Misty: Chúc mừng năm mới Ất Tỵ 2025, mong các độc giả sẽ luôn tìm được niềm vui qua những bộ truyện này.
____________
Từ ngày hôm đó, Usher dốc toàn bộ sức lực để tập luyện.
Cảm giác bất lực khi không thể sử dụng được những kỹ năng mà anh đã rèn giũa suốt đời chỉ là lý do phụ.
Điều thực sự thúc đẩy anh tiến lên, bất chấp mọi khó khăn, là một câu nói duy nhất – lời của Bersia như lưỡi dao cắt sâu vào tận tâm can.
– Nếu không vì lý do đó, thì ta còn dùng anh vào việc gì được?
Ouchie, trúng tim đen!
Usher, người đang sống trong cơ thể của Bersia, hoàn toàn vô dụng!
Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, anh sẽ thực sự trở thành món đồ chơi của cô, đúng như cô đã chế nhạo!
Nỗi tuyệt vọng Usher cảm nhận lúc ấy thật khó diễn tả bằng lời.
Với một người đã dành nửa đời để cố gắng đứng cạnh cô, cảm giác lúc này chẳng khác gì sống trong thế giới đang sụp đổ.
‘Không thể để thế này được!’
Với ý nghĩ đó, anh dành cả ngày để nghiên cứu sức mạnh của thánh lực.
Tất nhiên, điều này không hề dễ dàng.
Usher vốn là một Thánh Hiệp Sĩ chú trọng vào kỹ thuật chiến đấu hơn là thánh phép thuật.
Lý do rất đơn giản: thánh lực của anh rất ít so với những người bình thường khác.
Dù có cố gắng đến đâu, lượng thánh lực của Usher cũng hiếm khi tăng lên, như thể đó là giới hạn bẩm sinh.
Ngay cả Chỉ huy Thánh Hiệp Sĩ, Tổng Tư lệnh Whale, cũng từng khuyên nhủ anh:
– Cậu vẫn là một tài năng hiếm có. Thay vì phí thời gian kỳ vọng vào những thứ hão huyền, hãy tập trung vào việc trau dồi kỹ năng chiến đấu – điểm mạnh duy nhất của cậu.
Nhưng Usher không nhụt chí chỉ vì vài lời nói đó.
Sau một hành trình dài và gian khổ, cuối cùng anh cũng tìm ra cách riêng của mình.
Tuy nhiên, phương pháp đó chỉ hiệu quả với cơ thể ban đầu của anh.
Để dễ hình dung hơn, nó giống như thế này:
Khi ở trong cơ thể cũ, việc Usher kiểm soát thánh lực giống như múc nước từ giếng bằng gầu.
Nhưng giờ đây, quy mô hoàn toàn khác.
‘...Cả một đại dương.’
Thánh lực của Bersia giống như một đại dương bao la.
Rút thánh lực từ đó chẳng khác nào cố nghiêng một bể chứa đầy nước biển.
Cơ chế hoàn toàn khác biệt, và Usher sớm nhận ra giới hạn của mình.
“Ugh…!”
Đại dương thánh lực ấy chống lại anh bằng chính sức nặng khổng lồ của nó.
Khi anh bắt đầu lẩm bẩm lời cầu nguyện, thánh lực cuộn trào như những con sóng, lan tỏa theo ý muốn của nó.
Thậm chí, chỉ hít thở thôi cũng trở nên khó khăn.
Nhưng Usher Therbion – một Thánh Hiệp Sĩ hàng đầu với niềm tự hào về ý chí sắt đá – sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.
Cuối cùng, anh cũng đạt được chút tiến bộ nhờ nỗ lực không ngừng nghỉ của mình.
Một tia sáng le lói!
“Thành công rồi!”
“Ồ, chúc mừng nhé.”
Anh đã thành công trong việc hoàn thành một phép cầu nguyện chữa lành.
Và điều đáng chú ý là anh đã làm được mà không kích hoạt vầng hào quang trên đỉnh đầu như lần trước.
Tuy đó chỉ là một bước tiến nhỏ, nhưng kết quả vẫn rất đáng kinh ngạc.
“Nhưng mà… nó sáng quá. Anh có thể làm nó dịu hơn chút được không?”
Lúc này đã qua giờ hoàng hôn.
Vì phép cầu nguyện của Usher, bầu trời phía trên thánh đường sáng rực trong ánh vàng thần thánh.
–Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân gấp gáp vang lên khắp nơi, khi các học giả và hồng y của nhà thờ đổ xô đến khu vườn của Bersia.
Dẫn đầu trong số họ là Ngài Whale, Chỉ huy Thánh Hiệp Sĩ.
“Chuyện gì xảy ra vậy?!”
Biểu cảm đầy lo lắng của ông cho thấy ông tưởng nhầm rằng đã có rắc rối nào đó xảy ra.
Đồng tử của Usher run rẩy, mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng anh.
Khi anh còn lắp bắp chưa biết trả lời ra sao, Bersia đã nhanh chóng bước lên:
“Thánh nữ đang luyện tập kiểm soát thánh lực, vốn đã tăng lên kể từ khi khải thị xuất hiện.”
“…!!!”
“Oh, ohhh!!!”
Những tiếng reo hò vang lên, đủ lớn để làm rung chuyển không gian.
“???”
Usher nhìn lên Bersia với ánh mắt bối rối, nhưng cô chỉ mỉm cười tinh quái.
Trong khi đó, những câu hỏi dồn dập liên tục ập đến.
“Thánh Nữ, chính xác thì sự khuếch đại thánh lực này thuộc dạng nào?!”
“Sự kiện này phải được ghi vào sử sách! Một khải thị ban tặng thánh lực?! Sau khi rà soát lại ghi chép, lần khải thị gần nhất là…!”
“Chuẩn bị cho mối đe dọa nhanh… Tận thế sắp đến rồi…!!”
“Ưmm…”
Có gì đó không ổn.
Usher cảm nhận mọi thứ đang dần vượt ngoài tầm kiểm soát, và linh cảm chẳng lành khiến đôi chân anh bắt đầu run rẩy.
Giữa cơn hỗn loạn, Bersia nhẹ nhàng lên tiếng:
“Trước hết, tôi nghĩ Thánh Nữ cần nghỉ ngơi sau buổi tập. Mọi người có thể rời khỏi đây được không?”
Anh nhớ đến nội dung của cái gọi là khải thị mà cô đã tùy tiện nhắc đến:
– Giữa những con đường là một vũng lầy. Hãy nâng cao thanh kiếm đã hứa, dẫn lối cho đàn chiên. Phước lành sẽ soi sáng con đường của ngươi.
Con đường, vũng lầy, và thanh kiếm đã hứa.
Mỗi từ đều mang một ẩn ý đáng quan ngại.
Nếu, chỉ nếu, những lời của cô đúng là sự thật…!
“Ng-Nguy hiểm sắp tới…!”
“À, cái đó thật ra chỉ là bịa đặt thôi.”
“?”
“Ta đã thử vài lần trước đây rồi. Đừng lo, không có chuyện gì xảy ra đâu. Giả vờ nhận khải thị xong trời vẫn hửng sáng, ta thì chẳng hề hấn gì.”
“…?”
“Ta cũng chẳng biết tại sao nữa. Ông trời chỉ đơn giản để yên cho ta làm gì thì làm.”
Miệng Usher há hốc trong cơn sốc.
Anh không biết mình nên tin vào điều gì nữa.
Giữa cơn bối rối, một giả thuyết chợt lóe lên trong đầu anh.
Đó là những gì anh từng nghe được, khi nghe mọi người mô tả về Bersia.
‘…Người được cả thế giới ưu ái. Thế nhân duy nhất được các vị thần chúc phúc.’
Ý nghĩ ấy đến một cách vô thức.
Nếu cô có thể gây chuyện, hay tạo ra sự hỗn loạn bằng những lời nói dối và vẫn được tha thứ, thậm chí còn tự ý sử dụng thánh lực mà không màng đến hậu quả…
‘Thưa Đức Cha…’
Usher nhắm nghiền mắt lại, thầm gửi lời nhắn đến Chúa trên trời cao.
‘Chẳng phải người nuông chiều cô ấy nhiều quá rồi sao…?’
Dù yêu thương con gái mình đến đâu, chẳng lẽ để mặc cô ấy tự do tự tại như vậy sẽ không khiến cô nảy sinh những thói quen xấu sao?
Ngay cả lúc này, Usher cũng cảm thấy một trách nhiệm nặng nề đè lên vai mình.
Nếu Đức Cha không muốn ra tay, thì chính anh sẽ phải đảm nhận việc dạy bảo cô ấy đúng cách!
Ahhh! Có lẽ Đức Cha, do ngài quá từ bi và không thể trực tiếp khiển trách con gái mình vì đau lòng, đã đặt anh vào thử thách này để thay mặt Người làm điều đó!
Usher tự củng cố quyết tâm.
‘Phải, nếu đó là ý chí của Đức Cha!’
Usher Therbion, Thánh Hiệp Sĩ mẫu mực, con chiên trung thành và tận tụy nhất, lại một lần nữa đưa ra lời thề sắt đá.
“Dù vậy, nói dối về khải thị là không được phép!”
“Haizz, được thôi. Vậy để ta rút lại lời nói ban nãy… ‘Thực ra đó là khải thị thật!’ Đấy, giờ anh thấy hài lòng chưa?”
“Người không thể tuỳ tiện quyết định thật giả như thế…!”