Lúc nam tử rời khỏi địa cung, người chờ bên ngoài lập tức nghênh đón.
“Đại ca, ngươi ra rồi.” Đế Luyện Mạch muốn nói lại thôi nhìn nam tử tà khí, đại ca của hắn, tộc trưởng trẻ tuổi nhất của bộ tộc Đế Luyện, cẩn thận hỏi.
Trước mặt vị đại ca này, Đế Luyện Mạch luôn cảm thấy sợ hãi. Bất luận là thủ đoạn tàn nhẫn, tính cách vô tình hay dã tâm điên cuồng, hắn cũng không dám có chút ngỗ nghịch nào.
Đế Luyện Tà tàn nhẫn, điên cuồng, hành động không chút do dự đẩy đứa bé kia vào Luyện Trì, phong ấn bé trong quan tài băng đã thể nhìn ra được. Đứa bé kia chỉ mới 16 tuổi, ngọn lửa thanh xuân còn chưa kịp tỏa sáng đã sớm bị đại ca tiêu diệt, bây giờ đã trở thành một tiểu oa nhi không có suy nghĩ.
Nghĩ tới ánh mắt đại ca nhìn đứa bé đang giãy dụa giữa diễm hỏa hừng hực trong Huyết Trì, Đế Luyện Mạch rùng mình. Thật đáng sợ, thật khủng khiếp, hắn không thể chịu đựng nổi, nhưng đại ca có thể nhìn hình ảnh như địa ngục nhân gian kia mà mỉm ciời, cười đến dị thường vui sướng, làm trái tim Đế Luyện Mạch cũng đóng thành băng.
“Ân.” Liếc mắt nhìn Đế Luyện Mạch một cái, Đế Luyện Tà tiếp tục bước tới, không để ý nam nhân theo sát phía sau mình.
“Đại ca, ngươi tới xem nó sao!” Do dự một lúc, Đế Luyện Mạch vẫn chọn lựa theo sát bước chân huynh trưởng.
Địa cung là cấm địa của bộ tộc Đế Luyện, bất luận kẻ nào cũng không được phép tự tiện xông vào, trừ phi được sự đồng ý của tộc trưởng. Hắn, thân là con trai tộc trưởng cũng chỉ nghe nói chứ chưa bao giờ bước vào.
Bây giờ tộc trưởng đổi thành huynh trưởng tàn bạo của hắn, hắn càng không dám đưa ra ý tưởng tiến vào địa cung, chỉ sợ vào được mà không ra được.
Bất quá, hắn không vào trong, nhưng vẫn biết trong đó có gì. Lúc trước, lúc đại ca ra quyết định kia, hắn có mặt ở bên cạnh, thậm chí còn tham gia vào quá trình này, những chuyện đó hắn biết rất rõ.
Bất quá, đại ca thực sự phải làm vậy sao? Bây giờ quay đầu lại vẫn còn kịp a, khế ước thí luyện thượng cỗ vẫn chưa hoàn tất, linh hồn Thần nhi còn chưa bị hao tổn, cho dù có tổn thương nhưng ít ra cũng không quá nghiêm trọng, nó có thể làm một thiếu niên bình thường mà sống sót. Chính là nếu đợi tới ngày kết thúc khế ước, Thần nhi thực sự sẽ bị hủy.
Kí ức 16 năm qua của Thần nhi đã hoàn toàn phai nhạt, chỉ còn duy trì bản năng của một đứa bé vài tuổi, linh hồn bị giam cầm, không thể suy nghĩ, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của người ký khế ước. Thậm chí bị áp chế bởi khế ước, trở thành một con rối mất đi linh hồn.
Thiếu niên bị chọn làm tế phẩm đẩy vào Luyện ngục Huyết trì, linh hồn suốt đời bị giam cầm trong cơ thể bé nhỏ, không được giải thoát.
“Ngươi muốn nói gì?” Dừng lại, Đế Luyện Tà không chút đổi sắc mặt nhìn đứa em vô năng, trong lòng khó chịu tới cực điểm. Nếu không phải tâm tình của hắn hôm nay rất tốt, tên này còn có thể đứng đây mà chất vất hắn sao?
“Ta, ta…….” Bị ánh mắt như độc xà của nam tử nhìn chằm chằm, chút dũng khí Đế Luyện Mạch vất vả gom góp được lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
“Nói.” Ngữ khí không kiên nhẫn biểu hiện rõ chủ nhân của nó nguy hiểm cỡ nào.
“Đại, đại ca, ngươi thật sự muốn biến Thần nhi thành, thành…….” Nhìn ánh mắt hơi nheo lại của đại ca, Đế Luyện Mạch sợ hãi nuốt nước bọt, thực sự không còn dũng khí nói tiếp.
Đọc đầy đủ truyện chữ Tây Lam Yêu Ca, truyện full Tây Lam Yêu Ca thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tây Lam Yêu Ca