"Điều kiện." Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, kiên định mà vô hồn thốt ra hai chữ: "Là gì?"
Có thể là trải qua nhiều chuyện không hay, cũng có thể là quá khứ đã miệt mài đào tạo bộ não ngăn chặn mọi hành động mang đến điều xấu cho bản thân.
Lệ Băng cuốn mình trong vỏ bọc và không tiếp nhận nổi ý tốt của ai đối với mình.
Hay đúng hơn là không dám.
Đó gọi là bản năng.
Nhìn Kawazaki nhưng trong lòng cô lại trỗi lên một cỗ chua xót.
Có thể không? Cuộc sống sẽ kết thúc sự tươi đẹp tại đây.
Uhara...là tia nắng bỗng chiếu rọi vào góc tối của trái tim đang nguội lạnh, là người duy nhất cho đến bây giờ cô thật muốn ở bên. Ấm áp, dịu dàng. Nếu...anh thấy mình thật đáng dơ bẩn thì sao?
"Làm hầu gái cho tôi. Một năm."
Kawazaki nhìn vẻ mặt bứt rứt vừa rồi của cô vừa buồn cười vừa đau lòng.
Cô rốt cuộc nghĩ hắn là loại người thế nào mà nghĩ ra mấy loại chuyện vớ vẩn rồi để nó hiện rõ trên mặt thế chứ? Thật là phải uốn nắn lại mà.
Nội tâm đang hỗn loạn dày xéo thì nghe được câu nói của hắn. Lệ Băng mở to mắt sửng sốt nhìn hắn.
Hầu gái?
Một năm làm hầu gái có thể cứu sống cả nhà? Hắn nói thật không?
"Được. Anh nói lời giữ lời."
Hắn cười. Nụ cười tuy nhạt nhưng chứa đựng sự bình yên.
***____________
Ngồi trên TAXI Lê Băng chống tay lên cửa kính nhìn ra bên ngoài.
Cô vừa nhận được giấy báo của bệnh viện, tiền viện phí đã được nộp đủ.
Cảnh vật bên ngoài lướt nhanh qua mắt. Nhật Bản ngay cả ban ngày cũng thật yên tĩnh. Trên đường không có lấy một tiếng còi xe. Ai nấy chấp hành đúng luật thì sẽ tạo nên một cộng đồng đẹp thôi. Việt Nam....
Nhắm mắt cố không nghĩ đến. Đôi mi run run nhớ về tối qua.
"Anh thật sự không muốn em đến đó."
Uhara thanh âm nhỏ nhẹ nói với cô, cũng dường như là nói với chính mình. Ngước mắt lên bầu trời đêm Tokyo, khuôn mặt tuấn mỹ lộ vẻ chán nản hiếm hoi: "Nhưng em đã quyết định anh cũng sẽ ủng hộ em."
Anh luôn là như vậy, nhẹ nhàng, ấm áp, dịu dàng đến muốn tan chảy người đối diện. Trên sân thượng của Daito, Lệ Băng ngồi cạnh Uhara bất chợt muốn thời gian dừng lại. Dừng lại ở khoảnh khắc này...mãi mãi.
Gió thổi nhè nhẹ, luồn qua kẽ tóc, phất phơ những lọn tóc đen mượt, anh vẫn là như thế, hiền hoà, an tâm mà cô độc.
Lúc đó cô chỉ muốn nói với anh "anata no koto ga suki" (em thích anh) nhưng lại có cơn sóng lớn trong tâm ngăn cản. Một cơn sóng không rõ tên.
*********
"Đã đến địa chỉ X rồi ạ"
Tiếng tài xế vọng ra sau làm cô giật mình quay về với thực tại.
"À vâng. Cảm ơn ạ."
Bước xuống xe mang theo hành lý đơn giản là chiếc vali nhỏ với cái balo đi học thường ngày.
Lệ Băng đưa ngón tay lên bảng cảm ứng vân tay bên cạnh cổng, sau hai giây liền mở ra.
Bước vào khuôn viên lộng lẫy, Lệ Băng vẫn không kiềm chế được mà cố hít thở thật sâu.
Đây sẽ là cuộc sống mới của cô.
Rộng rãi đến làm cho người ta cảm thấy trống trải, một mình lê bước trên con đường rải đá hoa cương đang lấp lánh một vài tia phản xạ ánh sáng, nổi lên bảy sắc dụ dỗ đồng tử kẻ khác phải co lại.
Kawazaki không ra đón cô.
Mà cô có là gì đâu mà phải đón. Chỉ là một người ở.
Mím nhẹ cánh môi phấn nộn, làn da dưới ánh nắng phảng phất màu trong suốt cũng nhè nhẹ ửng đỏ lên vì nhiệt.
Những cánh hoa màu trắng tinh khiết vẫn như lần đầu đến đây, đẹp đẽ rơi rụng toả mùi hương thanh thoát lan toả đến từng ngõ ngách năm giác quan.
Bước vào cánh cửa chạm khắc đẹp đẽ, những hoa văn tinh tế, đôi tay tuyết trắng khẽ đẩy ra.
Bên trong vẫn là không có một ai.
Đọc đầy đủ truyện chữ Tình Yêu Của Quỷ, truyện full Tình Yêu Của Quỷ thuộc thể loại Truyện Teen cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tình Yêu Của Quỷ