"Xin lỗi nhé Yuito, bạn thân tôi ơi, tôi đã cướp mất người bạn thuở nhỏ của cậu rồi~"
Một ngày nọ trong giờ nghỉ trưa.
Tôi, Yuito Nagaoka, mua một ít bánh mì và nước trái cây để ăn trưa tại cửa hàng và trong khi đang quay lại lớp học thì bị chặn lại bởi người tự nhận là bạn thân của tôi ở hành lang trước lớp học.Daigo Mishima nói câu đó trong khi dùng một tay nắm lấy vai của Uesaka Haruka, bạn thuở nhỏ của tôi. Sau đó cậu ta bắt đầu khiêu khích tôi.
"Cậu là người có lỗi ở đây, đúng không? Vì đã để một cô gái dễ thương như này một mình."
Mishima, người đã nhuộm tóc nâu, tiếp tục nói với giọng điệu mỉa mai, trong khi Haruka, người đang đứng bên cạnh, có mái tóc bob [note63298] vừa phải, đang đỏ mặt và cúi đầu.
Rõ ràng đây không phải là lời nói dối hay một trò đùa.
Tôi hiểu rồi. Tôi nghĩ rằng khoảng cách giữa chúng tôi đã bắt đầu tăng lên kể từ khi chúng tôi bước vào năm thứ hai trung học, thì ra là vậy.
Tôi không để ý vì tôi rất thích chơi game vào thời gian rảnh rỗi nên không nhận ra điều này.
"Vậy, cậu cảm thấy thế nào? Cảm giác thế nào khi bạn thân cướp mất người bạn thuở nhỏ của mình?"
Mishima tự hào nói, nhưng có vẻ như cậu ta đã hiểu lầm vài thứ.
Tôi không muốn bị khiêu khích như thế này, vì vậy tôi sẽ sửa lại cho đúng.
"Cậu đang nói gì vậy?"
"Sao cơ?"
Có lẽ bị lời nói của tôi làm cho bất ngờ, Mishima tỏ vẻ ngạc nhiên và yêu cầu tôi nhắc lại.
"Trước hết, cậu có thể là bạn của tôi, nhưng tôi chưa bao giờ coi cậu là bạn thân cả. Cậu chỉ tự cho mình là như vậy. Còn về Haru... Tôi không hẹn hò với Uesaka, và tôi không thích cô ấy. Chúng tôi chỉ là bạn bè với nhau từ lâu rồi thôi, hay nói cách khác, chỉ đơn giản là bạn thuở nhỏ"
"Cái gì cơ?"
Khi tôi giải thích, ngay cả Uesaka cũng nhìn lại tôi với vẻ mặt khá sốc.
Lý do tôi thay đổi cách gọi cô ấy là vì tôi nghĩ cô ấy có thể không vui nếu tôi tiếp tục gọi cô ấy bằng tên.
"Ha, cố đấm ăn xôi à? Giờ thì đã quá muộn để nói bất cứ điều gì rồi."
Mishima một lần nữa hiểu lầm và bắt đầu coi thường tôi. Thật quá phiền phức để đối phó với mấy thằng như này.
"Nếu cậu muốn nghĩ vậy, thì cứ nghĩ vậy đi. Tuy nhiên, tôi có thể thấy rất rõ là cậu đang cố gắng tán tỉnh Uesaka vì ác ý hướng tới tôi, cho nên từ giờ chúng ta sẽ chấm dứt tình bạn này. Đừng nói chuyện với tôi nữa. Tránh đường ra."
Sau khi tuyên bố như vậy, không đợi họ trả lời, tôi đi ngang qua hai người họ và quay trở lại lớp học.
"Này, Nagaoka! Tôi vừa nghe nói Mishima và Uesaka-san đang hẹn hò!"
Ngay khi tôi bước vào lớp học của tôi, một lớp năm hai, một bạn cùng lớp đã đến gặp tôi và nói với tôi bằng giọng điệu bối rối.
"Có vẻ như vậy."
"Có vẻ như vậy? Cậu không thấy bực mình sao?!"
"Hmm... chà, nghe này."
Nghĩ rằng nếu cứ để như vậy, một số hiểu lầm kỳ lạ sẽ bắt đầu lan rộng, tôi ngồi xuống và giải thích với bạn mình.
Tôi vừa mới biết về mối quan hệ của Uesaka và Mishima, và tôi giải thích với các bạn cùng lớp rằng tôi không quan tâm Uesaka hẹn hò với ai vì đối với tôi cô ấy chỉ là bạn và tôi không có tình cảm lãng mạn nào dành cho cô ấy, nhưng có vẻ như Mishima đang tán tỉnh cậu ấy vì muốn chọc tức tôi, vì vậy tôi đã tuyên bố rằng chúng tôi không còn là bạn nữa.
"Thật sao? Thật sao?!"
Bạn tôi lặp lại những lời giống nhau, như thể không tin vào những gì tôi đang nói.
"Được rồi, hãy cứ coi Mishima là một thằng rác rưởi đi, nhưng Uesaka-san đã bám dính lấy cậu từ năm nhất rồi, cho nên việc này thật lạ...."
"Kiểu như khi hai người ở bên nhau quá lâu thì khoảng cách giữa hai người trở nên méo mó, ví dụ như nhầm tưởng tình bạn thành tình yêu nam nữ ấy. Ờ thế cho nên giờ cô ấy có bạn trai rồi thì mọi thứ đều ổn, phải không?"
Nói xong, tôi mở túi bánh mì đã mua và bắt đầu ăn trưa.
Gần hết giờ nghỉ trưa rồi.
“…Thực sự chỉ là Uesaka đơn phương và rồi cô ấy chuyển đối tượng à?”
Thấy phản ứng của tôi, cuối cùng bạn tôi cũng bị thuyết phục một chút, rồi lẩm bẩm với vẻ mặt không tin lắm.
Trong khi đó, tôi thấy các bạn cùng lớp khác nghe lén cuộc trò chuyện của chúng tôi và bắt đầu buôn chuyện về đủ thứ chuyện, nhưng tôi không để ý lắm.
Sau giờ học, tôi chuẩn bị về nhà.
Cho đến năm đầu tiên học trung học phổ thông, Uesaka vẫn sắp xếp thời gian để tôi về nhà cùng cô ấy mỗi ngày, nhưng đến năm thứ hai thì dừng lại.
Nghĩ lại thì, tôi đoán Mishima và tôi đã trở thành bạn tốt của nhau vào đúng khoảng thời gian đó.
"Nagaoka-kun, mình có thể đi về nhà cùng cậu được không?"
Khi tôi quay lại về phía giọng nói ấy, tôi thấy một người bạn cùng lớp với mái tóc dài của tôi, Takayama Yuri đang đứng cạnh tôi.
"Được thôi."
Sau đó tôi về nhà cùng Takayama-san.
Tôi đi bộ đến trường và Takayama đi bằng tàu, vì vậy chúng tôi chia tay nhau giữa đường đi, nhưng không vấn đề gì vì chúng tôi có trò chuyện một chút.
"Thực ra, cuối cùng tớ cũng hoàn thành cốt truyện chính của trò chơi vào hôm qua. Nếu cậu không phiền, cậu có thể giúp tớ hoàn thành Pokedex của mình qua mạng được không?"
Và rồi chủ đề về trò chơi được đưa ra.
Tôi gặp Takayama khi tôi khá là chán khi mà không có Uesaka và đang tìm một trò chơi để chơi trong thời gian rảnh rỗi, và vì Takayama cũng có sở thích chơi game, chúng tôi bắt đầu nói chuyện thường xuyên và chơi các trò chơi co-op multiplayer trên mạng.
"Được thôi, sau đó cậu có on trên Rain [note63299] không?"
"Ừ, vẫn như mọi khi mà."
Sau đó chúng tôi chia tay nhau tại điểm nhà tôi và nhà ga rẽ ra, và tôi về thẳng nhà.
t thẳng về nhà.
Trên đường đi, tôi thấy Uesaka và Mishima đi bộ và trông rất tình tứ, nhưng tôi chỉ lờ họ đi và nghĩ, "Có vẻ họ rất hợp nhau."
Có vẻ như với những người quen từ thời trung học, Uesaka và tôi có tình yêu đơn phương, nhưng tôi chỉ nghĩ về cô ấy như một người bạn lâu năm, và chúng tôi đã thân thiết với nhau trong một thời gian dài, vì vậy có lẽ tôi chỉ hiểu lầm.
Ngay từ đầu, những người bạn thời thơ ấu có tình cảm với nhau là một câu chuyện hư cấu.
Khi về nhà, tôi thông báo với mẹ rằng tôi đã về, tắm nhanh, thay đồ ngủ và mở ứng dụng trò chuyện Rain trong phòng của mình.
"Tớ đã sẵn sàng rồi. Cậu có muốn chơi vài trò co-op multiplayer giờ luôn không?"
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
[Góc nhìn của Takayama Yuri]
"Mình thắng rồi..."
Khi tôi lắc lư trên tàu, tôi, Takayama Yuri, cười thầm với bản thân.
Ngay khi vừa vào trường, tôi để mắt đến bạn cùng lớp của mình, Nagaoka, một anh chàng khá điển trai, nhưng một người bạn cùng lớp khác, Uesaka Harumi, đã cản đường tôi.
Uesaka là một trong những cô gái dễ thương nhất lớp, và bất cứ khi nào cô ấy nói chuyện với các bạn cùng lớp cô ấy cũng nói,
"Yui và tớ đã ở bên nhau từ hồi mẫu giáo và chúng tớ rất yêu nhau!"
Mười cuộc trò chuyện thì chín lần cô ấy sẽ khoe khoang về điều đó.
Mặc dù Uesaka luôn là người chủ động thể hiện tình cảm với cậu ấy, Nagaoka chưa bao giờ từ chối cô, và họ có vẻ là một cặp đôi rất hợp nhau.
Vì vậy, nhận thấy lời cảnh báo rõ ràng này, nhiều cô gái, bao gồm cả tôi, đã nhầm tưởng rằng Nagaoka và Uesaka không chỉ là bạn bè mà là đang trong một mối quan hệ tình yêu lãng mạn, rồi từ bỏ Nagaoka.
Tuy nhiên, khi họ bước vào năm thứ hai và Uesaka được xếp vào một lớp khác trong khi Nagaoka vẫn học cùng lớp với tôi, Uesaka đã hoàn toàn ngừng bám lấy Nagaoka.
Tôi coi đây là một cơ hội tốt, vì vậy tôi bắt đầu trở nên thân thiết hơn với Nagaoka như những người bạn có chung sở thích chơi game.
Ngày nay, ta không nhất thiết phải ở một mình với nhau; ta vẫn có thể chơi game cùng nhau trong khi nói chuyện với nhau từ chính ngôi nhà của mình.
Ta có thể hòa hợp tốt với người khác trong khi vẫn giữ khoảng cách như bạn bè.
"Haru không giỏi những trò chơi đòi hỏi tính kiên nhẫn, và cô ấy luôn nài nỉ tớ chơi trò khác, vì vậy tớ không thể ngồi xuống và chơi trò chơi lúc nào cả, và tớ không có thời gian để chơi với những người bạn khác của mình, vì vậy tớ rất vui khi có thể chơi với bạn bè của mình như thế này."
Có vẻ như lời cảnh báo của Uesaka không chỉ dành cho các cô gái mà còn dành cho các chàng trai.
Nhờ đó, chiến lược bạn cùng chí hướng chơi game cực kỳ hiệu quả và Nagaoka rất vui khi có thể có một người bạn cùng chơi game như tôi.
Và chỉ ngay cuối tuần trước thôi.
Khi tôi đang đi dạo quanh thị trấn để mua sắm, tôi thấy Uesaka-san đang tay trong tay đi bộ với một chàng trai tên là Mishima.
Rõ ràng đây là một buổi hẹn hò.
"Chuyện gì thế này? Cậu đang hẹn hò với cả Nagaoka và Mishima à?"
Vào thứ Hai ở trường, tôi đã ngay lập tức đưa Uesaka-san đến một lớp học trống và hỏi cô ấy về những gì đang xảy ra giữ mối quan hệ của cô ấy với Nagaoka-kun và Mishima.
"Điều đó không đúng... Tớ chỉ hẹn hò với Daigo mà..."
Có lẽ vì cảm thấy như mình đang bị đổ lỗi, Uesaka trả lời với giọng nức nở.
Ngay sau khi bước vào năm học thứ hai, Mishima, người đã học cùng lớp với Nagaoka từ năm nhất và tự nhận là bạn thân nhất của Nagaoka, đã đề nghị cho cô ấy lời khuyên về mối quan hệ của cô ấy với Nagaoka, và hai người họ đã nói chuyện riêng với nhau trong lớp học trống sau giờ học.
Nhân cơ hội đó, Mishima đã làm Uesaka bất ngờ và cướp mất nụ hôn đầu của cô ấy.
Cô ấy đã rất sốc đến nỗi bỏ chạy ngay lập tức vào ngày hôm đó, nhưng ngày hôm sau, cô ấy đã bí mật gọi điện cho cậu ta để khóc lóc và phàn nàn, và cậu ta đã đưa cô ấy đến một nhà hàng gia đình và một cửa hàng đồ ngọt, nói rằng đó là một lời xin lỗi.
Vì không muốn Nagaoka phát hiện ra nụ hôn đầu của cô đã bị một người đàn ông khác cướp mất, Mishima đã bí mật hẹn hò với Uesaka nhiều lần và cố gắng tán tỉnh cô, với cái cớ là để xin lỗi.
Khi chuyện này tiếp diễn nhiều, cô bắt đầu cảm thấy bị thu hút bởi Mishima, người chủ động tiếp cận cô hơn là Nagaoka, người chưa bao giờ thú nhận tình cảm của mình, và họ bắt đầu hẹn hò.
Uesaka đã thú nhận chi tiết về việc cô ấy đã hẹn hò với Mishima như thế nào với tôi.
Tóm cái váy lại,
Cô gái này đã kìm hãm chúng tôi trong một thời gian dài, nhưng thực ra cô ấy chỉ coi Nagaoka như một cái lốp dự phòng để đến và đi bất cứ khi nào cô ta muốn và cuối cùng lại chuyển sang một anh chàng khác.
Tôi đã mất đi sự bình tĩnh của mình trong giây lát và muốn giật tóc cô ta, nhưng sau đó tôi hít một hơi thật sâu và cố gắng bình tĩnh lại.
Khi tôi đã làm dịu lại cơn giận dữ của mình đối với Uesaka... tất cả những gì còn lại là sự thất vọng và khinh thường. Tôi không còn quan tâm đến cô ta nữa.
"Tôi hiểu rồi. Vậy thì cậu cứ tiếp tục vui vẻ với Mishima đi."
Tôi nói thế bằng giọng trầm đến mức tôi cũng ngạc nhiên, rồi tôi tạm biệt Uesaka.
Tôi không nhắc đến Nagaoka vì sẽ rất phiền phức nếu cô ta đột nhiên thay đổi ý định.
Cuối cùng thì mọi người đều sẽ biết về sự thay đổi của Uesaka, nhưng người thân thiết nhất với Nagaoka, người hiện đang hoàn toàn độc thân, là tôi, một người bạn chơi game giỏi.
Nói cách khác, tôi là người có khả năng nhất để hẹn hò với Nagaoka-kun. Tôi không phải kiểu con gái sẽ ngủ quên trên chiến thắng chỉ vì là bạn thuở nhỏ rồi chuyển sang đối tượng khác.
Rốt cuộc thì, bạn thuở chẳng qua cũng chỉ là viên đá lót đường cho chiến thắng của tôi thôi.
"Mình phải quyết định được trước khi kỳ nghỉ hè bắt đầu."
Khi về nhà và đã sẵn sàng, tôi bắt đầu bật Rain, ngân nga một giai điệu tự tin vào chiến thắng của mình.
"Giờ tớ cũng đã sẵn sàng rồi. Ok, bắt đầu nào!"
Kể từ hôm nay tôi sẽ nỗ lực hết sức để tăng hảo cảm của mình với Nagaoka.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
Một thời gian sau đó, Mishima liên tục gửi cho tôi những bức ảnh tự sướng của cậu ta với Uesaka để thể hiện rằng họ rất hợp nhau và trêu chọc tôi, vì vậy tôi đã chặn thằng đó.
Lần này họ lại gửi tin nhắn bằng tài khoản của Uesaka, vì vậy chặn nốt luôn.
Tuy nhiên, Mishima vẫn không nản lòng và tiếp tục khiêu khích tôi ở trường, vì vậy tôi đã đánh cậu ta trên đường về nhà ở khu vắng vẻ sau giờ học và bóp cổ cậu ta, và cuối cùng tôi cũng bình tĩnh lại.
Vì tôi luôn là nạn nhân của sự ghen tị với Uesaka, nên tôi cũng có một chút tự tin vào khả năng chiến đấu của mình.
Và thế là, với tình bạn với Mishima đã hoàn toàn chấm dứt, kỳ thi cuối kỳ của tôi kết thúc với điểm số cao, và kỳ nghỉ hè sắp đến gần, tôi đang trên đường về nhà sau giờ học.
"Này Nagaoka-kun. Tớ thích cậu. Cậu có thể hẹn hò với tớ được không?"
Khi tôi đang đi bộ về nhà với Takayama như thường lệ, cậu ấy đột nhiên thú nhận tình cảm của mình với tôi.
Nghe lời thú nhận này, tôi suy nghĩ lại về mối quan hệ của mình với Takayama.
Lúc đầu, chúng tôi chỉ là những người bạn chơi game trực tuyến cùng nhau, nhưng bây giờ chúng tôi còn làm nhiều hơn thế nữa; chúng tôi mua game cùng nhau, ăn cùng nhau trên đường về nhà, cùng nhau học trước khi thi và chúng tôi thậm chí còn lên kế hoạch cùng nhau tham gia các sự kiện chơi game trong kỳ nghỉ hè.
Mặc dù có thể mọi chuyện sẽ khác nếu chúng tôi cùng là con trai, nhưng bọn tôi lại khá thân thiết với tư cách là bạn khác giới.
Tôi không nghĩ Takayama sẽ hiểu lầm về tình cảm của cô ấy chỉ vì chúng tôi là bạn thời thơ ấu như Uesaka đã từng, và tôi cũng nghĩ rằng ở bên cô ấy thật vui.
“Anh cũng thích em, Takayama-san. Chúng mình hẹn hò nhé."
"Em vui lắm."
Takayama cười rất tươi trước câu trả lời của tôi, và không cần một lời nói nào, chúng tôi nắm tay nhau một cách tự nhiên.
Và thế là kỳ nghỉ hè của tôi trôi qua rất trọn vẹn, khi tôi đi hẹn hò và trải qua quãng thời gian vui vẻ với Takayama-san...ý tôi là Yuri, làm bài tập hè và học hành chăm chỉ để quyết định mình sẽ học đại học nào.
Tuy nhiên, ba ngày trước khi bắt đầu học kỳ hai, Uesaka đột nhiên xuất hiện ở nhà tôi.
Lúc đó chỉ có mình tôi ở nhà, nên tôi ra chào cậu ấy.
"Yuito, đã lâu lắm rồi không gặp nhau."
Nghĩ lại thì, tôi chưa thấy mặt Uesaka lần nào kể từ khi kỳ nghỉ hè bắt đầu.
Mặc dù chưa đầy một tháng, nhưng cảm giác như đã lâu lắm rồi tôi mới được nhìn thấy mặt cậu ấy như vậy.
Điều đó hẳn có nghĩa là khoảng thời gian tôi ở bên Yuri rất tuyệt vời.
"Này, có chuyện gì thế?"
"Tớ có chuyện muốn nói với cậu, cậu cho tớ vào được không?"
"...Được thôi."
Đọc đầy đủ truyện chữ Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu, truyện full Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu thuộc thể loại Sắc cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu