" Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế." Dưới đài, quần thần đồng loạt khụy chân cuối đầu, cũng vừa đúng lúc ánh mặt trời rọi vào đại điện, dệt một màu hoàng sắc thành một lớp thảm dài, chạy dài từ cửa điện cho đến chân cửu cấp, toàn điện đều đồng thời sáng rực lên hiến không khí trở nên uy nghi gấp bội. Các cột trụ trạm trổ long phi sinh động giống như có sinh khí muốn thoát thân mà bay ra, trần điện là phù điêu cửu long tranh châu cũng như tức khắc cũng nhuốm một tầng linh khí. Dưới uy áp của long khí bao đời trường tồn trong đại diện, chúng quan lại đều thần phục cúi mình chờ đợi sự xuất hiện của đế vương.
Từ sau tràng điện cửu tầng, Nghiêm đế bước ra, đầu đội long mão, trường bào hoàng sắc thêu long vũ, long bào thêu Long thăng bằng chỉ vàng, dưới chân mang hài thêu Long trảo, một thân hoàng phục trân quý, khí chất bất phàm sánh ngang với ánh nhật thiên, mỗi cái nhấc gối, bước chân đều toát lên phong phạm đế vương. Trường bào vén lên, Nghiêm đế nghiêm chỉnh ngồi xuống long tọa, tay áo khẽ phất, môi mỏng mấp máy. " BÌNH THÂN!" Âm thanh của y tuy không lớn không nhỏ, nhưng lại rất uy nghiêm, vang vọng, trong thiên điện rộng lớn không ai không nghe rõ.
Dưới điện, các hàng quan lại liền phủ tay áo, khấu tạ rồi nhất tề đứng lên. Đứng đầu là dòng dõi hoàng thất, người đứng bên phải là đại hoàng tử của Tiên đế, Dạ Nhâm Đoan, đương thời lúc Tiên đế còn tại vị đã phong Đoan vương, ban đất phong cùng phủ riêng, song vẫn cho phép ở lại kinh thành, thường tham dự ngự triều cùng hoàng đế và đại thần, mẫu thân của Đoan vương là tiền triều hoàng hậu, thân phận hết sức tôn quý, đáng tiếc sinh ra một thân hồng nhan lại yểu mệnh, khi Đoan vương còn nhỏ đã không còn, Tiên đế vì tưởng nhớ người mà từ đó đến cuối đời đều không lập tân hậu. Nếu chiếu theo bản lệ tiên triều, ngôi vị thái tử tốt nên thuộc về hắn, nhưng tâm tư đế vương khó đoán, đến cuối cùng lại trở thành ngũ hoàng tử.
Người còn lại đứng bên phải Đoan vương là đương triều Lương vương, nguyên tứ hoàng tử của Tiên đế Dạ Nhâm Lương, là nhi tử của tiền triều Thục phi nương nương, thân phận Thục phi cũng tôn quý không kém, so về xuất thân là Phổ Miên trưởng công chúa, la hòn ngọc quý trên tay Phổ Miên đế vương, nhưng vì nhất kiến chung tình với Tiên đế mà chấp nhận gả sang Hiên Thiên quốc hòa thân, từ đó đến nay đã gần ba mươi năm, hai nước đều không một lần xâm phạm bờ cõi lẫn nhau, cũng coi như là một cuộc hôn nhân chính trị mang lại không ít lợi ích.
Tiên đế có tất cả 6 người con trai, nhị hoàng tử vì sinh ra đã ốm yếu, nhiều bệnh, tuy dược liệu trân quý cầm trụ, cùng y thuật của Thái y viện ngày đêm túc trực trông coi, vẫn không quá 6 tuổi liền không trụ được nữa. Còn có tam hoàng tử vì can tội hãm hại hoàng tự, giết hại trưởng bối, thông đồng cùng với thân sinh mẫu thân Đức phi nương nương hạ độc thủ với Ngọc sinh cung, khiến cho thái hậu đương thời, cùng Lương phi lúc ấy vừa mới sinh hạ Lục hoàng tử uống phải nước có độc, được dấu trong nước giếng trong cung mà chết, Đức phi bị ban Hạt đỉnh hồng, Tam hoàng tử bị biếm thành thứ dân, đày ra biên ải. Còn Lục Hòang tử may mắn thoát nạn năm nay mới 5 tuổi, đã được đưa vào Quốc tử giám học cùng với con cái của một số đại thần.
Ánh mắt đế vương liếc qua đám người dưới điện, nhin qua một lượt hoàng thân, mới dời tầm mắt xuống hàng người thứ hai, chính là đương Triều tể tướng Đông Phương Minh và đương triều Thừa tướng Lý Mẫn Thông. Đều nói xưa nay văn võ tị hiềm, nhưng hai nam nhân này lại vô cùng thân thiết, tình cảm không thua anh em ruột thịt, thân phận không những cao, còn có không ít người dưới trướng đều là người của họ, nói ra, nếu một ngày cả hai hợp tác mưu đồ soán ngôi đoạt vị, sợ là khiến cho Đế vương khó lòng xoay trở. Nhưng đối với hai người này, trái lại Nghiêm đế không có chút lòng hồ nghi nào, càng không sợ hai người họ tạo phản...
Nghĩ đến tạo phản, đôi con ngươi hắc bạch khiết ngọc của y lại dâng lên một tầng sáng nhạt, như có như không nhìn qua một vài người dưới điện, môi mỏng mấp máy những câu quen thuộc. " Các khanh gia hôm nay hữu sự bẩm báo, vô sự bãi triều."
Bên dưới đài, liền có quan ngự sử họ Diêu trên tay cầm ngọc phiến bước ra giữa hàng, hướng đế vương bái phiến, mới cẩn trọng bẩm báo. " Hồi hoàng thượng, chuyện đê sạt lở ở Thanh châu đã thu xếp ổn thỏa, Lưu đại nhân đang trên đường hồi kinh hoàn lệnh."
" Tốt." Nghiêm đế hài lòng đáp, sau đó liền phất tay cho Diêu ngự sử lui xuống.
Đọc đầy đủ truyện chữ Trùng Sinh Chi Đế Vương: Gian Phu Thuần Manh Hậu, truyện full Trùng Sinh Chi Đế Vương: Gian Phu Thuần Manh Hậu thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Trùng Sinh Chi Đế Vương: Gian Phu Thuần Manh Hậu