Dịch & biên: †Ares†
oOo
- Hiền đệ! Chú hốt ha hốt hoảng out rồi lặn đi đâu thế? Nhanh online đi, lần này chú xuất đầu lộ diện, hoa khôi thanh lâu cũng không nở mày nở mặt như chú!
Yến Cuồng Đồ gọi được điện cho Đại Nhiệt, hưng phấn mà nói như hét. Đại Nhiệt mở ra Lục Đạo Luân Hồi, đây chính là đại phúc lợi hạng nhất cho toàn bộ game thủ, vượt qua cả giới hạn server, khiến cho đông đảo người chơi đều rất cảm kích hắn.
- Nô nô nô, giờ em không rảnh!
Yến Cuồng Đồ thắc mắc:
- Chú đang làm gì?
- Cởi quần!
Giọng Đại Nhiệt tựa hồ rất hưng phấn.
Yến Cuồng Đồ lớn tiếng nói:
- Đệch! Bất kể chú tiểu tiện hay đại tiện thì cũng nhịn chút đã. Đời dài sịp ngắn, nhanh chóng online đi, hiện tại mấy ngàn fan cuồng đang chờ chú đấy!
- Kệ bọn họ! Em giờ đang sịp ngắn JJ dài, không chờ được đâu!
- Gì! Chú cởi quần là bởi vì muốn lên giường? Nếu trên giường có mỹ nhân chờ thì đành tạm thông cảm, anh cho chú một tiếng!
Nghe Đại Nhiệt nói phải tiến hành đại sự nhân sinh, Yến Cuồng Đồ cũng đành thôi giục.
- Đệch! Một tiếng, anh cho là em cùi bắp thế sao? Ít nhất cũng phải nửa năm một năm!
Yến Cuồng Đồ nghe được mắt trợn to như muốn lồi ra ngoài:
- Một năm nửa năm thì gậy sắt cũng bị mài thành kim, chú không nên nhất thời ham vui mà hối hận cả đời.
- Mặc kệ, dù thế nào thì ít nhất cũng phải nửa năm một năm nữa em mới có thể vào game.
Yến Cuồng Đồ giật mình há hốc mồm:
- Không thể nào! Chú đùa cái gì vậy hả!
- Thật mà, em đồng ý với cô ấy như vậy mới được cởi quần…
Giọng Đại Nhiệt thật ủy khuất.
- Không thể nào. Chúng ta còn chưa đem giáo phái phát dương quang đại, còn chưa tung hoành tứ hải, chưa cả đại chiến Hồng Hoang nữa, bao nhiêu chuyện còn chưa làm đấy! Sao chú có thể chỉ vì cởi quần mà bỏ qua bao nhiêu việc hay nhường ấy!
Đại Nhiệt buồn bực nói:
- Em cũng không muốn, nhưng game dù sao cũng chỉ là game, không ăn thay cơm, cũng không ôm thay vợ được, xin lỗi mọi người!
Yến Cuồng Đồ hét lên:
- Fu.ck! Chú là nam chính mà còn trốn thì bọn anh lăn lộn cái rắm gì. Anh còn cân nhắc muốn làm vai nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, chú không thể đang lúc nước sôi lửa bỏng thế này rút lui được! Chú mà làm thế là có lỗi với mọi người, có lỗi với Tây Du, càng có lỗi với tiểu JJ của chú!
Đại Nhiệt thở dài, nói:
- Em cũng chẳng có cách nào. Em phải sống thôi, cha mẹ đặt kỳ vọng quá lớn vào em, em cũng không thể lỡ mất cơ hội!
- Không thể thay đổi sao? Không thì chú dọng sang ở cùng anh, cơm anh nấu, tối cho chú ôm?
Đại Nhiệt tí nữa thì sặc, gắng gượng nói:
- Đại ca à, kỳ thật em cũng muốn tạm thời thay đổi sinh hoạt, thư giãn một chút…
Yến Cuồng Đồ nhảy dựng lên:
- Chú biết là mọi người cùng tức giận thì hậu quả rất nghiêm trọng không hả!
- Không nói nữa, em bận đã…
Đại Nhiệt chột dạ tắt điện thoại, phi một cái nhảy lên giường, bàn tay to xòe ra, lập tức chộp được hai khối cầu mềm mại.
- Bàn giao với huynh đệ xong rồi sao?
Một giọng nói kiều mị truyền tới, khiến Đại Nhiệt xương cốt đều mềm nhũn.
- Ừ!
Đại Nhiệt tay chân không chút nào để yên, chỗ sờ chỗ nắn, vui sướng quên trời đất.
Đọc đầy đủ truyện chữ Tây Du Nhất Mộng, truyện full Tây Du Nhất Mộng thuộc thể loại Đô Thị cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tây Du Nhất Mộng