Với cô, giờ đây cậu đã là một phần không thể thiếu trong cuộc sống mất rồi.

Việc nghĩ về cậu giúp cô quên đi nỗi đau trong quá khứ. Những ngày hạnh phúc bên cậu khiến cô cảm nhận rõ ràng rằng mình đang sống. Cô hiểu rất rõ rằng tình cảm mình dành cho cậu nặng nề đến mức nào, và đồng thời cũng chắc chắn rằng cậu sẽ đón nhận hết tất cả.

"……Are~?"

Chuyện xảy ra vào một ngày nọ.

Khi đang ở nhà cậu, lúc cậu đang vào phòng tắm, Madoka tình cờ thấy một cuốn nhật ký. Đó là một quyển nhật ký trông khá mới, không có tiêu đề, hình như cuốn này mới được mua gần đây.

"……Mà…chắc mình không nên coi đâu”

Cô rụt tay lại, lắc đầu tự nhắc nhở với bản thân rằng không nên đọc nó.

Thế nhưng mà, sự tò mò của cô càng ngày to lớn hơn nên cô đã đặt tay lên cuốn nhật ký. Sau khi cô đã quyết định rằng sẽ xin lỗi cậu sau khi đọc nó, cô bắt đầu mở cuốn nhật ký ra.

Dòng đầu tiên hiện lên trước mắt là những lời yêu thương dành cho cô. Không, nói là lời yêu thương thì có hơi quá. Chính xác thì đó là những dòng chữ kể lại cậu đã nghĩ gì về cô mỗi ngày, và muốn được ở bên cô ra sao.

"……Em ấy……♪"

Cô chẳng hề biết cậu lại viết nhật ký như thế này.

Các ngày ghi chép có bị bỏ trống do có lẽ là vì gần đây hai người thường ngủ chung với nhau. Tất nhiên, trong đó cũng có cả những dòng được viết từ khi hai người còn chưa bắt đầu hẹn hò cơ.

"……Ừm.."

Cô bắt gặp một đoạn viết về khoảng thời gian mà cô vẫn còn ở bên tên bạn trai cũ. Trong đó, có những dòng miêu tả rõ nỗi đau mà khi ấy có lẽ cậu đã phải trải qua.

"……………"

Tên bạn trai cũ giờ đã là quá khứ xa vời. Nhưng dù vậy, nó vẫn là một phần không thể xóa bỏ. Chắc chắn rằng ở nơi cô không hề hay biết, cậu đã phải chịu đựng rất nhiều.

Mà thôi, bây giờ có nói gì về chuyện ngày xưa thì cũng chẳng ích gì. Nhưng với cô hiện giờ, cậu bây giờ là người bạn trai rất quan trọng. Chính vì thế, dù vì lý do gì đi chăng nữa, việc từng khiến cậu tổn thương vẫn là điều mà cô không thể chấp nhận được.

"……Mình thật ngốc mà. Tại sao lại như thế cơ chứ…"

Dù cô có nói bao nhiêu lần rằng thời điểm đó là không thể tránh khỏi, thì với cô bây giờ, chỉ cần là thứ khiến cậu đau khổ, dù là chính bản thân cô thì cô cũng chẳng thể tha thứ cho được. Chuyện đó đã nằm ngoài giới hạn của thời gian.

"……Nên là, mình phải tiếp tục yêu em ấy. Chỉ yêu một mình em ấy mà thôi, chỉ là của em ấy, như thế mới có thể chuộc lỗi lầm mà mình đã gây ra"

Dĩ nhiên là cậu không nghĩ gì nhiều đến thế, chỉ là những suy nghĩ của cô đang bị cuốn đi thôi. Tình cảm sâu nặng dành cho cậu khiến cô tự ôm lấy trách nhiệm không cần thiết, và điều đó lại càng làm cho tình yêu ấy mãnh liệt hơn, tạo thành một sợi xích rằng cô sống là vì cậu, một lời nguyền do chính cô tạo ra.

"……Aaah~♪"

Nhưng đó là cảm giác của phần đầu. Về sau, cô bắt gặp những dòng chữ tràn ngập hạnh phúc nối tiếp đến hiện tại.

Nào là "Thật vui khi được trở thành bạn trai của chị ấy", "Ngày nào cũng hạnh phúc đến mức không chịu nổi~" chỉ cần đọc những dòng ấy thôi, trái tim cô đã tràn đầy niềm vui mất rồi. Cho dù cô có thể cảm nhận được tình cảm đó từ hành động của cậu mỗi ngày, nhưng việc thấy những dòng chữ viết ra bằng chính cảm xúc thật của cậu, không có sự can thiệp nào từ ý chí của cô, khiến cô càng thêm tin tưởng cậu.

"Nhật ký à… Mình chưa từng viết bao giờ, nhưng việc ghi lại những ngày bên em ấy như thế này cũng là một ý hay nhỉ"

Cô nghĩ, có lẽ mình cũng nên thử bắt đầu viết nhật ký.

Đang mải mê đọc như vậy thì cậu trở lại phòng. Cậu bước vào, nhưng cô hoàn toàn không nhận ra.

"Chị Saeki?"

“!!?”

Cô giật nảy mình, nếu là mèo thì chắc lông cô đã dựng đứng cả lên rồi. Cô vội quay người lại phía cậu, trong tay vẫn cầm cuốn nhật ký. Không kịp cất lời, việc cô lén đọc nhật ký đã bị bại lộ hoàn toàn.

"Haha.., chị đã đọc rồi hửm"

"S-sorry em! Biết là không nên đọc rồi nhưng… nhưng mà, chị… chị hong cóa kìm lòng đựt…"