Chức năng thêm bạn bè trên QQ yêu cầu nhập số tài khoản. Mặc dù có một số người lướt mạng rất vô vị, thích tìm kiếm ngẫu nhiên rồi kết bạn bừa, nhưng Dịch Phong không nghĩ đối phương lại tình cờ tìm được tài khoản QQ mới lập của mình.
"Xem thử địa chỉ IP là gì đã!"
Dịch Phong khẽ cười, mở phần mềm tường lửa.
Những phiên bản QQ trước đây có ghi lại thông tin cục bộ, còn phần mềm tường lửa có thể lưu lại thông tin của cả máy gửi lẫn máy nhận, đồng thời hiển thị địa chỉ IP của bên gửi tin nhắn.
Đây chính là địa chỉ IP thực của đối phương, vì ở các phiên bản cũ, QQ chưa có tính năng che giấu hay giả mạo IP.
Dịch Phong kéo xuống xem nhật ký tường lửa, và ngay sau dòng tin nhắn đầu tiên, xuất hiện một chuỗi địa chỉ IP.
Nhìn thấy địa chỉ đó, cậu không khỏi ngẩn người.
"Đây chẳng phải địa chỉ IP nhà Cố Mộc Hi sao?"
Buổi chiều giúp cô ấy cài đặt mạng, cậu đã từng thấy địa chỉ này rồi.
Nói cách khác…
Cái người dùng có biệt danh ‘Thủy Mộc Thanh Hoa’ này, thực ra chính là Cố Mộc Hi?!
Trong mắt Dịch Phong lóe lên tia tinh quái. Bảo sao lại có lời mời kết bạn kỳ lạ thế này.
‘Chắc là Cố Mộc Hi lại lập một tài khoản QQ mới, giả làm người lạ để trêu chọc mình đây mà.’
Nghĩ vậy, Dịch Phong quyết định thuận nước đẩy thuyền, xem ai chơi ai!
"He he, nhỏ này dám chơi với mình à?"
Dịch Phong lập tức gõ bàn phím gửi tin nhắn.
Phong: "Ồ ồ, chào nhé, tôi còn tưởng là cô gái nào cơ."
Lúc này, bên cửa sổ đối diện, Cố Mộc Hi nhìn thấy tin nhắn, ngây người một chút.
"Tên Dịch Phong này nói cô gái nào vậy?"
Nhất định phải hỏi rõ ràng!
Thủy Mộc Thanh Hoa: "Cô gái nào? Cậu nghĩ tôi là ai?"
Phong: "Không có gì, là cô bé nhà bên cạnh tôi thôi, nói ra cậu cũng không biết đâu."
Thủy Mộc Thanh Hoa: "Nghe có vẻ cậu rất thân với cô ấy?"
Phong: "Thân, tất nhiên rồi! Cô ấy có mấy sợi lông tôi cũng rõ."
Cố Mộc Hi lập tức đỏ bừng mặt, trừng mắt nhìn QQ của Dịch Phong.
"Rõ cái đầu cậu á! Đồ không biết xấu hổ!!"
Thủy Mộc Thanh Hoa: "Hừ, thế à…"
Phong: "Đúng rồi, cậu là ai, ở đâu thế?"
Cố Mộc Hi chưa nghĩ ra thân phận giả, vội vàng bịa bừa.
"Tôi à, tôi ở vùng Đông Bắc ấy, nói ra cậu cũng không biết đâu."
"Dám bịa là người Đông Bắc à?" Dịch Phong cười khẩy.
Phong: "Thế à, nói thử vài câu tiếng Đông Bắc nghe xem nào, tôi thích giọng đó lắm, nghe buồn cười phết."
Cố Mộc Hi nào biết nói tiếng Đông Bắc, gãi đầu bối rối, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Nghĩ một lát, cô đành gõ bừa: "Lướt mạng mà nói tiếng Đông Bắc cái gì, tôi không thích nói!"
Dịch Phong khẽ cười: "Vậy thôi, chúng ta cách xa cả nghìn dặm mà vẫn có thể gặp nhau, cũng coi như có duyên."
"Sau này phải thường xuyên trò chuyện, tìm hiểu nhau nhiều hơn mới được."
Cố Mộc Hi hừ nhẹ.
Thủy Mộc Thanh Hoa: "Cậu muốn tìm hiểu thế nào?"
Phong: "Cậu muốn tìm hiểu thế nào cũng được, tôi không có ý kiến."
"Kiểu như… tôi biết cậu nông sâu thế nào, cậu cũng hiểu tôi dài ngắn ra sao ấy."
Cố Mộc Hi lập tức nhíu mày.
Giỏi lắm, Dịch Phong thối, dám lên mạng tán gái à!
Lại còn ăn nói trơn tru như vậy!
Hừ, cứ chờ đó, sau này tớ từ từ xử lý cậu!
Thủy Mộc Thanh Hoa: "Ha ha, cũng được, nhưng tôi có việc, hôm khác nói nhé!"
Một lát sau, Dịch Phong thấy tài khoản QQ của đối phương chuyển sang màu xám, đã offline.
"He he, Cố Mộc Hi, dám giả làm người lạ à? Được thôi, tớ sẽ chơi cùng cậu!"
Cậu cũng tắt QQ, tiếp tục nghịch máy tính.
Mạng dù có chậm, nhưng không ảnh hưởng đến hiệu suất máy.
Giờ cậu cần thiết lập môi trường C++ và cài đặt Java, chuẩn bị viết code và phần mềm.
Dịch Phong dự định tạo một phần mềm diệt virus. Ngày trước học chuyên ngành máy tính, cậu đã học về an ninh mạng, còn tham gia Giải vô địch An ninh mạng lần thứ ba trong nước. Tuy chỉ giành hạng ba, nhưng điều đó đã giúp cậu hiểu sâu hơn về an ninh mạng.
Phần mềm diệt virus hiện tại chủ yếu dùng công nghệ nhận diện mã đặc trưng, một phương pháp lỗi thời, bất tiện cho người dùng.