Có một bình luận nói rằng truyện ít nhân vật nữ dễ thương, nên tôi đã thêm một nữ chính vào dàn harem. Có lẽ tag harem cũng sẽ bình thường trở lại.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vào một đêm trăng sáng.

Carla, một trong năm pháp sư hàng đầu vương quốc nếu chỉ xét về kỹ năng ma thuật, hiện đang trầm tư suy nghĩ ở nhà.

Đôi mắt lạnh lùng hiếm khi dao động của cô lúc này lại hiện rõ vẻ lo lắng.

Điều khiến cô lo lắng nhất lúc này chính là—

"Không biết bé U liệu có ổn không nữa…"

Đúng vậy. Không gì khác chính là đệ tử của cô.

Một cậu bé luôn cố tình tỏ ra ngốc nghếch với mấy câu "Bokuchin đây nè" và tự đội lên mình chiếc mặt nạ của một tên hề.

Carla, người đã nhận Ultos làm đệ tử và bắt đầu huấn luyện cậu.

Tất nhiên, Carla đã nhìn thấy tố chất phi thường ở cậu.

Một thuộc tính vô cùng hiếm có, [Không gian].

Vì vậy, cô tin rằng cậu có tài năng, và bắt đầu dạy những điều cơ bản nhất về ma thuật.

—Nhưng, tài năng của cậu học trò ấy lại vượt xa sức tưởng tượng của cô.

"Đ-Đệ tử của ta… cái gì thế này?"

Thật sự, khả năng tiếp thu của Ultos vô cùng xuất sắc.

Hơn nữa, cậu không chỉ đơn thuần học những điều cơ bản.

Ví dụ, cậu bé có thể nắm bắt chính xác lượng ma lực còn lại, thứ mà lẽ ra chỉ có thể cảm nhận được, bằng một công thức tính toán gọi là MP.

"Vậy thì, lượng MP cần để sử dụng 《Hỏa Cầu / Fireball》 là bao nhiêu?"

"Chắc là khoảng 5 ạ. À, đối với người sử dụng có độ tương thích cao thì có khi còn thấp hơn nữa."

Carla vô thức thì thầm.

"Tuyệt vời…"

Cậu bé có thể ước lượng chính xác lượng ma lực tiêu hao của từng ma thuật theo bậc.

Đến mức Carla còn nghĩ rằng, "Cậu ấy có khi làm nhà nghiên cứu được luôn ấy chứ…"

Tài năng.

Con trai trưởng của Công tước Randall quả là một người kỳ lạ.

Là quý tộc nhưng lại học kiếm.

Carla từng thấy cậu luyện kiếm với một người đàn ông có vẻ ngoài kỳ lạ tên là Enrique.

Người bình thường thường sẽ chỉ chọn một lĩnh vực phù hợp nhất để theo đuổi.

Với tài năng như Ultos, đáng lẽ cậu nên chuyên tâm vào ma thuật thì hơn…

Nhưng chính vì thế, Carla lại bị cuốn hút bởi đứa học trò ấy.

Thứ ánh sáng đẹp đẽ mà đầy ma mị toát ra từ cậu khiến cô không thể rời mắt.

"Đệ tử của ta, thử tưởng tượng một ma thuật không gian nào đó xem."

"Vâng, em sẽ thử…"

Nhưng rồi, Carla bỗng cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ trong cách Ultos vận dụng ma thuật.

—Bất kỳ ma thuật nào cũng được, hãy tưởng tượng ra điều em muốn.

Nếu là một đứa trẻ bình thường, chúng sẽ tưởng tượng ra mấy ma thuật thật hoành tráng hay thật ngầu.

Hồi nhỏ, Carla cũng từng như vậy. Nên cô cũng mong đợi điều tương tự.

"Hở? Tạo bức tường trên không?"

Nhưng cậu học trò ấy lại nghĩ ra một ma thuật cực kỳ đơn giản, hoàn toàn khác biệt với những tưởng tượng đầy mơ mộng thường thấy ở một đứa trẻ.

Nói thật thì, nó rất kỳ lạ.

Ma thuật của trẻ con thường tràn đầy tính lãng mạn, nhưng càng lớn, càng trưởng thành, người ta mới bắt đầu đơn giản hóa mọi thứ.

Còn đối với Ultos, ngay từ đầu cậu đã nghĩ ra một ma thuật cực kỳ thiết thực.

"C-có chắc là ổn không? Không phải nên ngầu ngầu hơn chút sao??"

"Không, em nghĩ thực dụng sẽ tốt hơn."

Ultos mỉm cười trả lời.

—Một cảm giác bất an len lỏi trong lòng Carla.

"Hả?"

Carla cuối cùng cũng nhận ra, nhờ một sự cố.

"E-em có thể nói lại lần nữa không???"

"À thì, em cố tình làm cạn kiệt ma lực~rồi thì…"

"……Hả!!!???"

Phương pháp mà Ultos đề xuất rõ ràng là… quá điên rồ.

Tự làm cạn kiệt ma lực trong cơ thể, rồi lợi dụng trạng thái đó để khuếch đại sức mạnh.

"Không, không…"

Carla rùng mình.

—Đó là điều cấm kỵ!

Hầu hết các pháp sư của vương quốc đều thuộc về một tổ chức được gọi là "Hội".

Và "Hội" có những quy tắc cấm nghiêm ngặt.