------Một thời điểm nào đó, tại một đất nước nào đó.

Khi thái tử Anviett Svarner đang thư giãn trong phòng mình tại cung điện, vợ anh Sara đột nhiên ló đầu ra từ phía sau cánh cửa, bước tới với những bước chân nhanh nhẹn.

Một cô gái xinh đẹp với khuôn mặt dịu dàng, mái tóc dài tết thành ba lọn. Cô là vợ của Anviett, hơn anh hai tuổi.

"Này, An"

"......À, có chuyện gì thế, Sara?"

Anviett rời mắt khỏi cuốn sách đang đọc, đáp.

«An», là biệt danh Sara đặt cho anh. Anh nói cái tên nghe có vẻ hơi dễ thương nên hy vọng Sara ngừng gọi anh như vậy, nhưng Sara có vẻ thích nó, không hề có ý định dừng lại. Nhân tiện, khi anh nói với cô "Em là người duy nhất gọi anh như vậy", cô sẽ càng chủ động gọi anh như vậy hơn.

Một cái nhìn thoáng qua về toàn cảnh. Mặc dù Sara rất tốt bụng, có học thức, với tư cách Thái tử phi, cô cũng là một người phụ nữ hoàn hảo.....nhưng khi cô ở một mình với Anviett, thì cô sẽ bộc lộ tính tinh nghịch của mình.

Má Sara hơi ửng hồng, cô nở một nụ cười và nói.

"Anh có......yêu em không?"

"Khụ------!"

Nghe những lời đột ngột này, Anviett không khỏi ho khan.

"Em, em đột nhiên nói cái gì thế?"

"Ơ? Có quan trọng gì đâu? Chúng ta là vợ chồng mà"

Sara nói như thể cô thấy phản ứng của Anviett rất buồn cười, trong khi ngồi cạnh anh.

Anviett và Sara mới kết hôn năm ngoái, nên họ được gọi là cặp đôi mới cưới. Tất nhiên, Anviett là người hoàng tộc. So với các cặp đôi bình thường, vị trí và mối quan hệ của họ phải có sự khác biệt......nhưng với Sara, có vẻ đây không phải vấn đề lớn. Mặc dù có nhiều người hầu trong cung điện, nhưng cô sẽ đến chăm sóc Anviett bất cứ khi nào có cơ hội, miễn là có thời gian, cô sẽ đến thăm Anviett. Đôi khi cô vào bếp và tự nấu ăn, dù đó không phải chỗ dành cho Thái tử phi.

......Không phải Anviett ghét điều này, anh cũng không muốn hạn chế cô, nhưng anh luôn cảm thấy xấu hổ.

"......Chuyện này, anh không nói em cũng biết mà đúng không?"

Anviett nhìn ra chỗ khác và nói, trong khi Sara nhướng mày thành hình chữ Bát.

"Có một số điều nếu anh không nói người khác sẽ không hiểu được đâu. Hay là......chỉ có em yêu đơn phương anh sao? Anh kết hôn với em chỉ vì lý do gia đình?"

Sau đó, nước mắt trào ra, cô buồn bã nói tiếp.

"Ừm, nhưng mà......không thể làm gì khác được. An là hoàng tử, có nhiều thứ phải vướng bận......"

"Hừ......aaa thiệt tình......"

Anviett vò đầu bứt tai.

"......, ------em"

"Hả? Gì cơ?"

"Anh yêu em! Như vậy ổn rồi đúng chưa!"

Anviett nói với khuôn mặt đỏ bừng.

"Ahhh."

"Xin lỗi"

Những ngưòi hầu tình cờ đi ngang qua cửa phòng, đều nói như thể đã nhìn thấy gì đó làm họ cười, rồi vội vã rời đi.

"Ahhhhhhhhhhhhhh------------! Đợi đã! Chuyện đó......!"

Anviett vội vã đuổi theo, gọi những người hầu.

"------Fufu. Em cũng yêu anh nhất, An"

Sara mỉm cười vui vẻ.