Giữa tiếng ồn ào của mọi người, sau tiếng thét của Tạ Thần Duyệt, trò chơi bắt đầu.
Trang Lộ tới gần Phí Nam, hai tay ôm cổ anh, tay Phí Nam đưa ra ôm cậu lên.
Trang Lộ dù có gầy đến đâu thì vẫn là con trai, để không bị rơi xuống thì chỉ có thể dùng hai chân ôm lấy eo Phí Nam.
Cậu dán chặt vào Phí Nam, cảm giác tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngưc rồi.
Thật kém cỏi, không trách Tạ Thần Duyệt chê cậu, cậu thực sự đúng là quá kém mà, cứ động đến Phí Nam thì lá gan lại thu nhỏ lại.
Phí Nam làm squat, sợ Trang Lộ ngã nên ôm cậu thật chặt.
Trang Lộ thấp giọng nói: “Làm một hai cái là đủ rồi, em uống rượu cũng được.”
Phí Nam mở miệng, “Không được, anh tranh suất với người ta, làm hai cái đã chịu thua thì mất mặt lắm. Em ôm chặt vào, như vậy đỡ tốn sức.”
Trang Lộ không thể làm gì khác hơn là ôm sát, dựa đầu lên vai anh. Vai Phí Nam rất cứng, toàn là cơ bắp. Hai người chưa từng dựa gần nhau đến vậy, cho dù trong phòng toàn là mùi thuốc lá, mùi rượu, mùi nước hoa nhưng Trang Lộ vẫn ngửi được mùi của Phí Nam.
Là mùi sữa tắm anh hay dùng, xen lẫn mùi mồ hôi nhàn nhạt.
Tựa như có một dòng điện lách tách chạy qua người cậu, từ đầu ngón tay tê dại đến giữa h4i chân đang kẹp eo Phí Nam.
Xong, Trang Lộ hơi cứng rồi.
Đang tuyệt vọng, Phí Nam lại ngồi xổm xuống. Theo động tác của Phí Nam, mông Trang Lộ hạ xuống, chạm vào một….thứ gì đó…cưng cứng.
Tiếng ồn ào của mọi người càng lúc càng lớn.
Phí Nam rèn luyện một thời gian dài như vậy nên thể lực rất tốt, đối phương chẳng mấy đã nhận thua.
Trang Lộ về chỗ ngồi rồi mà đầu vẫn còn choáng váng.
Loại cảm giác cứng nóng kia tựa hồ còn lưu lại trên người cậu.
Sau khi kết thúc trò chơi, Phí Nam liền im lặng, hai người cũng không hề trò chuyện.
Mãi đến lượt chơi thứ bao nhiêu không rõ, đến lượt người có ý với Trang Lộ vừa nãy, lần này anh ta có thể chọn bất kì ai ở đây để hỏi một vấn đề.
Anh ta chọn Trang Lộ, hỏi: “Em có bạn trai chưa?”
Tiếng huýt sáo tiếng hoan hô nổi lên bốn phía, bầu không khí nhiệt liệt vô cùng.
Trang Lộ theo bản năng liếc nhìn Phí Nam, mặt Phí Nam rấ khó chịu. Trang Lộ sợ phiền, đang định nói dối là không có, không ngờ Tạ Thần Duyệt cướp lời, hô to: “Không có! Cậu ấy không có bạn trai! Ế sưng mặt đó!!”
Lần này Trang Lộ thật sự muốn đánh chết Tạ Thần Duyệt.
Người kia nghe thấy Trang Lộ không có bạn trai, thị uy mà liếc nhìn Phí Nam, bưng chén rượu lại gần.
Anh ta mời Trang Lộ một chén rượu, tự mình uống, lấy ra một tờ danh thiếp, ngón tay nhẹ nhàng đưa ra, cắm danh thiếp vào túi áo sơ mi của Trang Lộ, cười nói: “Cho anh một cơ hội, liên lạc với anh nhé, nếu không anh không thể không mặt dày mà tìm Nhạc Nhạc để xin số của em.”
Nói xong cũng không dây dưa, xoay người rời đi.
Có lẽ anh ta nghĩ Phí Nam cũng đang theo đuổi Trang Lộ, không muốn trắng trợn tranh đoạt, hơn nữa anh ta cũng tự tin cho rằng bản thân mình nhiều phần thắng hơn.
…
Lúc ra khỏi quán bar đã hơn một giờ sáng, Trang Lộ uống đến chóng mặt, Phí Nam uống không nhiều nhưng cũng là uống rượu, hai người gọi người lái thay, trên đường về không ai lên tiếng.
Không khí trầm mặc bao trùm cả xe.
Về đến nhà, trầm mặc biến thành lúng túng.
Trang Lộ lại nghĩ tới… cái cảm giác vừa nóng vừa cứng của thứ chọc vào cậu vừa nãy.
Lẽ nào… Đó là ….
Trang Lộ hối hận muốn chết, nếu biết thế đã không nên để Phí Nam đi đến tiệc sinh nhật của Tạ Thần Duyệt, cậu biết rõ Tạ Thần Duyệt điên rồ đến đâu rồi mà còn để Phí Nam đi cùng. Chơi loại trò chơi này, đàn ông khó tránh sẽ có phản ứng, giờ thì tốt rồi, lúng túng muốn chết. Cả đêm trâm trạng của Phí Nam đều có vẻ không tốt, không chừng đang nghĩ bọn cậu quá loạn…
“Em đi tắm đi, anh đi pha nước mật ong cho em, em uống nhiều quá.” Phí Nam rốt cuộc mở miệng nói.
Trang Lộ thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng vâng dạ.
Lúc cậu tắm xong đi ra, Phí Nam cũng đã tắm xong, đã pha nước mật ong chờ cậu.
Trang Lộ ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế sa lon, cầm cốc.
Nước mật ong vẫn còn ấm, ngọt ngào, uống vào dạ dày thoải mái hơn hẳn.
Phí Nam… có lẽ cũng như nước mật ong này, ấm áp ngọt ngào, khiến người ta thật thoải mái.
“Đây.” Ngón tay Phí Nam chỉ chỉ mặt bàn. Tấm danh thiếp kia không biết rơi ra lúc nào, được Phí Nam nhặt lên.
“Vứt đi, em không có hứng thú với anh ta.” Trang Lộ nói.
Phí Nam lại không vứt, trầm mặc một hồi sau hỏi: “Người này trông cũng đẹp trai, hành xử cũng lịch thiệp, em không thích?”
“Không có hứng thú.” Trang Lộ nắm chặt cốc.
Lại im lặng thật lâu.
“Vậy em thích người như nào?”
Câu này Phí Nam đã từng hỏi.
“…Người tốt với em.” Trang Lộ vẫn trả lời như lần trước.
“Người thích em đều sẽ tốt với em, nhưng em lại không cho người ta cơ hội.” Phí Nam nói.
“Không muốn cho họ cơ hội.”
Đọc đầy đủ truyện chữ Phí Tử Phấn Đấu Ký, truyện full Phí Tử Phấn Đấu Ký thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Phí Tử Phấn Đấu Ký