Thiên Minh trở lại biệt thự của Tùng Lâm, hắn ra phía sân sau ngồi xuống cầm lấy mấy chai rượu còn uống dở không có rót ra ly mà uống trực tiếp. Năm phút sau đám người ầm ỹ kia cũng về tới nhà, bọn họ vừa đi vừa hò hét, huýt gió thậm chí có nhiều kẻ còn gào tên nhị gia và hắn. Khi cả đám thấy hắn đã ngồi sẵn trong sân thì lại một lần nữa bùng nổ lên, xúm lại bên hắn.
Trì Cường từ ngoài chen chúc vào với lý do có chuyện riêng cần nói rồi lôi hắn vào trong phòng khách của biệt thự. Đúng như vẻ ngoài xa hoa, bên trong căn nhà ngay cả từ thiết kế đến nội thất đều là cao cấp nhất. Trì Cường ngồi xuống hỏi hắn.
- Sao, mày bức xúc việc tao gạt mày à.
Thiên Minh cười lạnh lắc đầu.
- Mày mà đòi lừa được tao. Chuyện gì? Là chuyện mày vốn đã mua vé bay từ Pari đến Sài Gòn và tao gọi chỉ là trùng hợp hay việc làm thế nào dụ dỗ tao giúp mày cả hai kèo thi đấu kia. Trì Cường há hốc miệng. - Mày biết hết. Thế cớ sao lại chạy về đây uống rượu suy tư thế. Có chuyện gì à.
Thiên Minh gật đầu nói.
- Có người theo dõi tao.
Trì Cường vội nói. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
- Ai?
Thiên Minh suy tư rồi nói.
- Tao không có biết, ngay cả người đó ở đâu tao cũng không biết. Nhưng tao chắc chắn là có kẻ luôn đi theo tao từ lúc cả hai ta còn đang ở Sài Gòn.
Trì Cường nhìn ra cửa sổ, ánh mắt suy tư.
- Nếu là kẻ có khả năng khiến mày không có phát hiện ra thì ắt không tầm thường. Vậy lý do gì khiến y không trực tiếp ra mặt.
Thiên Minh tiếp lời.
- Hẳn là kẻ đó muốn thu thập thông tin của tao mà cũng có thể vì một cái lý do đặc biệt nào khác cũng nên.
Trì Cường gật đầu đồng tình.
- Tao cũng cho là vậy nhưng nếu hắn thu nhập thông tin từ mày thì đó là cái gì? Là thông tin về Đoạt Mệnh hay về mày.
Thiên Minh cau mày.
- Mày nghĩ sao?
Trì Cường chỉ vào người hắn mà nói.
- Tao nghĩ là về mày có phần hợp lý hơn. Mày nghĩ coi tuy mày là người của Đoạt Mệnh nhưng liệu mày biết được mấy phần thông tin của tổ chức đó. Thiên Minh trầm lặng lại, lời Trì Cường quả thật đúng. Đoạt Mệnh không phải là một cái tổ chức đơn giản, bề ngoài tuy rằng chỉ nổi lên là tổ chức sát thủ và lính đánh thuê nhưng bên sau đó là một cái hùng mạnh thế lực và tài chính. Hắn tuy là thành viên của tổ chức, địa vị trong giới sát thủ cũng thuộc loại khá cao nhưng hắn tin rằng trong giới sát thủ này kể cả những kẻ có địa vị cao hơn hắn đi nữa cũng không có mấy kẻ biết được đằng sau cái loại thế lực này. Bản thân hắn cũng chỉ là nghi hoặc và tin vào cái nghi hoặc này chứ không hề có chứng cứ hay dựa dẫm vào thông tin bên ngoài nào cả. Trì Cường thấy hắn không có nói gì nên tiếp lời. - Tao chắc chắn rằng những điều mày biết về Đoạt Mệnh nhiều hơn tao không ít nhưng những cái thông tin đó tao cũng có thể dễ dàng tìm hiểu ra được nếu tao muốn. Việc này tao làm được thì kẻ khác cũng làm được và tin rằng kẻ đó cũng không ngu đến mức đi hi vọng lấy được cái thông tin nào khác hơn và có giá trị hơn từ nơi mày.
Thiên Minh thoát khỏi suy tư đặt ra vấn đề.
- Nếu không phải là Đoạt Mệnh thì chẵng lẽ lại là chính tao.
Trì Cường gật đầu. - Không ngoại trừ khả năng kẻ đó cần thông tin của mày. Nhưng cũng có thể như mày nói lúc đầu là kẻ đó theo dõi mày vì một mục đích khác nào đó chứ không phải là thu thập thông tin nhưng e rằng khả năng này rất thấp.
Thiên Minh suy ngẫm một lát rồi nói.
- Nếu như kẻ đó cần thông tin của tao mày nghĩ đó là gì? Là bí mật nào của tao?
Trì Cường lắc đầu. - Có thể không phải là bí mật. Tin rằng với trí thông minh của mày thì mày cũng sớm biết đó là gì rồi chẳng qua mày đang muốn chắc chắn hơn khi nghe câu trả lời của tao.
Thiên Minh gật đầu.
- Mày cũng nghĩ như vậy.
Trì Cường cầm chén trà lên nhấp ngụm nhỏ rồi nói.
- Phải, chỉ có hai trường hợp. Một là khả năng tiềm ẩn của mày và cái thứ hai chính là cái thân thế bí ẩn mà ngay cả mày cũng không biết kia.
Thiên Minh dở cười dở khóc hỏi.
Mày nghiêng về cái nào hơn.
Trì Cường không có suy nghĩ nhiều mà nói
- Tao nghiêng nhiều về phía kẻ đó có hứng thú với khả năng của mày, mày thử nghĩ coi một kẻ có thể học hết khóa huấn luyện sát thủ trong thời gian nhự vậy thì thiên phú là không thể thiếu nhưng quan trọng nhất ở đây vẫn là khả năng hồi phục vết thương nhanh chóng đến kỳ lạ của mày. Tao nghĩ rất nhiều tổ chức sẵn sàng bỏ ra một số vốn liếng để có được cách khiến cho thân thể hồi phục nhanh như vậy. Thử nghĩ coi nếu có một đội quân thiện chiến và hồi phục nhanh như mày thì sẽ làm ra được điều gì.
Thiên Minh thật không có biết phải giải thích sao.
- Mày biết khả năng này tao có trước cả lúc tao mất trí nhớ mà. Trì Cường gật đầu vẻ mặt đầy lo âu.
- Tuy nhiên việc khiến tao lo sợ hơn tất cả là kẻ đó theo dõi mày vì muốn tìm hiểu thân thế của mày dù cho khả năng xảy ra điều này là ít hơn.
Thiên Minh có chút không hiểu được ẩn ý trong câu nói của Trì Cường
Đọc đầy đủ truyện chữ Tân Giới, truyện full Tân Giới thuộc thể loại Tiên Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tân Giới