Ngày hôm sau, Mã Phi Yến vẫn là thuận lợi cùng Thác Mộc Nhĩ đi chơi vì Cung Vô khuyết phải lo lắng cho tiểu hài tử sốt cao nên không đến quấy rối được.
Nhưng là, rất nhanh nàng Mã Phi Yến trở về. Mới chiều đã thấy nàng có mặt ở nhà rồi. Không phải vì đi chơi không vui mà là do lời nói của Thác Mộc Nhĩ khiến nàng không thể có hứng thú cùng hắn đi dạo nữa.
Nằm trên giường nàng gác tay lên trán nhớ lại. Ngày mai Thác Mộc Nhĩ phải trở về rồi hắn bảo nàng cùng hắn đến A Thụy Tư. Hắn biết nàng cùng Cung Vô Khuyết là phu thê hữu danh vô thực nên mới đề nghị như vậy. Hắn còn bảo sẽ lập nàng làm thái tử phi nữa.
Thôi đi, nàng ghét nhất là nam nhân tam thê tứ thiếp. Sau này hắn làm hoàng đế hậu cung chẳng phải có đến ba ngàn người sao. Chưa kể nàng ở đây có phụ mẫu, huynh trưởng, tẩu tẩu rất vui. Đến đó chỉ có một mình nên nàng không suy nghĩ đã từ chối.
Thác Mộc Nhĩ lại bảo nàng nên suy nghĩ kỹ rồi mai trả lời cho hắn, hắn đợi câu trả lời của nàng. Nghe xong nàng cũng không muốn nói chuyện cùng hắn nữa thế là viện cớ để trở về phủ. Cho dù thế nào thì câu trả lời của nàng cũng là như vậy thôi có gì để phải suy nghĩ đâu chứ.
Lúc này Chuyết Niên Quyên cùng Bạch Mãn Ngọc đẩy cửa xông vào gương mặt đầy khẩn trương. Mã Phi Yến cũng hốt hoảng trân trối nhìn các nàng.
“Muội muội sao còn nằm đây không về thăm hài tử sao?” Bạch Mãn Ngọc chạy đến bên giường cấp thiết nói.
“Đại tẩu đây là nói linh tinh cái gì, muội đây làm sao có hài tử được.” Vừa nói Mã Phi Yến vừa cười mang thủ cung sa ho các nàng xem.
Chuyết Niên Quyên thở dài nói: “Hài tử hôm qua là của muội muội và biểu ca a. Đó tuy không phải do muội sinh nhưng là hoàng thượng ban cho muội muội cùng biểu ca làm can phụ can nương của hắn.”
Mã Phi Yến ngơ ngác nghe Bạch Mãn Ngọc cùng Chuyết Niên Quyên mỗi người nói một câu. Hóa ra hài tử hôm qua là của Trữ thân vương cùng Chu Lệ Mẫn được đặt tên là Chuyết Trữ Viên. Thế mà nàng lại nghĩ đó là hài tử của Cung Vô Khuyết cùng tiểu thiếp nào đó chứ. Nguyên lai là tiểu vương gia.
Đêm qua Chuyết Trữ Viên sốt cao khóc cả một đêm không ai ngủ được. Cung Vô Khuyết lo lắng đến mức thỉnh rất nhiều thái ý đến xem. Thái y bảo hắn sắp mọc răng nên mới hành bệnh. Đáng chết nhất chính là cứ khóc như vậy không bệnh cũng sẽ thành có bệnh a.
Thế là Mã Phi Yến đành phải vận y phục chỉnh tề mang theo Bạch Chỉ Ngân Chỉ đến Cung gia. Nói gì thì nói nàng vẫn mang danh phận là can nương của Chuyết Trữ Viên không thể chối bỏ được.
Bước vào tiền thính Cung phủ, Mã Phi Yến trước tiên đến chào hỏi Cung Lạc Thiên. Nàng vẫn là gọi hai tiếng phụ thân cho có lệ dù sao chưa hòa ly một ngày vẫn là nhi tức của người ta. Nàng mất trí người ta cho phép nàng ở lại nhà mẹ đẻ đã là khai ân lắm rồi.
Cung Lạc Thiên nhìn thấy Mã Phi Yến thì buồn rầu thở dài thường thượt. Hắn hỏi thăm nàng một chút rồi lại cho nàng đến Hắc Nguyệt Cao Phong.
Mã Phi Yến được Bạch Chỉ Ngân Chỉ đưa đến một viện gần Vọng Nguyệt uyển nhất có tên Mãn viên. Bước đến gian phòng chính nghe được tiếng khóc khàn khàn của Chuyết Trữ Viên. Nghe cũng biết được hắn khóc bao lâu rồi.
Nàng đẩy cửa tiếng vào bên trong. Hai tròng mắt thâm đen của Cung Vô Khuyết nhìn nàng liền nhoẻn miệng nặn ra một nụ cười yếu ớt: “Yến nhi, nàng đến.”
“Ân” Mã Phi Yến bước đến bên cạnh Cung Vô khuyết nhìn Chuyết Trữ Viên trong tay hắn hỏi: “Ngươi mệt rồi, để cho Bạch Chỉ Ngân Chỉ thay ngươi.”
Viện của Cung Vô Khuyết đã số là nam nhân, sau chuyện của Trữ thân vương tạo phản thì tuyển thêm mấy nha hoàn mới không ai có kinh nghiệm chăm sóc tiểu hài tử. Tuyết Ly bụng cũng không nhỏ nên không thể thay được.
Cung Vô Khuyết có cho tuyển vài bà tử nhũ mẫu nhưng Chuyết Trữ Viên không chịu một ai. Mỗi lần bọn họ đựng vào người hắn, hắn liền khóc to lên. Cung Vô khuyết bất đắc dĩ phải tự chăm sóc, đến khi đi đón đoàn sứ thần liền phải làm phiền Tuyết Ly những mười tám ngày.
Cung Vô Khuyết mỉm cười hỏi Mã Phi Yến: “Nàng bế hắn một chút không?”
Mã Phi Yến nhìn tiểu hài tử khóc đến mặt đỏ hết cũng gật đầu. Nàng ngồi trên giường để Cung Vô Khuyết đặt Chuyết Trữ Viên lên tay của mình. Không biết thế nào vừa chuyển tay hắn liền không có khóc nữa mà chỉ là ‘hức hức’ ấm ức vài tiếng.
Đọc đầy đủ truyện chữ Truy Thê, truyện full Truy Thê thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Truy Thê