Bên trong mê cung giống như một ma trận của những hành lang và lối đi làm từ đá nhân tạo .
Quặng toả ra ánh sáng được gắn cố định trên tường một cách đều nhau, nên nó có thể chiếu sáng trong phạm vi vài mét mà không gặp phải bất cứ vấn đề nào.
Tôi bước đi một cách thận trọng một lúc, nhưng dường như không có bất kỳ cái bẫy nào cả.
Đi vào một nơi giống như căn phòng, tôi thấy đằng trước có một cái bóng đang chuyển động.
Quan sát thật tỉ mỉ, danh tính của cái bóng đó đã lộ diện, chính là Thỏ sừng.
Thỏ sừng là loại ma thú dạng thỏ nhưng mọc sừng. Chúng di chuyển khá nhanh nhẹn, nhưng lại kém sức bền, nên ngay cả các mạo hiểm giả tân binh cũng có thể tiêu diệt được nó.
Tôi kích hoạt ma cụ dạng vòng tay mà tôi đang đeo trên cổ tay trái, trong đó là ma pháp lưu trữ được phong ấn sẵn. Từ kho lưu trữ của tôi, một thanh kiếm xuất hiện gần tay phải tôi, và tôi nắm lấy nó.
(Đã được một khoảng thời gian kể từ khi mình vung một thanh kiếm rồi nhỉ...)
Từ khi xem con Thỏ sừng là mục tiêu, để không mất dấu nó, tôi quyết định từ bỏ việc niệm phép bổ trợ và đánh thẳng nó mà không cần các phép tăng cường.
Khi tôi từ từ áp sát, nó có vẻ đã nhận thấy sự hiện diện của tôi và cố lao tới húc đầu tôi một phát.
"Quá chậm."
Con thỏ này quá chậm chạp đối với tôi, một người ngay vừa hôm qua đã chiến đấu với lũ ma thú ở cả tầng cạn và tầng sâu của Đại mê cung.
Đứng yên cho tới khi nó áp sát, tôi lùi nửa bước và né đòn tấn công.
Thanh kiếm của tôi chém vào con Thỏ sừng vừa sượt qua bên phải tôi.
Lưỡi kiếm vẽ nên một quỹ đạo dựa theo trí tưởng tượng của tôi và cắt trúng bụng của con Thỏ sừng, chém xuyên qua nó mà không gặp phải bất kỳ sự ngăn chặn hay phản kháng nào.
Cơ thể con Thỏ sừng biến mất cùng một làn sương đen, để lại duy nhất viên ma thạch nhỏ xíu tại đó.
"... Có vẻ đã lâu kể từ khi mình vung kiếm, nhưng cảm giác cơ tay của mình vẫn còn đây. Làm như này thì có lẽ hơi quá an toàn rồi. Mau chóng đi xuống sâu hơn nào."
Nó chỉ là một trận đấu tay đôi, nhưng chỉ được vung kiếm thôi là đã đủ để tôi cảm thấy thoả mãn rồi.
Sau đó, tôi bắt gặp phải một số ma thú như Goblin và Slime, nhưng vì chúng chỉ đi lẻ nên tôi có thể đánh bại chúng mà không cần dồn nhiều sức.
Vừa đánh ma thú, tôi đã đi xuống tầng ba mà không đi sai đường nào.
Ngay cả khi tôi đã nói rằng nó có cấu trúc rắc rối, so với các tầng cạn và sâu của Đại mê cung thì mê cung này cũng chỉ cỡ trò trẻ con mà thôi.
Bởi luồng không khí và các manh mối ở đây có rất nhiều.
Sau khi đi vào tầng ba, kẻ địch ở đây bắt đầu hành động theo bầy.
Dù tôi nói rằng chúng đi theo bầy, nhưng chúng cũng chỉ có từng đó loại ma thú, và bọn ma thú ở trong mê cung này có trí thông minh rất thấp. Mặc dù chúng có thể bị đánh bại một cách dễ dàng mà không cần phép bổ trợ, tôi vẫn muốn được làm quen với cảm giác chiến đấu đi kèm phép bổ trợ, nên tôi liền niệm chúng lên cơ thể mình.
Ma pháp hỗ trợ, đúng như tên gọi của nó, nó có thể hỗ trợ bất kỳ đối tượng nào thông qua việc tăng cường khả năng của chúng, như tăng cường thể chất của đồng đội hoặc hiệu năng của các trang bị.
Ừ thì, mặt khác, ma pháp có khả năng làm suy yếu mục tiêu cũng là một phần của ma pháp hỗ trợ. Đáng tiếc thay, bởi vì nó không có hiệu quả với những con ma thú mạnh mẽ nên thành ra không có nhiều cơ hội để sử dụng chúng.
Một người chủ yếu sử dụng ma pháp hỗ trợ được gọi là Người phù phép.
Công việc của Người phù phép thực sự không may mắn. Với tư cách là Người phù phép đã vào nghề được vài năm, tôi không nghĩ rằng đó là một cách suy nghĩ sai lầm về nó.
Người phù phép luôn phải hành động một cách gấp rút.
Lấy ví dụ, khi kích hoạt ma pháp hỗ trợ cơ bản "Tăng cường thể chất".
Bởi vì hiệu ứng của phép bổ trợ không kéo dài mãi mãi, cuối cùng nó cũng sẽ mất tác dụng mà thời gian để phép này hết hiệu lực là khác nhau tuỳ thuộc vào từng người.
Nguyên nhân là bởi nó dựa trên khả năng kháng hiệu ứng của từng cá thể, thời lượng của hiệu ứng phép bổ trợ cũng thay đổi theo.
Nói cách khác, Người phù phép cần phải nắm bắt được thời lượng hiệu ứng bổ trợ khác nhau của từng đồng đội mà họ niệm lên, và họ cần phải niệm phép lại trước khi nó hết tác dụng.
Hơn nữa, những người giữ vai trò khác thường cho rằng những Người phù phép là những người chỉ biết niệm phép bổ trợ trong khi đồng minh của họ lại phải ra sức chiến đấu.
Do đó, hầu hết mọi thành viên sẽ giao trọng trách chỉ huy trận chiến cho Người phù phép bởi họ nghĩ rằng những Người phù phép chỉ đứng theo dõi trận chiến mà không tham gia vào bất kỳ cuộc giao tranh nào.
Và Tổ đội Anh hùng là một trong số đó.
Ừ thì, cách suy nghĩ này phần lớn bị ảnh hưởng bởi sự xuất hiện của các thiên tài trong giới Người phù phép.
Tính được thời lượng hiệu ứng bổ trợ trên từng đồng đội, niệm lại phép bổ trợ trước khi nó hết hiệu lực.
Hơn thế nữa, vừa niệm các loại phép bổ trợ khác nhau nhằm ứng phó với từng điều kiện thay đổi, lại vừa kịp thời đưa ra các chỉ dẫn.