Đang bước đến cửa nhà hàng, quả nhiên là có điện thoại giục. Song Nghi vừa ấn nhận cuộc gọi, giọng nói đầy trách cứ của Bách Nhã từ đầu bên kia lập tức truyền đến: “Bạn có đến hay không đây? Sao không nghe điện thoại hửm? Mình gọi ít nhất mười cuộc rồi đấy!” .
Điện thoại có reng sao? Song Nghi toát mồ hôi, vội vã nói: “Mình lập tức đến đây, đã tới cửa rồi đây.”
Nghe cô nói vậy, Bách Nhã trái lại lại có vẻ thở phào nhẹ nhõm mà nói: “Bạn còn chưa đến nhà hàng đúng không, vậy là tốt rồi. Mình nói bạn nghe nhé, mình bị kẹt xe, không biết còn kẹt tới lúc nào. Bạn cứ vào trước đi. Đến lúc nhìn thấy quản lí thì bạn nghìn lần vạn lần không được nói chuyện lung tung bậy bạ, chỉ cần tùy tiện cười cười vài cái. Nhất định nhất định không được nói lung tung. Nếu anh ấy nói bạn có chỗ nào nhìn không giống, cũng chỉ được cười trừ cho qua. Nghìn vạn lần không được nói gì bậy bạ có biết chưa?”.
“Vịt muối à. . .” Song Nghi trong lòng sinh ra một loại dự cảm xấu, “Bạn rốt cuộc gọi mình đến đây làm gì thế? Không phải do bạn làm chuyện xấu gì rồi bảo mình đến gánh tội thay đó chứ?”.
“Làm gì có chuyện đó! Mình là loại người như thế sao? Quay về chính nghĩa rồi còn giới thiệu bạn trai cho bạn. Tuy rằng anh ấy thấy bạn hơn nửa là không vừa mắt, nhưng mà loại đàn ông cực phẩm này bình thường ngay cả một cơ hội nhìn lướt qua bạn cũng không có, đừng nói đến chuyện ngồi ăn cùng nhau. Nói chung là anh ấy có nói cái gì bạn cũng phải nín thinh mà nghe, không được nói gì cả!”
Cái gì gọi là anh ấy thấy bạn hơn nửa là không vừa mắt. . . Song Nghi không nói gì, bây giờ Bách Nhã xem chừng rất gấp, bạn ấy sốt ruột nên nói nhiều câu không có ý tứ.
“Sao lại không nói gì, bạn sẽ không chưa lâm trận mà đã chạy mất chứ?” .
“. . . Không có đâu.” Ký lai chi, tắc an chi[1], tuy rằng sự tình rất kỳ quái, chắc là cũng không có gì ghê gớm lắm. Hơn nữa, có loại cực phẩm suất như thế tồn tại, tốt xấu gì cũng phải đi xem chứ.
“Vậy bạn nhanh vào đi nhé. Quản lí không thích người khác đến trễ đâu.”.
“Biết rồi. Nhưng mà nói cho mình biết chuyện là thế nào được không?” Song Nghi nhịn không được hoài nghi, nếu như Bách Nhã không bị kẹt xe, bạn ấy liệu có phải tính là cái gì cũng không cho cô biết, trực tiếp lừa cô đi vào luôn không?
“Bây giờ không có thời gian. Sau này có cơ hội thì sẽ giải thích cho bạn hiểu. Nói chung đối với bạn thì chuyện lần này giống như là đi xem mắt.” Bách Nhã quả nhiên không trả lời, ngữ khí đột nhiên đảo ngược nhẹ nhàng hơn một chút, tiếp tục căn dặn, “Được rồi, cứ như vậy đi. Nể tình mình suốt 4 năm đại học cho bạn copy tài liệu học, nghìn vạn lần không nên nói lung tung đấy. Mình cúp đây.”.
Giống như sợ cô tiếp tục hỏi thêm nữa, Bách Nhã gấp gáp cắt cuộc gọi luôn. Song Nghi cầm điện thoại di động nhíu mày.
Giọng của Vịt muối . . . thật là nghe thế nào thành giống như bị chột dạ vậy! Xem ra lần xem mắt này nhất định có gì mờ ám khác. Còn nữa, tuy lúc còn ở đại học, mỗi lần trước kì thi cô đều mượn tài liệu của Bách Nhã để photo lại, nhưng mà lúc đi thi, Bách Nhã là luôn copy tựa bài luận của cô mà = =
Không nghĩ nữa, Song Nghi cất điện thoại, bước đến chân bậc thang phía trước nhà hàng. Nữ phục vụ tươi cười kéo cửa cho cô.
“Chào mừng quý khách.”.
“Tiểu thư, xin hỏi cô đi mấy người?” .
“À, tôi tìm người.” .
Thôi tiêu rồi! Song Nghi bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề. Bách Nhã chưa từng cho cô biết người kia trông như thế nào, ngay cả tên họ cũng không nói, thế này thì làm sao tìm người, chả lẽ cứ đi hỏi người nào anh tuấn tiêu sái có khí chất?
Nhưng mà. . . theo như biểu hiện vừa rồi của Bách Nhã, lời giới thiệu của bạn ấy chân thực đến mức nào còn phải chờ thẩm định lại . . .. .
Song Nghi đang hung hăn mắng thầm Bách Nhã, nữ phục vụ lại nói: “Xin hỏi tiểu thư, cô có phải đang tìm một vị tiên sinh?”
“Ah, đúng vậy.” .
Nữ phục vụ mỉm cười nói: “Anh ấy đang đợi cô ở tầng trên, mời cô đi theo tôi.”.
Song Nghi đi theo nữ phục vụ hướng lên lầu, nhân tiện đánh giá nhà hàng một lượt. Sảnh nhà hàng này bố trí khá tinh xảo và trang nhã, không gian rất lớn, bàn cũng không không nhiều, xem qua có vẻ rất rộng và trống trải. Khách nam lẫn nữ ăn vận rất lịch sự, cười cũng thì thầm rụt rè. Ánh sáng dìu dịu, tiếng đàn piano nhẹ nhàng vây quanh, thật có chút rất lãng mạn và yên tĩnh.
Không gian thế này khiến Song Nghi trong lòng nảy sinh mấy phần chờ mong. Bách Nhã nói tốt về người đó như vậy, vậy tí nữa xin chiết khấu một chút chắc cũng không sao nhỉ. . .
Cô phục vụ dừng bước ngay phía trước, nghiêng người làm tư thế xin mời. Song Nghi trong lòng đầy mong chờ theo hướng tay cô phục vụ mà nhìn qua. . .
Song Nghi trợn tròn mắt.
. . . .
Này….cái người này mà gọi là có vẻ đẹp bên trong lẫn bên ngoái á?
Người này là người cực phẩm bình thường khó kiếm theo lời Bách Nhã á?
Tuy biết rằng lời của Bách Nhã cần trừ hao đi vài phần, nhưng mà đùng một phát biến thành thế này thì có khoa trương quá không vậy? Song Nghi nhìn người đàn ông ngồi cách đó không xa, khuôn mặt phúc hậu cùng với tạo hình tóc khá đặc biệt. . . trên bàn còn có một bó hồng màu xanh cực to cực lớn nữa. . .
Có nhận nhầm người không nhỉ? Song Nghi liếc mắt nhìn quanh nhà hàng, nhỏ giọng hỏi cô phục vụ kia: “Còn có ai khác cũng đang đợi người không vậy? “
Cô phục vụ mỉm cười đúng theo tiêu chuẩn kèm theo vài phần nghi hoặc: “Tiểu thư, chỉ có vị tiên sinh này là đang chờ người thôi” .
Quả đúng vậy. Song Nghi vừa rồi nhìn khắp lượt nhà hàng, các bàn khác đều là ngồi theo từng đôi, chỉ có bàn này một mình một người.
Được. . . được rồi! Có khi nào mắt thẩm mĩ của Bách Nhã là của người sao Hỏa không? Hay là vị hoa hồng xanh đại ca này có tư chất bên trong rất đặc biệt? Song Nghi tự an ủi, cố lấy dũng khí đi đến, rất lịch sự gật đầu chào rồi ngồi xuống đối diện người kia.
Thật ra người kia từ khi Song Nghi tiến về phía mình, anh ta đã dùng một ánh mắt đầy hoài nghi nhìn cô. Chờ cô ngồi xuống, ánh mắt từ hoài nghi chuyển thành thất vọng và bực tức. Nhìn Song Nghi từ trên xuống dưới, anh ta giọng điệu khinh khỉnh hỏi: “Cô chính là người bọn họ đã chọn lựa à?”
Cái gì là người được chọn?
Song Nghi vốn định hỏi anh ta có phải là sếp của Bách Nhã không, nghe vậy không khỏi nghi hoặc, có chút chần chừ không trả lời ngay. Thế nhưng hiển nhiên với người này thì chần chừ chính là ngầm thừa nhận. Biểu hiện của anh ta thực tức giận, lấy điện thoại ra nhấn mấy số rồi bắt đầu rống: “Các người chọn một người rất không phù hợp với yêu cầu của tôi! Tôi đưa các người hơn một trăm vạn tiền phí, vậy mà các người chụp đại một người ở trên đường rồi đưa đến cho tôi. . . Ảnh chụp? Ảnh chụp gì hả? Tôi không biết ảnh chụp mấy người gửi cho gì hết, một phút đồng hồ tôi kiếm được bao nhiêu tiền các người có biết không hả? Làm sao có thời giờ xem ảnh chụp, có thời gian xem ảnh chụp tôi còn giao cho mấy người tìm bạn xem mắt hay sao. . . thái độ phục vụ của mấy người làm tôi rất không hài lòng. Phần tiền còn lại đừng hòng lấy. . . Lần sau? Còn có lần sau nữa hả?! Tôi sẽ nhờ nơi khác làm!”
Người kia bực tức gập điện thoại lại, trực tiếp nói: “Tôi đối với cô không hài lòng, cô có thể đi rồi.”
Lúc này Song Nghi đang cầm thực đơn của nhà hàng đưa cho, người đã hoàn toàn ngây dại.
Nội dung vở kịch phát triển đến đâu rồi? Cô hoàn toàn không theo kịp diễn biến. Cũng quá kịch tính mà. Cô viết tiểu thuyết cũng chưa có lúc nào viết bốn bề dậy sóng thế này. Còn nữa, vừa rồi anh ta nói cái gì mà hơn trăm vạn? Cái gì mà tìm bạn xem mắt?
Là người viết tiểu thuyết tình cảm nên trí tưởng tượng của cô vốn không hề thấp, Song Nghi lập tức liên tưởng đến —— chẳng lẽ đây là phong trào phú hào bỏ trăm vạn tệ đi tìm vợ nổi tiếng mấy năm gần đây?
Bách Nhã gọi cô đến lần này, chẳng lẽ là vì người này bỏ tiền đi tìm vợ, sau đó Bách Nhã nhận lời với người ta rồi lại không muốn tới, cho nên tìm cô thế thân?
Cũng không đúng. Nếu vậy Bách Nhã còn đến làm gì?
Song Nghi vẫn còn đang suy nghĩ lung tung, hoa hồng xanh đại ca kia đã đứng dậy mặc áo khoác vào, chuẩn bị đi. Nhưng mà áo khoác vào được một nửa, anh ta lại đột nhiên đứng im giống như là bị điểm huyệt. Tư thế bất động kì lạ, ánh mắt bắn thẳng về phía sau lưng Song Nghi, gương mặt bực tức cũng biến mất, bây giờ nhìn thấy chính là bộ dạng bị sét đánh trúng.
Đọc đầy đủ truyện chữ Tiểu Bạch Và Tinh Anh, truyện full Tiểu Bạch Và Tinh Anh thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tiểu Bạch Và Tinh Anh