Dạo gần đây cả Cố Văn Sanh và Lưu Triêu đều rất bận, ngày nào cũng đi sớm về trễ, chỉ có đến đêm khuya mới được kề cận với nhau, tâm tình đôi ba câu.
Đến khi Cố Văn Sanh thong thả rồi, thì Lưu Triêu trái lại càng lúc càng bận hơn.
Hôm nay Lưu Triêu lại về rất trễ, Cố Văn Sanh ngủ một mình không quen, nên Lưu Triêu vừa lên giường cậu đã tỉnh ngay rồi.
Đang lúc Cố Văn Sanh nửa tỉnh nửa mê kêu một tiếng “A Triêu”, Lưu Triêu trầm thấp đáp lại một tiếng, lần nữa thả nhẹ động tác, còn dỗ dành Cố Văn Sanh mau mau ngủ.
Sau khi Lưu Triêu nằm xuống, Cố Văn Sanh nhích người đến bên cạnh hắn dang tay ôm hắn.
Khi đã mơ mơ màng màng thì Cố Văn Sanh nghe thấy Lưu Triêu bảo ngày mai sẽ về sớm một chút để cả hai cùng ăn cơm tối.
Cố Văn Sanh sắp ngủ đến nơi rồi, Lưu Triêu lại lên tiếng nữa: “Có chờ anh không?”
Cố Văn Sanh mơ hồ có cảm giác hình như là mình đã gật đầu, nhưng thực ra thì cậu không hề nhúc nhích chút nào, mi mắt chỉ hơi giật giật rồi nhanh chóng khép lại, rơi vào mộng đẹp.
Lưu Triêu thấy Cố Văn Sanh đã buồn ngủ quá rồi, cũng không muốn làm phiền cậu nữa, hôn một cái lên mái tóc mềm mại của tiểu thiếu gia, cũng nhắm mắt lại đi ngủ luôn.
Hôm sau lúc Cố Văn Sanh thức dậy, Lưu Triêu đã ra khỏi nhà rồi.
Cố Văn Sanh ngồi trên giường cả buổi, nhiều lần hồi tưởng lại hôm qua Lưu Triêu đã nói gì với cậu, nhưng càng nghĩ càng không nhớ nổi.
Đến giữa trưa gặp Cố Nhượng trong căn tin công ty, Cố Văn Sanh mới nhớ ra được.
Cố Nhượng chạy đến tổng công ty là để trốn Lục Yến Thành, hai người lại vì chút chuyện vặt vãnh mà cãi nhau nữa.
Cố Nhượng cảm thấy lúc này y đang rất cần cậu em họ đáng yêu nhà mình an ủi động viên, nhưng tiếc là cậu em họ của ychỉ một lòng một dạ nghĩ đến Lưu Triêu, hoàn toàn không rảnh quan tâm y.
Cuối cùng là tối qua Lưu Triêu đã nói gì với cậu nhỉ?
Cố Nhượng ghé vào tai cậu líu ra líu ríu: “Lục đại cẩu còn kêu anh đêm nay ở nhà chờ ổng, đùa gì thế…”
Cố Văn Sanh không mấy mặn mòi: “Không phải là Lục khuyển sao?”
Cố Nhượng ngậm miệng, sau đó lại cười giả dối: “Em họ Văn Sanh yêu dấu, em thật sự có đang lắng nghe anh nói gì không?”
Cố Văn Sanh nhìn Cố Nhượng trước mặt đã không gò bó và khách sáo với mình nữa, cũng thẳng thừng theo: “À, nếu không thì anh lặp lại lần nữa…?”
“Anh nói Lục Yến Thành kêu anh tối nay ở…”
Cố Văn Sanh đột nhiên đứng lên, “Em nhớ ra rồi!”
Cố Nhượng ló đầu: “Nhớ ra cái gì?”
—— Lưu Triêu nói tối nay sẽ về nhà sớm.
#
Lúc Lưu Triêu về nhà thì đèn trong phòng khách đã tắt rồi, mới qua sáu giờ, Cố Văn Sanh không thể ngủ sớm vậy được.
Hắn không bật đèn, đổi dép lê xong thì đi vào phòng khách, phòng khách không có ai, khung cửa ngoài ban công đang chiếu cảnh đêm. Cửa phòng ngủ khép hờ, Lưu Triêu vừa mới bước vào cửa, người trong phòng đã chạy ra nhào vào lồng ngực của hắn.
Trong phòng tối đen, Lưu Triêu chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy Cố Văn Sanh đang mặc một cái áo khoác rất rộng, kiểu dáng hơi quen mắt, nhưng nhất thời Lưu Triêu không nhớ ra là mình đã từng thấy ở đâu rồi.
Tay hắn đỡ bên eo Cố Văn Sanh, bàn tay lần một đường xuống dưới, lần đến cái đùi trơn nhẵn của Cố Văn Sanh, người trong lòng khẽ động.
Cố Văn Sanh chỉ mặc một cái áo khoác, sau lớp áo khoác là lồng ngực trắng nõn nhẵn nhụi, người dưới chỉ mặc một cái quần lót tam giác màu trắng tinh, tay cậu vừa nhấc lên, áo khoác rộng lớn cũng thuận theo nhấc lên, làm lộ gần hết mông.
Ánh mắt Lưu Triêu tối lại, tầm mắt dần dần quen với bóng tối, hắn đã nhận ra cái áo khoác rộng mà Cố Văn Sanh đang mặc rồi, là áo khoác của đồng phục hồi cấp ba của hai người.
“Ở đâu ra thế?” Lưu Triêu đưa tay nhẹ nhàng kéo dây kéo áo khoác.
Cố Văn Sanh trả lời: “Tìm anh họ mượn.”
Lưu Triêu không nói hai lời, kéo dây kéo xuống định lột áo khoác trên người cậu ra vứt qua một bên.
Cố Văn Sanh vội vã ngăn cản: “Là mới! Em nhân lúc năm học mới có học sinh đặt làm đồng phục riêng… nên em nhờ anh họ lén đặt dùm một bộ.”
Đó là chuyện của mấy ngày trước, Cố Văn Sanh vừa được rảnh, bàn tính trong lòng cậu chưa từng dừng bao giờ, cậu xúi Cố Nhượng đến trường cấp ba hồi xưa đặt mua bộ đồng phục —— Cố Nhượng cũng đi làm thật, mà còn đặt luôn hai bộ.
Đọc đầy đủ truyện chữ Triêu Lộ Sanh Ca, truyện full Triêu Lộ Sanh Ca thuộc thể loại Sắc cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Triêu Lộ Sanh Ca