Lời bạt
Từ phía tác giả
Gửi đến quý độc giả – đã lâu không gặp! Tôi là tác giả Mitomae Karuya đây!
Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đọc tập 3 – cũng là tập cuối cùng của bộ truyện này.
Tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn cho đến nay, nhưng thật sự rất vui vì cuối cùng cũng có thể đi đến hồi kết một cách trọn vẹn.
Tôi đã cố gắng hết sức để viết nên câu chuyện này, mong rằng những ai đã dõi theo chuyện tình của Hinami và Ryou sẽ cảm thấy phần nào được thưởng thức.
Nếu các bạn có thể chia sẻ cảm nghĩ của tôi lên mạng xã hội thì tôi sẽ rất rất vui á!
Giờ thì, phần lời bạt này… thật lòng mà nói, có thể đây sẽ là lời bạt cuối cùng của tôi.
Không phải là tôi sẽ từ bỏ công việc viết lách đâu nhé.
Chỉ là, từ năm sau tôi sẽ bắt đầu đi làm với tư cách một nhân viên mới tốt nghiệp, nên trong thời gian đầu chưa quen với công việc, việc sáng tác có thể sẽ rất khó khăn...
À, mà tôi cũng xin báo một tin vui: tôi đã nhận được nội định từ công ty giải trí mà tôi đặt làm nguyện vọng số một, nên chí ít thì con đường tương lai cũng tạm yên tâm rồi.
Mọi người cứ yên tâm nhé…!
Vì lý do đó, tôi nghĩ chắc sẽ phải tạm nghỉ một thời gian, vì không dễ gì mà vừa đi làm nhân viên mới vừa viết mấy trăm trang tiểu thuyết đâu…
Vì có thể đây là lần cuối, nên tôi đã cố nghĩ xem nên viết gì vào lời bạt này…
Nhưng mà thật sự là… không có gì để viết cả! (cười)
Thật đấy, không có chuyện gì đáng kể để viết luôn.
Lúc tôi đang viết tập 3 thì chuyện xin việc cũng đã ổn định, cuộc sống hằng ngày cũng không có thay đổi gì đặc biệt.
Giờ nghĩ lại, tôi thật sự nể phục các tác giả kỳ cựu đã ra rất nhiều series – không hiểu sao họ luôn có cái để viết trong lời bạt… Chứ tôi thì chịu thôi…
Vì không có gì để viết, nên tôi sẽ nói ngắn gọn về lý do vì sao tôi bắt đầu viết light novel.
Tại sao tôi lại bắt đầu viết light novel à?
Chuyện này thì đơn giản thôi – vì hồi cấp ba tôi đã sống một cuộc đời xám xịt.
Trời ơi, ngượng quá đi mất…
Nhưng mà là thật đấy. Vì tôi không có kỷ niệm gì đẹp đẽ cả, nên chắc không phải màu xám mà là trắng toát luôn cũng nên.
Tôi thi trượt trường cấp ba công lập, phải vào học một trường tư.
Tôi có tham gia câu lạc bộ, nhưng thành thật mà nói thì chẳng hoạt động mấy, nên cũng khá rảnh rỗi.
Ngày nào cũng chỉ chơi game, học bài, đọc manga, xem anime rồi đi ngủ – cứ thế lặp đi lặp lại.
Tôi cũng không có bạn bè gì mấy.
Trong khi đó, bạn bè cũ thời cấp hai thì đều tận hưởng cuộc sống cấp ba một cách đầy niềm vui, nên tôi rất ghen tị.
Vì vậy, tôi đã quyết tâm rằng lên đại học thì nhất định phải thử thách một điều gì đó lớn lao.
Ban đầu tôi thử làm mấy thứ như lập trình với quản lý mạng xã hội, nhưng không suôn sẻ…
Đang băn khoăn không biết làm gì thì tôi tình cờ biết đến light novel.
Với light novel, bạn có thể bắt đầu mà không cần đầu tư gì, lại còn có thể mang đến cảm xúc hay sự hồi hộp cho người khác thông qua câu chuyện tôi viết – điều đó thật tuyệt vời, phải không?
Thế là tôi bắt đầu viết light novel.
Tôi không ngờ chỉ sau một năm lại có thể được xuất bản sách, nhưng thật sự tôi rất mừng vì đã không bỏ cuộc.
Được một biên tập viên tài năng chọn lấy tác phẩm của tôi, lại còn được Higeneko-sama vẽ minh họa nhân vật – thật sự là tôi vô cùng may mắn.
Tôi không biết nói gì ngoài lời cảm ơn đến tất cả những ai đã góp phần vào tác phẩm này.
Ngoài ra, tôi cũng xin chân thành cảm ơn những ai đã gửi tiền ủng hộ qua Kakuyomu, và cả những bạn đã gửi thư tay cho tôi nữa.
Khi nào công việc ổn định, tôi sẽ lại từ từ sáng tác light novel trở lại!
Cảm ơn các bạn rất nhiều trong suốt thời gian qua!
-------------------
Từ phía người dịch
Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đồng hành cùng bộ truyện này đến tận chương cuối cùng.
Thành thật mà nói, lúc bắt tay vào dịch truyện, mình cũng chỉ nghĩ đơn giản là: “Ừ thì thử xem sao, nội dung thú vị phết!”. Nhưng không ngờ là lại có thể đi cùng tác phẩm đến tận chap cuối cùng như thế này.
Trong suốt quá trình dịch, mình đã có lúc vui vẻ vì được cười cùng những đoạn hài hước, có lúc thì bối rối vì mấy đoạn tác viết hơi ảo ảo =))))
Mình không phải dịch giả chuyên nghiệp, và chắc chắn không tránh khỏi sai sót, nhưng mình đã cố gắng giữ trọn tinh thần câu chuyện.
Cảm ơn các bạn – dù quen hay lạ – đã dành thời gian để đọc bộ truyện này.
Cảm ơn tác giả vì một câu chuyện ngốc nghếch mà dễ thương.
Cảm ơn chính tôi của vài tháng trước vì đã quyết định bắt đầu dịch nó.
Và nếu có thể, mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ những bộ truyện khác trong tương lai.
Hẹn gặp lại ở một tác phẩm khác – một hành trình mới.
~End~