ngàn vò rượu ngon và hơn vạn chiếc bánh bao đã sẵn sàng cho bữa chiều.
Cuối giờ Thân, ban tổ chức đi mời toàn bộ lên bình đài trên sườn núi để họp mặt.
Ngoài dãy bàn dành cho chư vị Chưởng môn, long đầu các phái, quần hùng đều ngồi xuống đất, quây quần theo môn hộ hoặc theo từng nhóm quen biết.
Thanh Vân đạo trưởng, Chưởng môn phái Võ Đang là chủ trì nên đứng dậy tuyên bố :
- Kính cáo chư vị anh hùng, đại hội ngày mai là để tuyển chọn Minh chủ cho võ lâm. Nhưng cũng có thể biến thành cuộc ác chiến đẫm máu nhất trong lịch sử giang hồ. Theo tin tức của Cái bang thì lực lượng Hồng giáo ở phía tây, khoảng bảy trăm người, do Đại Lai Hoạt Phật thống lãnh chỉ còn cách nơi đây hai trăm dặm. Thần giáo của Quỷ Ảnh Ma Đao cũng đã có mặt trong huyện thành. Riêng Bá Câu và Ma Hỏa giáo vẫn chưa thấy xuất hiện nhưng không loại trừ khả năng đang tiến về núi Võ Đang. Nếu sáng mai, ba lực lượng tà ma này xuất hiện và xảy ra cuộc tử đấu của Thương thiếu hiệp với hai lão đại ma đầu thì chúng ta phải hết sức cảnh giác. Vạn nhất, họ Thương thua trận thì bọn chúng sẽ nhân dịp này tàn sát đồng đại võ lâm để nắm quyền bá chủ. Lúc đó máu sẽ chảy thành sông. Bần đạo mong chư vị vì an nguy của võ lâm mà bạt đao chống cự đến cùng. Phần Ma Hỏa giáo với những vũ khí độc địa sẽ do Kiếm Minh đối phó. Phe Thần giáo và Hồng giáo sẽ là của chúng ta.
Đạo trưởng vừa dứt thì lời thì một đại hán đứng lên dõng dạc thét lớn :
- Chúng ta quyết xả thân vì đại nghĩa võ lâm.
Bảy ngàn người đồng thanh lập lại :
- Xả thân vì đại nghĩa.
Sáu trăm đệ tử Cái bang và Võ Đang mau chóng ôm hơn ngàn vò rượu và một núi bánh bao đến phân phát cho mọi người. Mấy chục lò bánh và tửu quán ở huyện thành Nam Dương đã nhận được hợp đồng béo bở này.
Mỗi người được chia hai chiếc thật to và nóng hổi. Còn bảy ngàn chiếc nữa đang nằm trong nồi hấp, dành cho bữa điểm tâm.
Một người bỗng đứng lên hỏi :
- Không biết phái Võ Đang được vị Mạnh Thường Quân nào cúng dường mà lại chiêu đãi anh hùng thiên hạ hậu hĩnh như vậy?
Thanh Vân đạo trưởng cười đáp :
- Vị đại chủ ấy chính là Hội chủ Kiếm Minh Long Nữ Tiêu Phi Phượng.
Trời sụp tối, hàng ngàn cây đuốc nhựa thông được đốt lên, soi sáng cả một vùng sườn núi. Vì không đào đâu ra bảy ngàn cái chén uống rượu nên mọi người chuyền tay nhau vò rượu mười cân uống rất hào hứng. Họ xôn xao bàn tán về thịnh hội sáng mai.
Tiệc mới giữa chừng, một lão già da đen nhẻm, tóc bạc phơ phơ, dáng vóc khôi vĩ, mặc y phục Hồi tộc đứng dậy nói :
- Lão phu là Ba Đồ Lưu ở Tân Cương, nghe đồn đại rằng giang hồ mới xuất hiện một bậc kỳ hiệp là Thương Thiên Vũ, muốn được bái kiến để bàn một việc đại sự.
Quần hào đồng thanh thắc mắc :
- Lạ thật, sao Thương thiếu hiệp không ra dự tiệc?
Long Nữ bảo nhỏ thị tỳ hầu cận. Nàng nhanh nhẹn phi thân về phía bản doanh.
Thiên Vũ đang chơi đùa với Sơn nhi, được lệnh mẫu thân vội ra ngay.
Thấy chàng xuất hiện, quần hào hoan hô nhiệt liệt.
Long Nữ bảo nhỏ :
- Vũ nhi, lão già kia muốn gặp ngươi để bàn đại sự gì đó.
Chàng bước đến gần lão, vòng tay nói :
- Tại hạ là Thương Thiên Vũ, xin bái kiến lão trượng.
Lão ngắm nghía chàng rất kỹ rồi rút thanh bảo kiếm trên lưng đưa cho chàng.
Thiên Vũ không hiểu nhưng vẫn nhận lấy, rút ra xem thử. Dưới ánh đuốc, bảo kiếm tỏa ánh thanh quang rực rỡ. Chàng thuận tay múa vài đường, thấy rất vừa tay. Lão già ngưòi Duy Ngô Nhĩ cúi xuống nhặt một cục đá bằng nắm tay, bảo chàng chặt thử. Thiên Vũ tung đá lên, vung kiếm chém đá vỡ thành bốn mảnh dễ dàng. Mọi người ồ lên kinh ngạc trước thanh thần kiếm.
Cung Kính Đình bước đến cầm lấy kiếm quan sát thật kỹ rồi hỏi Ba Đồ Lưu :
- Phải chăng đây là thanh Thất Tinh Thanh Mang của Âu Dã Tử đời Hán?
Ba Đồ Lưu gật đầu khâm phục :
- Tiên sinh kiến văn quảng bác, tại hạ xin bái phục.
Kiếm lão nhân trao kiếm lại cho lão rồi trở về bàn. Thiên Vũ hỏi :
- Chẳng hay lão trượng đưa bảo kiếm cho tại hạ xem với ý gì?
Lão buồn rầu nói :
- Lão phu là tùy tướng của Vương Tử đất Tân Cương, được lệnh đem lễ vật chúc mừng năm mới dâng lên Hoàng đế Đại Minh. Không ngờ lúc đi ngang qua rặng Tần Lĩnh, bị một toán cường đạo bịt mặt vây đánh, cướp mất vàng bạc châu báu. Mười dũng sĩ đã hy sinh, chỉ còn lại lão phu và bốn người nữa. Muốn trở về quê gặp mặt thê tử lần cuối rồi chịu chém nhưng tiền bạc chẳng còn. Nghe đồn thiếu hiệp là người trượng nghĩa và cũng là đệ nhất kiếm thủ đương đại nên tìm đến đây dâng bảo kiếm đổi lấy ngàn lượng bạc làm lộ phí hồi hương. Thanh thần kiếm này do tổ phụ của lão nhặt được trong dãy Thiên Sơn. Xin thiếu hiệp nhận lấy mà tảo trừ yêu nghiệt, tạo phúc cho võ lâm.
Thiên Vũ tư lự một lát rồi hạ giọng nói nhỏ :
- Tại hạ chính là Ngũ vương gia của Đại Minh. Lát nữa sẽ viết một tấu chương cho lão trượng đem đến Nam Kinh. Minh đế xem xong sẽ giáng chỉ gỡ tội cho lão trượng trước mặt Vương tử Duy Ngô Nhĩ. Tiền lộ phí thì tại hạ xin tặng ba ngàn lượng bạc. Còn bảo kiếm xin lão trượng thu hồi về làm vật báu truyền gia.
Thấy lão tỏ vẻ ngờ vực, chàng rút kim bài Vương gia cho lão xem. Ba Đồ Lưu thất kinh quỳ xuống khấu kiến :
- Tân Cương sứ thần xin khấu kiến Vương gia.
Khoảng cách khá xa và hai người lại nói nhỏ nên đám hào kiệt không nghe được.
Họ chỉ ngạc nhiên khi thấy lão già dị tộc lại dùng đại lễ với Thiên Vũ. Trong võ lâm, chỉ có các Chưởng môn bạch đạo mới biết chàng là Vương gia.
Thiên Vũ đỡ lão dậy, ân cần bảo :
- Đây không phải là triều trung, sứ giả bất tất phải đa lễ. Tối nay xin đến đại doanh Kiếm Minh bàn bạc.
Đến cuối canh hai, quần hùng chia tay vào lều nghỉ ngơi, dưỡng sức cho trận chiến ngày mai. Năm gã sứ giả Tân Cương theo Thiên Vũ về liều. Ba Đồ Lưu lấy tấu chương của Vương Tử ra dâng lên cho Thiên Vũ ngự lãm. Chàng nhìn qua những dòng chữ và dấu ấn ngoài phong bì, gật đầu trả lại cho lão.
Long Nữ đã biết chuyện, bà bảo Lâm Thuyên đưa cho họ Ba tấm ngân phiếu năm ngàn lượng. Thiên Vũ cũng thảo gấp một phong thư để lão dâng lên Minh Mục Tôn.
Bọn sứ giả cảm kích quỳ xuống lạy tạ.
Ba Đồ Lưu kính cẩn thưa :
- Cung bẩm Vương gia, người Duy Ngô Nhĩ chỉ thiện dụng đao, thương, cung tiễn chứ không hề biết kiếm pháp. Nếu thần kiếm nằm trong tay tiểu nhân chỉ uổng phí mà thôi. Xin Vương gia vì lòng thành của tiểu nhân mà nhận lấy, nếu không bọn sứ giả chúng tôi quyết không đứng dậy.
Thiên Vũ không làm sao được đành phải nhận, chàng bảo lão :
- Ba sứ giả đã có lòng thì bổn Vương gia xin cảm tạ nhưng lão cũng phải nhận của ta vài vật mọn để đem về làm quà cho thê tử.
Ba Đồ Lưu nghe giọng chàng kiên quyết, không dám chối từ, lạy tạ rồi đứng lên.
Chàng hỏi lão :
- Chẳng hay Ba sứ giả được bao nhiêu nhi tử?
- Cung bẩm Vương gia, tiểu nhân chỉ có ba nữ nhi.
Chàng gật đầu, bảo Yến Vân lựa lấy một số trang sức để tặng cho ba vị tiểu thư.
Yến Vân biết bảo kiếm này đối với trượng phu vô cùng quý giá nên lấy sáu món châu báu rất đẹp bỏ vào hộp gỗ lót nhung, đem ra đặt trên bàn. Dưới ánh đèn, những viên ngọc quý cẩn trên nền vàng lấp lánh chói lòa. Mấy món nữ trang này trị giá không dưới năm ngàn lượng vàng. Ba Đồ Lưu bàng hoàng, run rẩy nhận lấy, hết lời cảm tạ Vương phi, cáo từ trở về lều.
Thiên Vũ rút thanh thần kiếm ra khỏi vỏ, thêm tự tin vào chiến thắng. Tiểu đao dù quý báu chẳng thua thần kiếm nhưng chỉ sắc bén một bề nên không phát huy được hết uy lực của kiếm chiêu. Đao pháp và kiếm pháp khách nhau căn bản ở hình dạng, cấu tạo của vũ khí.
Đầu giờ Thìn sáng hôm sau, quần hào tụ tập quanh khán đài gỗ và được mời lót dạ bằng bánh bao. Dù chẳng ngon lành gì nhưng đây là phương pháp thích hợp nhất để giải quyết bao tử của hơn bảy ngàn người.
Cuối giờ Tỵ, vẫn chưa thấy quần ma xuất hiện nên ban giám đài đành phải khai mạc đại hội. Chín chiếc đại cổ gióng lên những hồi trống hùng dũng, kích động hào khí của quần hùng.
Tuệ Không đại sư, Phương trượng Thiếu Lâm tự bước ra tuyên cáo :
- Đã đến giờ lành, lão nạp xin long trọng tuyên bố khai mạc đại hội tranh chức Minh chủ võ lâm. Ban giám đài gồm có lão nạp và Chưởng môn các phái Võ Đang, Nga Mi, Điểm Thương, Hoa Sơn và Côn Lôn. Không phân biệt hắc bạch, chính tà nhưng tuyệt đối không là kẻ đại ác mới được thượng đài. Không được dùng hỏa khí, độc dược và ám khí. Đài quy chỉ bấy nhiêu nhưng lão nạp xin nhắc nhở chư vị nên vì đức hiếu sinh của trời đất mà nương tay với nhau, đừng gây sát nghiệp.
Bỗng có giọng ồm ồm từ dưới vọng lên :
- Này lão hoà thượng, huynh đệ chúng ta ba người lúc sinh đã cùng một bào thai, lớn lên học chung một thầy, đánh nhau với ai cũng ra tay cùng một lúc. Như vậy sẽ thi đấu thế nào?
Phi Hồ buột miệng hỏi :
- Thế các ngươi có lấy chung một vợ không?
Quần hào phá lên cười nắc nẻ. Tuệ Không đại sư cố nén cười đáp lại :
- Đây quả là việc hi hữu nhưng nếu tam vị muốn trổ tài xin cứ thượng đài. Nếu không có cao thủ nào tiếp cả ba vị một lượt thì sẽ hạ hồi phân giải.
Lão tăng vừa dứt lời thì từ trong đám đông, ba bóng đen lướt thẳng lên đài. Chỉ một môn khinh công cũng đủ chứng tỏ bọn chúng không tầm thường.
Đó là ba hán tử người tầm thước, to ngang, mặt mũi ngây ngô và giống nhau như đúc. Có lẽ phụ mẫu họ sợ khó phân biệt nên đã xâm lên huyệt mi tâm của mỗi người, tùy theo thứ tự nhất, nhị, tam.
Tuệ Không đại sư đã trở lại bàn giám đài. Thiết Phất sư thái, Chưởng môn phái Nga Mi lên tiếng :
- Xin tam vị cho biết tính danh, tuổi tác, quê quán và sư thừa.
Gã có một chấm trên trán chắc là đại ca nên đại diện đáp :
- Huynh đệ tại hạ người đất Phúc Châu, ba mươi tuổi, họ Tề, sư phụ là Mân Cương Thần Tẩu.
Sư thái hỏi tiếp :
- Nếu may mà tam vị tranh được chức Minh chủ thì ai sẽ đảm nhận trọng trách?
Cả ba nhất tề đáp :
- Mỗi người làm Minh chủ một ngày.
Quần hùng vừa tức cười vừa bực bội, quát đuổi chúng xuống :
- Làm gì có chuyện vớ vẩn như vậy. Ba ngốc tử kia hạ đài đi thôi.
Thiên Vũ sợ chúng ngây ngô làm mất ý nghĩa đại hội nên tung mình lên, vòng tay nói :
- Tại hạ là Thương Thiên Vũ, xin được lãnh giáo tam vị.
Ba gã nhìn chuôi kiếm trên vai chàng tỏ ý ngán sợ. Tề Nhị ấp úng :
- Anh em ta nghe nói công tử là thiên hạ đệ nhất kiếm nhưng không hiểu công phu quyền cước thế nào?
Mọi người ồ lên, thầm khen chúng ranh ma.
Thiên Vũ gật đầu :
- Tại hạ cũng học được mấy chiêu, mong tam vị chỉ giáo thêm.
Anh em họ Tề đắc ý, ưỡn ngực đáp :
- Nếu công tử đã có lòng học hỏi thì anh em ta tiếc gì mà không chỉ giáo cho.
Thấy bọn ngốc dám ngông cuồng trước mặt chàng, cử tọa bật cười. Nhưng chúng vẫn thản nhiên vung quyền giáp công. Là anh em đồng thai nên ba gã tâm ý tương thông, phối hợp nhịp nhành và lợi hại.
Thiên Vũ ung dung dùng Thiên Biến Thần Bộ xoay chuyển trong lưới quyền phong mãnh liệt. Ba gã thấy có lúc quyền đã chạm vào người chàng mà lại trượt đi nên sinh lòng sợ hãi, vận toàn lực tấn công. Quyền chiêu cương mãnh, ào ào như bão táp. Hết trăm chiêu, chàng đã nắm được lộ số võ công của chúng liền dỡ pho quyền pháp Cô Lâu và Phục Lôi, đánh liền một hơi mười mấy chiêu. Tam ngốc tử trúng liền mấy chục quyền, đau đớn thét lên be be nhưng vẫn lăn xả vào.
Chàng biết chúng luyện công phu Thiết Bố Sam, da thịt rắn chắc, khó mà đả thương được. Thiên Vũ nổi hào khí, song quyền, song cước điên đảo tung hoành, đánh cho chúng thất kinh hồn vía. Khi chàng dồn đến năm thành công lực vào quyền chiêu thì chúng không còn chịu nổi nữa. Chiêu nào cũng nặng như núi khiến xương cốt, lục phủ ngũ tạng họ Tề chấn động và đau nhức. Ba gã sợ chết nên nhảy xuống khỏi đấu trường, sụp xuống vái lia lịa :
- Xin tha mạng. Công tử mà đánh thêm mấy quyền nữa thì chắc bọn ta du địa phủ mất.
Chàng mỉm cười, phất tay áo đỡ chúng lên rồi hỏi :
- Tam vị ở Phúc Châu xa xôi sao lại lạc bước đến đây?
Tề Đại rầu rĩ đáp :
- Con gái Phúc Châu chê bọn ta ngốc nghếch nên không chịu lấy. Mẫu thân bèn cho mấy trăm lượng bạc để xuất đạo giang hồ tìm vợ. Chẳng ngờ đi đến Hà Nam bị bọn kỹ nữ gạt gẫm lấy hết. Tiến thoái lưỡng nan vì sạch túi. Nghe đồn ở đây tổ chức đại hội bầu Minh chủ nên liều mạng lên thử tài, biết đâu nhờ đông mà đắc thủ, làm Minh chủ vài tháng kiếm lộ phí về quê.
Toàn trường nghe xong, không sao nhịn được cười. Tuệ Không đại sư cũng phải nhếch mép.
Thiên Vũ bảo chúng :
- Thấy ba vị trung hậu, ta chỉ cho một chỗ dễ kiếm bạc và tìm vợ. Đó là Tổng đàn Kiếm Minh. Nơi ấy trả lương rất hậu và có hàng trăm giai nhân chưa chồng.
Ba gã mừng rỡ nhìn nhau rồi đồng sụp xuống hô :
- Đại ca.
Thì ra dù ngốc nhưng chúng cũng được nghe truyền tụng về cách xưng hô của thuộc hạ Kiếm Minh với vị Thiếu chủ.
Chàng dắt chúng xuống đài, giao cho Phi Hồ dạy dỗ quy củ. Bỗng Dạ Miêu Nhi chạy vào báo tin phái đoàn của Bá Câu, Nam Cung Bách và Hồng giáo còn cách chân núi một dặm.
Mọi người lắng nghe, thấy có tiếng trống, tiếng chiêng vọng lại. Lát sau, lá đại kỳ Thần giáo thêu hình Thái Cực xuất hiện bên cạnh lá cờ đỏ, thêu hình Pháp Luân bằng chỉ vàng của Hồng giáo.
Trên bình đài còn có một khoảng trống ở góc tây. Một ngàn giáo chúng áo trắng và bảy trăm Lạt ma áo hồng đến đấy. Nam Cung Bách và Triệu Bá Câu song song tiến lên đài, Hoạt Phật đứng tại chỗ. Hôm nay Nam Cung Bách mặc hoàng bào, đầu đội mũ đạo sĩ, còn Bá Câu toàn thân hắc y, túi vải trùm đầu cũng một màu đen kịt.
Nam Cung Bách ra vẻ tôn sư một phái, vòng tay chào ban giám đài và hào kiệt thiên hạ :
- Lão phu và Triệu huynh theo lời thách đấu của Thương Thiên Vũ nên đến đây phó ước. Cuộc đấu này không phải để tranh chức Minh chủ nên có làm gián đoạn thịnh hội của chư vị thì xin thành thật cáo lỗi. Mời Thương thiếu hiệp thượng đài.
Thiên Vũ đã chờ sẵn, lập tức tung mình lên đứng đối diện với song ma, thần thái rất ung dung. Chàng rút trong ngực áo ra một cuộn giấy cột lụa xanh, giơ cao nói :
- Đây là trăm tờ ngân phiếu một vạn lượng hoàng kim, tại hạ xin ban giám đài thu giữ. Nếu hai vị giết được Vũ mỗ sẽ nhận lại từ tay ban giám đài.
Bá Câu bật cười ghê rợn :
- Tiểu tử hôm nay đã tận số. Dù Kim Tỏa lão nhân sống lại cũng không chịu nổi sự giáp công của chúng ta.
Thiên Vũ lặng lẽ chẳng nói một lời, riút bảo kiếm ra thủ thế. Hai lão ma thấy thần kiếm tỏa thanh quang, tưởng chàng ỷ vào thần vật nên cũng yên lòng. Vì đối với bậc đại cao thủ, khi giao đấu, chân khí dồn vào lưỡi kiếm nên dù đối phương có thần binh cũng không thể dễ dàng chặt gãy được. Huống hồ hai lão đã tập luyện đấu pháp liên thủ, phối hợp Ma Đao và Cô Lâu kiếm pháp, tự tin rằng Thiên Vũ chẳng có cách nào phát huy tác dụng của thần kiếm.
Quỷ Ảnh Ma Đao cười ngạo nghễ :
- Tiểu tử tự hào võ công vô địch, chắc không thèm xuất thủ trước. Lão phu xin bêu xấu vậy.
Dứt lời, cả hai xông vào nhanh như ánh chớp, kiếm khí, đao quang tỏa ngút trời.
Thiên Vũ nhẹ nhàng vung Thất Tinh Thanh Mang chống đỡ. Hơi lạnh từ tâm kiếm tỏa ra dàn dụa, rát mặt đối phương. Hai lão e ngại thần vật nên né tránh đụng chạm, tận dụng một chiêu thức hiểm độc, kẻ trước người sau nhắm vào các yếu huyệt. Kiếm ảnh Cô Lâu như những vòng thép của tử thần lởn vởn quanh mình đối thủ. Thanh Ma Đao cũng không chịu kém, loang loáng khống chế hậu tâm Thiên Vũ. Chàng sử dụng Thiên Biến Thần Bộ xuyên qua màn lưới kiếm đao, bình tĩnh chiết chiêu. Lâu lâu, tả thủ lại vỗ ra mấy chiêu chưởng, song cước cũng rình rập tấn công hạ bàn song ma.
Quần hào say mê theo dõi cuộc chiến vô tiền khoáng hậu này. Họ thấy Thiên Vũ phối hợp nhuần nhuyễn tuyệt kỹ, ngang nhiên cầm cự với hai đại ma đầu thì lòng họ rất khâm phục nhưng không khỏi lo thầm.
Đã hơn hai trăm chiêu mà vẫn bất phân thắng bại. Thiên Vũ quát lên như sấm, tung mình lên không, chuyển thần kiếm qua tay tả, hữu chưởng giáng một chiêu Thần Long Vân Hiện. Chưởng kình nặng như núi Thái ập xuống đầu đối thủ. Song ma cùng vung tay tả lên chống đỡ. Tu vi của hai lão thâm hậu hơn nên kình phong đã đẩy chàng văng ngược lên hai trượng.
Thiên Vũ vẫn không bỏ cuộc, lao xuống vươn tay hữu làm như muốn xuất thêm một chưởng nữa. Song ma cười nhạt, đứng sát nhau hợp chưởng phản công. Nhưng không ngờ từ bàn tay hữu không hề có chút chưởng kình nào và Thiên Vũ đã dùng phép Thiên Cân Trụy rơi nhanh xuống mặt đài. Chân vừa chạm sàn gỗ thì thanh Thất Tinh Thanh Mang như ánh sao băng rời tay tả bay đến lượn vòng quanh hai lão ma.
Tếng gào thét thảm thiết vang dội trong màn mưa máu. Khi bảo kiếm trở về tay chủ nhân thì Nam Cung Bách và Triệu Bá Câu chỉ còn thân dưới, từ thắt lưng trở lên đã bị chém nát, lật sang một bên.
Quần hùng kinh hãi trước cái chết của song ma và chiêu Tâm Kiếm Tề Phi, chỉ được nghe truyền thuyết nên đứng lặng cả người. Khi tỉnh lại, họ gào lên hoan hô vang dậy, khiến chim muông trong khu rừng quanh Ngọc Nữ Phong sợ hãi đập cánh bay loạn xạ. Phi Hồ và Dạ Miêu Nhi phóng lên đài, trải mảnh vải trắng, cẩn thận nhặt bốn đoạn thân người gói lại.
Long Nữ Tiêu Phi Phượng được sáu nàng dâu dìu lên, theo sau là lục vị bái đệ của Thiên Long. Hoàng Diện Tú Sĩ là người tinh minh nên đã mượn ngay phái Võ Đang một chiếc bàn nhỏ và một lư hương đem lên đài. Long Nữ sụt sùi cắm nhang vào lư, khấn vái :
- Tướng công, kẻ đại cừu là Tình Ma Mễ Hồng đã bị Vũ nhi phân thây, không uổng công thiếp hơn hai mươi năm gượng sống. Xin anh linh tướng công về đây chứng giám.
Bọn Kiếm Minh lục hiệp và phu thê Thiên Vũ đang quỳ lạy nên không thấy được hành động của Long Nữ. Bà rút tiểu đao trong lưng ra đâm thẳng vào ngực mình để tự sát để đoàn tụ với trượng phu chốn suối vàng.
Quần hào kinh hãi chẳng kịp la lên thì huống hồ gì là can thiệp. Nhưng có một người nãy giờ đứng sát bên mộc đài đã nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của Long Nữ nên cảnh giác. Người này thân pháp nhanh như điện chớp đã kịp bay đến chụp tay bà. Đó là Kiếm lão nhân Cung Kính Đình. Họ Cung đoạt đao xong, điểm Thuỵ huyệt Long Nữ rồi giao cho Yến Vân, Huệ Chi.
Thiên Vũ sụp xuống lạy tạ :
- Nếu Can gia không nhanh tay thì Vũ nhi sẽ hối hậnsuốt đời.
Quần hào xôn xao không biết lão này là ai mà võ công tuyệt thế và được Thiên Vũ gọi bằng nghĩa phụ. Chàng đứng dậy, vòng tay :
- Kính cáo chư vị anh hùng, can gia của tại hạ chính là Kiếm lão nhân mà võ lâm thường truyền tụng.
Quần hào không ngờ lão này đã trên trăm tuổi mà vẫn còn tại thế, dung mạo lại trẻ trung, chứng tỏ đã tu đến bậc đại tiên. Họ reo hò hoa hô nhiệt liệt :
- Kính mừng lão thần tiên.
Họ Cung vòng tay đáp lễ rồi cùng bọn người Kiếm Minh xuống đài.
Hoạt Phật và các Lạt ma Hồng giáo thấy bản lãnh Thiên Vũ đã đến mức phi kiếm sát nhân nên sinh lòng sợ hãi. Nhưng đã đến đây rồi, lẽ nào lẳng lặng rút lui, còn gì thanh danh Tây Tạng?
Hoạt Phật cùng mười Hộ giá Thiên Long rời chỗ, thượng đài. Chỗ Thiên Vũ đứng sát mé đài phía đông còn Hoạt Phật ở phía tây. Hoạt Phật bước đến trước mặt Thiên Vũ, chắp một tay lên ngựa nói :
- Kiếm thuật của Thương thí chủ đã đến mức đại thành, lão nạp không dám so bì, chỉ xin lĩnh giáo vài thế chưởng.
Đọc đầy đủ truyện chữ Tình Ma, truyện full Tình Ma thuộc thể loại Kiếm Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tình Ma