Rốt cuộc tôi cũng bị Tập Hiểu Bắc bắt về, anh bảo với mẹ ruột tôi có mục đích không tốt, phẩm hạnh cũng có vấn đề, không thích hợp làm giáo viên. Tôi hổ thẹn nhìn cái xuyến trên tay mẹ, bà lại không có cơ hội đeo nữa rồi.
“Không sao đâu con, có trạm phát điện là sẽ có người đến dạy học, con chỉ cần nuôi béo Tháp Lạp, sống vui vẻ hòa thuận là mẹ vui rồi!”
Chu Lỵ cuối cùng cũng đợi được tôi trở về, khoác tay tôi với Tập Hiểu Bắc vào lễ đường. Lúc ném hoa cho khách đến dự, chị ném vào đầu tôi, tôi cầm hoa cười ngu với Tập Hiểu Bắc, anh không coi ai ra gì giúp tôi sửa nơ cổ áo, không ngẩng đầu.
Đọc đầy đủ truyện chữ Phương Bắc Của Tôi, truyện full Phương Bắc Của Tôi thuộc thể loại Đô Thị cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Phương Bắc Của Tôi