“Rất xin lỗi vì ngày hôm nay. Chúng tôi chỉ định xin lỗi vì vụ việc hôm trước và xây dựng mối quan hệ tốt, nhưng lại kéo cậu vào tình trạng hỗn loạn của gia đình.”

“À không, người cần xin lỗi vì đã nói nhiều là tôi mới phải, xin lỗi.”

Đoán được việc cuộc trò chuyện không thể tiếp tục ở nhà Minazuki được nữa vì sự hỗn loạn, Minazuki Kaya quyết định đưa tôi về bằng chiếc xe ngoại quốc của Hiragi.

Trưởng gia tộc đích thân đưa tôi về nhà khiến tôi tự hỏi rằng có mục đích gì không, nhưng rồi quyết định đây là cơ hội tốt để nói về một số thứ.

“Không sao đâu. Nhờ việc này mà chúng tôi quyết định lùi thời gian hiến tế Mio.”

“Tôi không nghĩ trì hoãn là một điều tốt đâu.”

“Cậu nói đúng. Điều đó sẽ chỉ khiến nỗi sợ của con gái tôi kéo dài hơn thôi… Tuy nhiên, ta vẫn muốn con bé sống thêm ngày nào hay ngày đấy. Ích kỷ thật, phải không?”

“Chắc thế.”

Tôi chưa từng làm bố mẹ bao giờ cả, nhưng tôi nghĩ nếu ở trong cùng hoàn cảnh với Kaya, tôi cũng sẽ làm giống hệt thế, cho dù Mio có nghĩ gì đi nữa.

“Mio chắc hẳn cũng tức giận lắm.”

“Ừ, con bé cố gắng che dấu năng lực của nó vì lợi ích của Miyako.”

“Cô biết à?”

“Đúng vậy. Là mẹ của con bé, ta hiểu nó nghĩ gì.”

“Và cô cứ để Mio làm thế à?”

“Đúng là một người mẹ tồi. Nếu vật hiến tế là một trong những đứa con gái của bản thân, ta không muốn để công sức của Mio thành công cốc.”

“Nghe rắc rối thật.”

“Ừ, đúng là vậy.”

Thay vì tỏ ra khó chịu trước sự thẳng thắn của tôi, Kaya cười đồng ý.

“Để nói thật thì ta muốn nhờ cậu một chuyện, Yura-sama.”

“Nhờ á?”

“Đúng vậy. Có lẽ hơi tự phụ khi nhờ cậu sau khi Miyako tỏ ra thô lỗ, nhưng cậu là người duy nhất có đủ khả năng.”

“Hử? Nếu tôi có thể làm thì được.”

“Cảm ơn. Vậy thì tôi sẽ đưa ra yêu cầu.”

Kaya cúi đầu trong xe.

“-- Cậu có thể giết vị thần được gia tộc Minazuki tôn thờ không?”

“Cái gì?”

Tôi cứ tưởng mình nghe nhầm. Không, tôi không biết Kaya có đang tỉnh táo không.

Liệu rằng trưởng gia tộc, người thậm chí đã nghĩ đến việc hiến tế, sẽ yêu cầu một người giết vị thần mà họ tôn thờ không?

(... Khoan đã, cô ấy đang thử à? Nếu mình nói ‘Tôi có thể’, thì có lẽ mình sẽ thua chăng? Gia tộc Minazuki, ngoài Miyako, khó đoán thật.)

Không thể giấu sự bối rối, tôi thấy Kaya ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào tôi.

Đấy không phải bài kiểm tra hay thử gì cả. Đó là mong muốn của chính Kaya, mong muốn tôi giết một vị thần.

“Có vẻ cậu đang cố giấu, nhưng những gì ta cảm nhận được từ cậu không chỉ có năng lực siêu nhiên, mà cả thần lực nữa, Yura-sama. Cậu có vẻ tiếp xúc nhiều với những sinh vật bậc cao. Tuy nhiên, thứ quan trọng hơn là chất lượng của thần lực xung quanh cậu. Không rõ lắm, nhưng cậu đã từng giết một vị thần rồi, phải không?”

“Tôi sẽ để cô tự tưởng tượng.”

“Cứ yên tâm, chắc chỉ có người như ta mới hiểu thôi.”

“Tôi muốn biết tại sao cô lại có thể hiểu được.”

“Bởi ta đã từng thân thiết với một vị thần rồi.”

“Hửm?”

“Ta yêu, đã làm tình, và có một người con của thần. Đấy là lý do tại sao ta nhạy cảm với thần lực.”

(Thân mật với một vị thần và có con, chẳng lẽ nào–?)

“Chỉ tò mò thôi, chẳng lẽ nào Mio–”

“Con bé là con của ta và vị thần ở đây.”

“Cái gì!?”

Tôi kêu lên trước phản hồi của Kaya, thứ còn khiến một anh hùng từ thế giới khác phải bất ngờ.

Việc này còn hơn cả những gì mà tôi đã nghĩ.

Tiềm năng ẩn của Mio đúng là đáng chú ý, nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng cô ấy là con của thần và con người. Đấy là một lời nhắc rằng khả năng cảm nhận của bản thân vẫn còn kém.

Tôi không định can thiệp vào chuyện tình yêu của người khác.

Nhưng vẫn còn một chuyện khiến tôi thắc mắc.

“Vậy… có ổn không khi giết bố của Mio, vị thần địa phương, và cũng là chồng của cô?”

Tôi cẩn trọng hỏi, và Kaya gật đầu chắc chắn.