Khi Y La đang còn ngây ngẩn, Mạc Tôn thấy cô chậm chạp không đứng lên thì nhíu mày nhắc “Còn không đứng dậy?”
“A, a …” Y La bừng tỉnh, hoàn hồn, luống cuống tay chân muốn bò dậy, nhưng vì tư thế té ngã quá mức xấu hổ, lúc bò dậy lại hoảng loạn, Y La không tìm được điểm tựa, cuối cùng hai bàn tay vô thức chống trên hai khối cơ ngực săn chắc của người đàn ông.
“cô định sàm sỡ tôi hả?” Mạc Tôn bỗng nhiên có một cảm giác quái dị bị ‘sờ ngực’.
Lúc này Y La cũng chú ý tới, chắc là cũng cảm thấy động tác này thật mờ ám nên hoảng hốt buông nhẹ tay, cả người liền ngã trở về.
“…” Mạc Tôn hoàn toàn không còn gì để nói.
“Phụt … ha ha …” Lão Lang đứng bên vui quên trời trời đất.
“Tôi … tôi không cố ý đâu.” Y La xấu hổ giải thích, ngay sau đó nhanh chóng từ dưới đất bò dậy.
Lúc này Mạc Tôn cũng ngồi dậy, anh nhìn thoáng qua lão Lang đang cười ha ha hỏi “Mấy tên lính đánh thuê đâu?”
“Tôi trói ở bên ngoài.” Lão Lang duỗi tay chỉ chỉ bên ngoài.
“Để tôi báo cho bên cục an ninh tới.” Mạc Tôn lấy quả bom lão Lang cầm tới, đặt chung một chỗ với mấy quả bom khá, sau đó gọi điện thoại cho cục an ninh cử người đến xử lý.
Ba người ở bên ngoài nhà gỗ đợi một lát, cho đến khi nghe được tiếng máy bay trực thăng do cục an ninh phái đến mới đứng dậy đi về phía bìa rừng.
đi được hơn mười phút thì đến ngã rẽ bên ngoài rừng cây, từ xa đã thấy xe, lão Lang móc chìa khóa xe từ trong túi. Vừa muốn mở cửa xe, trong tai bỗng nhiên vang lên hồi còi sắc nhọn, ánh mắt lão Lang run lên, bước chân dừng lại.
“anh sao thế?” Mạc Tôn thấy vậy thì nghi hoặc hỏi.
“không có gì.” Lão Lang cười cười, ném chìa khóa trong tay cho Mạc Tôn “Cậu lái đi.”
Bắt lấy chìa khóa, Mạc Tôn ngẩng đầu nhìn lão Lang thì thấy lão Lang đã bước nhanh về phía trước chỉ chừa cho anh bóng dáng lưng.
Loáng thoáng Mạc Tôn dường như nghĩ đến việc gì đó, sắc mặt trở nên khó coi, mãi cho đến khi xe nổ máy chạy đi được một quãng thật xa, bầu không khí trên xe vẫn rất kỳ lạ và cứng nhắc.
Tuy rằng Y La cảm thấy khó hiểu vì sao lúc nãy không khí vẫn còn rất hài hòa mà sao khi lên xe lại trở nên cứng nhắc như vậy, nhưng cô cũng không tiện hỏi, chỉ có thể một mình ngồi ở ghế sau nhìn chằm chằm vào vị trí ghế lái phụ, trong đầu giao lưu với Tiểu Tám.
“Trong đầu lão Lang là loại bom gì?” Y la hỏi.
“Bom mini lỏng.”
“Lúc nãy cậu nói bom đang ở trạng thái nửa khởi động là có ý gì?”
“Nghĩa là quả bom này mới chỉ khởi động được một nửa.”
“Bom còn có thể khởi động được một nửa sao?” Y La lần đầu tiên nghe thấy điều này.
“Nói một cách chính xác thì quả bom này hẳn là đã hoàn toàn khởi động, chẳng qua là chốt mở chưa hoàn toàn được kéo ra nên mới chưa phát nổ.” Tiểu Tám giải thích “Quả bom mini này là loại bom nhấn nút khởi động, nói cách khác là phải tác động ấn xuống chốt mở, sau đó buông tay thì bom mới có thể phát nổ. Thực ra chốt mở của quả bom trong đầu lão Lang đã được nhấn xuống rồi, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà cái nút nhấn này lại kẹt vào xương sọ của anh ta, con chip của chốt mở không có cách nào thoát ra nên không thể hoàn toàn khởi động.”
Nghe xong miêu tả của Tiểu Tám, Y La nhịn không được mà nổi da gà toàn thân, da đầu tê dại “Vậy … Vậy nếu vẫn bị kẹt như thế thì có nghĩa là quả bom này sẽ không phát nổ phải không?”
“Về mặt lý thuyết, nếu chốt mở vẫn luôn bị kẹt lại như thế thì tất nhiên là quả bom không thể phát nổ, nhưng mà phương thức cố định của quả bom này cũng không được chắc chắn, mà cơ thể con người đâu giữ được bất động giống những đồ vật khác. Cho nên từ một phương diện khác mà nói, quả bom này lúc nào cũng có thể phát nổ.
“Cái gì?” Y La hoảng sợ.
“cô đừng lo lắng, sức công phá của bom này có hạn, khi phát nổ cũng chỉ có thể phá hủy não bộ của người mang nó, không ảnh hưởng đến người khác.” Tiểu Tám nói “Chắc chắn người thiết kế nó đã phải nghiên cứu, tính toán rất kĩ lưỡng.”
“Vậy lão Lang phải làm sao bây giờ?” Tuy rằng mới gặp lão Lang lần đầu tiên nhưng dù gì đi nữa thì anh ta cũng chạy từ rất xa đến cùng Mạc Tôn cứu cô, ân tình này cô không thể bỏ qua.
“cô muốn thử tháo gỡ nó?” Tiểu Tám nghi ngờ, đây là lần đầu tiên kí chủ của nó chủ động có yêu cầu tháo gỡ bom khi nó chưa yêu cầu, hơn nữa cô còn không biết rõ là có gặp nguy hiểm gì hay không.
“Cậu có thể gỡ được không? Bom nửa khởi động mà cậu cũng có thể gỡ được sao?”
“Kí chủ, tôi cảm thấy tôi cần nhắc lại với cô một lần nữa, tôi là hệ thống tháo gỡ bom 0018, về mặt lý luận, tất cả bom trên đời tôi đều có thể tháo gỡ.” Hoài nghi kỹ thuật tháo gỡ bom của nó chính là hoài nghi sự tồn tại của nó, Tiểu Tám không thể nhịn được.
“Tôi không có ý nghi ngờ cậu, tôi chỉ hỏi vậy thôi. Cậu nói xem cậu là một hệ thống mà sao lại có cảm xúc thất thường như vậy, vậy mà cậu vẫn già mồm nói với tôi là cậu không được lập trình về cảm xúc.” Y La khinh bỉ.
“Mỗi một hệ thống khi được sinh ra đều được cài đặt chương trình học tập. Hơn nữa, sau khi cùng con người kí hiệp ước tinh thần thì hệ thống sẽ chịu ảnh hưởng từ kí chủ, mà con người trên trái đất là loài có cảm xúc phức tạp nhất mà tôi biết.”
“Nói cách khác, cậu có thể thông qua học tập mà sinh ra cảm xúc chân thực.” Sau khi hiểu được thì Y la vô cùng kinh ngạc.
“Về mặt lý luận thì đúng là như vậy.” Tiểu Tám trả lời.
“Thật là thần kì, vậy các cậu đâu có khác gì với con người.” Y la cảm thán.
“Hệ thống và con người có nhiều đặc điểm khác nhau rất bản chất, nhưng mà dù tôi có nói thì chắc là cô cũng không hiểu đâu.” Tiểu Tám rất hiểu chỉ số thông minh của kí chủ nhà mình.
“…” không nói thì thôi, dù sao thì cô cũng không muốn biết. Chuyện về cảm xúc của Tiểu Tám đến đây là chấm dứt, Y La trở lại chuyện chính “Quả bom trong đầu lão Lang phải tháo gỡ thế nào?”
“Tôi không biết.” Tiểu Tám dứt khoát đưa ra một đáp án ngoài ý muốn.
“?????” Cả người Y La không khỏe “Cậu không biết? Vừa nãy cậu còn nói cậu có thể tháo gỡ tất cả các loại bom trên đời mà.”
“Tôi là hệ thống tháo gỡ bom.” Tiểu Tám lặp lại “Cần phải kí kết hiệp ước với con người xong thì mới có thể sử dụng kỹ thuật gỡ bom.”
Đọc đầy đủ truyện chữ Quan Hệ Nguy Hiểm - Bạo Táo Đích Bàng Giải, truyện full Quan Hệ Nguy Hiểm - Bạo Táo Đích Bàng Giải thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Quan Hệ Nguy Hiểm - Bạo Táo Đích Bàng Giải