Cả đời Đoạn Mi Thạch quen dùng các phương pháp khác nhau để giết người.
Bản thân y cũng rất thích dùng các phương pháp khác nhau để giết người.
Nhưng hiện giờ là quyết đấu, không phải là ám sát.
Quyết đấu, ngược lại, là phương thức mà Sái Tuyền Chung quen dùng.
Mỗi người đều có phương thức và sở trường của riêng mình, tỷ như tinh thông hội họa vị tất đã thông hiểu âm luật, tinh thông âm luật vị tất đã thông hiểu hội họa, cùng lý lẽ như vậy, người có thể cứu người không nhất định dám giết người, kẻ dám giết người cũng không nhất định có thể cứu người.
Đoạn Mi Thạch sở trường ám sát, võ công tuy cao nhưng không lợi cho quyết đấu.
Huống hồ, trong trận chiến đêm qua, y đã bị thương dưới kiếm của Phương Tà Chân, võ công giảm một phần đáng kể.
Lòng tin của y càng giảm sút dữ dội hơn.
Y đã phạm tội, lại bị Truy Mệnh nắm được chứng cớ, càng hỏng bét là chứng cớ ấy lại do chính miệng y nói ra, hơn nữa, trước khi quyết đấu, y còn biết được hai đồng bọn võ công cao cường của y đều vô phương đến hiệp trợ cho y được.
Tất cả những điểm này đều ảnh hưởng đến đấu chí.
Vì thế y quyết định phải kích phát đấu chí của mình lên trước.
Vì thế y toàn lực tấn công trước.
Nếu chỉ luận xoa pháp, trên đương kim võ lâm, Đoạn Mi Thạch tuyệt đối có thể xưng là võ lâm đệ nhất.
Trên phương diện này, võ lâm không có ai tinh diệu bằng y, cũng quyết chẳng có người nào dụng cương xoa vừa thuần vừa luyện được như y, càng chẳng có ai có thể thi triển xoa pháp lang độc bằng y.
Quả nhiên Truy Mệnh chỉ có thể chống đỡ, vô phương hoàn kích.
Một chiêu cũng vô phương hoàn kích.
Đoạn Mi Thạch công liền một mạch bảy mươi tám chiêu, mới dần dần phát giác có gì đó không đúng.
Chiến cục có vẻ như là Truy Mệnh bị y công đến vô phương hoàn kích, nhưng trên thực tế, chỉ có mình y hao tổn khí lực.
Cương xoa của y thủy chung vẫn không chạm vào được tới chéo áo của Truy Mệnh.
Điều đáng sợ là, mỗi một chiêu công của y đều do đối phương dẫn phát. Càng đáng sợ hơn là y không thể tự khống chế, không thể dừng thế công lại ... Bởi vì một khi dừng lại, tất cả sát khí trong những sát chiêu mà y công vào khoảng không lúc nãy, sẽ đảo ngược lại ... Thứ lực phản hồi này, ngay cả Đoạn Mi Thạch cũng không chắc có thể chịu đựng được hay không.
Giờ y chỉ hy vọng Truy Mệnh hoàn kích càng sớm càng tốt.
Truy Mệnh càng sớm phản kích, thì lực phản kích sẽ không lớn đến vậy. Đoạn Mi Thạch cảm thấy những thế công mình vừa công ra tựa như một bờ đập ngăn nước vậy, nước càng lúc càng tích tụ nhiều, đến khi bờ đập bị vỡ thì mọi việc sẽ không gì cứu vãn nổi.
Nhưng y lại không thể giảm nhẹ thế công của mình.
Bởi vì thế công giảm nhẹ, sẽ không ngăn nổi Truy Mệnh phản kích.
Cùng lý lẽ ấy, y cũng không thể gia tăng công kích, bởi thế công càng mạnh, lực phản kích càng lớn.
Đoạn Mi Thạch tiến thoái lưỡng nan, công thủ đều không xong.
Y đột nhiên ném bỏ cương xoa.
Cây cương xoa này là độc môn binh khí của Đoạn Mi Thạch, trong giờ khắc sinh tử tồn vong này, y lại càng phải dựa vào nó.
Y vốn không thể ném bỏ nó.
Nhưng y lại kiên quyết ném bỏ.
Đoạn Mi Thạch vung tay ném cương xoa trong tay về phía Truy Mệnh, ngọn cương xoa lao đi như điện xẹt, liền bị Truy Mệnh tung cước đá bay ra xa, nhưng tất cả lực phản kích mà Truy Mệnh đã tích tụ từ nãy giờ liền đột nhiên giống như gặp phải một lỗ thoát nước đên bờ đập vậy, tuôn ra ào ào.
Đoạn Mi Thạch tiếp được bảy tám chiêu đã cảm thấy chống đỡ không nổi, đột nhiên kêu lớn một tiếng:
– Dừng tay! Ta có lời muốn nói!
Truy Mệnh liền dừng hết mọi thế công lại trong chớp mắt.
Một người có thể dừng thế công toàn lực của mình một cách đột ngột như vậy, có nghĩa là y căn bản còn chưa toàn lực tấn công, chưa toàn lực tấn công mà công thế đã như thế này, vậy thì nếu Truy Mệnh toàn lực tấn công thì uy lực sẽ thế nào? Đoạn Mi Thạch thầm chấn kinh trong dạ.
“Ngươi muốn nói gì nữa?” Truy Mệnh hỏi.
“Sớm biết thế này, chi bằng ta nhận lời ông chủ đi ám sát ngươi”. Đoạn Mi Thạch thở hổn hển:
“Chính là vì ta không muốn kết oán với Tứ Đại Danh Bộ nên mới đi giết Mạnh Tùy Viên, thật không ngờ vẫn bị dây vào ngươi”.
“Ta thà để ngươi đến giết ta còn hơn là để ngươi giết toàn gia Mạnh Tùy Viên, đó là những người vô tội”. Truy Mệnh trầm giọng:
“Cách duy nhất để ngươi bù đắp một phần tội nghiệt của mình chính là nói cho ta biết ai là ông chủ , đồng bọn của ngươi đang ở đâu?”.
– Ngươi muốn biết à?
Truy Mệnh đợi y nói tiếp.
“Vừa nãy, ta bảo ngươi dừng tay, ngươi liền lập tức dừng tay, vừa hay rất hợp với một chữ”. Đoạn Mi Thạch đột nhiên chuyển chủ đề, sau đó lại hỏi:
“Ngươi đoán xem đó là chữ gì?”.
Truy Mệnh nhạt nhẽo đáp:
– Ta không đoán, ngươi nói đi.
Đoạn Mi Thạch lập tức nói ra đáp án:
– Ngu!
Y lập tức hành động.
Nhảy xuống Tiểu Bích Hồ.
Đoạn Mi Thạch vừa chạm mặt nước, thân hình lập tức linh hoạt như một con cá, chìm xuống lòng nước, rồi không thấy nổi lên nữa.
Truy Mệnh lập tức tung mình nhảy theo.
Chàng vốn là đại vương truy tung, công phu dưới nước tự nhiên cũng không kém.
Nhưng khi chàng vừa rơi xuống nước, liền lập tức phát hiện có điều bất diệu.
Hai đạo ám kình thế tựa di sơn đảo hải đang ập về phía chàng.
Sở trường của Truy Mệnh là thoái pháp, không phải nội công, huống hồ ở trong nước thoái pháp không dễ thi triển. Cho dù là chưởng pháp cũng bị giảm bớt uy lực, ngay cả tránh né cũng thập phần bất tiện.
Huống hồ hai đại chưởng lực này không phải tầm thường, gần như là đã đem toàn bộ nước trong Tiểu Bích Hồ ép về phía Truy Mệnh, tựa hồ như không ép Truy Mệnh tan xương nát thịt thì không cam vậy.
Truy Mệnh lập tức quyết định trong nháy mắt, thầm vận huyền công, Thiên Cân Trụy, Vạn Quân Áp, Hoành Đoạn Tử Kim Thung cùng lúc thi triển, thân hình trầm xuống mười lăm thước, hai chân vừa chạm xuống đất bùn dưới đáy hồ lập tức nhún mạnh, mượn lực phóng vọt lên, cùng lúc thi triển Phi Điểu Đằng Không, Tiềm Long Thăng Thiên, Lý Ngư Vượt Long Môn, Yến Tử Xuyên Vân Tung. "Vù!" một tiếng đã vọt lên khỏi mặt nước hơn trượng, lúc này hai đạo kình lực vừa công đến chàng mới nổ bung, tạo nên một bức tường nước khổng lồ cao sáu bảy thước.
Truy Mệnh tung người lên không, song tự biết không thể hạ thân xuống hồ được nữa.
Chàng lăng không tung hai chân liên hồi, đôi giày cỏ liền bay chếch ra, nhẹ nhàng rơi trên mặt nước, sóng nước trên hồ có dữ dội đến đâu thì hai chiếc giày cỏ vẫn như thuyền nan giữa cơn bão lũ, dập dềnh nổi trên mặt nước.
Truy Mệnh hít sâu một hơi, thân hình rơi chếch xuống, vừa hay rơi đúng vào một chiếc giày cỏ, mũi chân khẽ điểm mượn một chút lực rồi lập tức như đại bằng triển dực, kình ngư giỡn sóng bay chếch ra hơn trượng, thân hình trầm xuống, mũi chân lại điểm khẽ vào chiếc giày thứ hai, mượn lực bay lên trên bờ.
Truy Mệnh vừa đặt chân lên bờ, lập tức quay người lại, toàn bộ tinh thần đều tập trung lên mặt hồ.
Võ công dưới nước của Đoạn Mi Thạch xuất thần nhập hóa đến như vậy là điều Truy Mệnh không liệu trước được.
Chỉ là bất kỳ ai cũng cần phải hô hấp.
Đọc đầy đủ truyện chữ Sát Sở, truyện full Sát Sở thuộc thể loại Kiếm Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Sát Sở