"……Haa, tuyệt quá đi mất~♪"
"…Cảm giác như tụi mình vừa hoàn thành xong một việc lớn vậy á~"
Nhân ngày nghỉ, cậu và cô đã hoàn tất việc dọn đồ về cùng một phòng. Dù gọi là chuyển đồ, nhưng thực ra chỉ là chuyển một phần đồ dùng cá nhân của cậu sang phòng của cô ấy. Thế mà cả hai vẫn thấy khá mệt.
"Đồ của Chinatsu-kun hiện đang ở trong phòng của mình nè~~… Aaa, cảm giác gì thế này. Cái nơi quan trọng nhất với mình giờ lại có thêm một thứ quý giá khác… Thật là tuyệt vời quá điiii~♪"
"…A haha, dù sao thì cũng có chút hạnh phúc thiệt đó ạ"
Dù đã chuyển hầu như gần hết đống đồ đạc của cậu, nhưng mag vẫn còn vài món nặng chưa đem qua. Mà nếu mang hết sang căn hộ cô thì lại rất vướng víu, nên chỉ mang những món đồ cần thiết thôi. May là cậu cũng không có nhiều đồ đạc với nội thất lắm, nên coi như vẫn ổn.
"…Giờ thì đúng chuẩn là sống chung với chị Saeki òi hen"
"Ufufu~♪ Đúng òi đó nì, từ hôm nay, cuộc sống vợ chồng mới cưới của tụi mình đã chính thức bắt đầu òi đó!"
…Cái đó thì hơi nhanh quá rồi.
Nhìn cô đang cười tươi rạng rỡ bên cạnh, cậu chẳng thể nào nói ra câu “có hơi sớm mà”. Dù tương lai còn chưa biết thế nào, nhưng cậu cũng mong rằng một ngày nào đó sẽ thực sự trở thành như vậy với cô ấy.
"…Chị Saeki à…"
Cậu vòng tay ôm cô từ phía sau, đặt cằm lên vai cô, rồi thì thầm bên tai.
"Chị Saeki, em sẽ cố gắng hơn nữa. Để có thể trở thành chỗ dựa cho chị nè, em sẽ hoàn thiện bản thân mình hơn. Để chị không phải hối hận khi phải chọn em"
"Tuyệt đối không đời nào~"
"…Nhanh dữ vậy"
Câu trả lời đến quá nhanh, nhưng khiến cậu cảm thấy thật sự hạnh phúc. Bởi vì cậu nhận ra rằng mình được cô yêu nhiều đến nhường nào.
Cả hai đều hiểu rằng mình không thể thiếu nhau. Nếu một trong hai biến mất… Cậu không thể diễn tả bằng lời được, nhưng chắc chắn sẽ không thể gượng dậy nổi.
"Nào, ngồi nghỉ chút đi nè"
"Ừm, nghỉ ngơi một tí nha~"
Cậu nắm tay cô rồi cùng nhau ngồi xuống ghế sofa.
Sau mỗi khi làm xong việc gì đó, thể nào cũng có một nghi thức quen thuộc đó là… cậu sẽ được cô ấy ôm ấp.
Chỉ cần cậu ngồi xuống sofa, cô sẽ tự động quay người về phía cậu và dang rộng vòng tay.
"Lại đây nè~"
Ba chữ “Lại đây nè” dường như có sức mạnh huyền bí.
Kể cả khi cậu không có ý định dựa dẫm vào cô, chỉ cần nghe thế là cậu lại lao vào vòng tay cô như thể bị thôi miên. Giống như cơ thể đã thành thói quen vậy.
"Chị Saeki…"
"Hôm nay em cũng đáng yêu lắm đó nha~. Nào Chinatsu-kun, hôm nay cũng ngoan ngoãn mà tựa vào lòng chị đi nè"
"Vâng ạ…"
Chẳng phải chuyện được nuông chiều là nghĩa vụ đâu nhỉ… À, mà có hơi kỳ lạ chút nhưng cậu chẳng bận tâm cho lắm.
Cảm giác tựa mặt vào lòng ngực cô khiến cậu bình yên và hạnh phúc vô cùng. Một ngày không làm vậy là không chịu được.
"…Tựa vào ngực chị Saeki thế này, thật sự rất dễ chịu lun đó”
"Đây là vòng ngực to lớn chỉ dành cho Chinatsu-kun hoi đó nha. Dù có chuyện gì thì bầu ngực cũng sẽ bao dung tất cả cho em~. Cứ thoải mái mà dựa vào chị nhé. Chỉ vậy thôi là đủ chưa nè?"
"Bây giờ thì đủ rồi… chắc vậy ạ"
"Ufufu~♪"
Cơ mà, đến tối thể nào “cuộc chiến ngọt ngào” cũng lại bùng lên cho xem.
"À mà, em mà nói kiểu này cho Shirayuki nghe thì bị cậu ấy vỗ vai một cái mạnh luôn đó"
"Cái đó thì… Ừm, thôi không nói gì nữa hen. Còn là học sinh cấp ba mà, vẫn nên có chút hi vọng chứ"
…Có phải ngầm nói là chẳng có hi vọng gì không vậy?
Mà cô nghe nói đã có vòng ngực lớn từ thời cấp hai rồi. Bây giờ là cỡ H cup, hồi cấp hai đã là E. Hẳn là bạn cùng lớp khi đó cũng cảm thấy "ấn tượng" lắm lun.
Dù vậy, giờ người đang được ôm trọn cô ấy là cậu. Chỉ điều đó thôi cũng khiến cậu cảm thấy chút tự hào.
"À đúng rồi, Chinatsu-kun. Hình như sắp tới chị có buổi họp lớp đó nhe"
"Vậy à. Chị nhất định phải đi đó ạ"
"Ừm~… nhưng đổi lại, chị muốn Chinatsu-kun tới đón chị có được hong?"
"Đón chị ạ?"
Cậu cũng từng nghe nói về buổi họp lớp với bạn bè thời cấp ba của Madoka. Hiếm khi có dịp tụ họp đầy đủ, nên cậu cũng mong cô có thể tận hưởng kỷ niệm đó.
Dù hơi lo về việc có rượu, nhưng cậu tin tưởng cô… thiệt luôn đó!
"Chinatsu-kun à, trông em có vẻ lo lắng lắm đó nha?"
"À thì……"
Có vẻ là cô đã nhìn thấu nổi bất an của cậu rồi.
Dù cậu biết vậy, nhưng cũng chẳng thể không lo lắng. Nói cô đừng đi thì thấy tội, mà để đi thì lại nơm nớp…
Aaaa, khó xử quá đi mất!
"Chị sẽ không uống rượu đâu nè. Nhưng cũng vì thế nên chị mới muốn để Chinatsu-kun tới đón. Để khoe với bạn bè cấp ba rằng, chị đã có một người bạn trai tuyệt vời thế này đây~♪"
"…Em hiểu rồi. Em sẽ đến đón ạ"
Không phải để phô trương, nhưng cậu cũng muốn tự hào rằng mình là bạn trai của cô Madoka. Muốn cho cả thế giới biết rằng người phụ nữ tuyệt vời này là của riêng mình.
Dù chỉ là mong muốn thôi, nhưng ánh mắt của cậu lại phản chiếu rõ nét sự chiếm hữu.
"Ánh mắt của Chinatsu-kun đang nói rằng: 'Chị ấy là của em'… Chính xác lun phải hong. Madoka này là người thuộc về em đó, yêu em và được em yêu lấy. Trước giờ vẫn luôn vậy, và sau này cũng sẽ vậy, trái tim chị luôn dành trọn cho em~"