Chút chuyện nhỏ của mấy chưởng môn, người dưới đài tất nhiên không biết, người trên đài đương nhiên càng không. Bởi vậy, sau một chút chậm trễ khó hiểu, người chủ trì rốt cuộc tuyên bố tỉ võ bắt đầu.
Một mảnh yên lặng bao trùm toàn bộ sàn đấu, mọi người đều muốn nhìn Nhạc Đông Vân người kia, rốt cuộc tiến vào chung kết, còn kém một chút bước lên bục cao nhất kia, hắn rốt cuộc đối với nữ nhân phong hoa tuyệt đại đối thủ kia, còn có thể bảo trì phong độ thoải mái nhàn nhã như tắm gió xuân giống như trước giờ không.
Nhạc Đông Vân ánh mắt thoạt tiên là hơi chút thần thần, sau đó lại là khó hiểu, đối với nữ nhân được xưng là đối thủ cuối cùng của mình, có chút vô lực đưa ra nghi vấn:
- Nguyên Dao...tại sao lại là tỷ nha?
Lạc Nguyên Dao nháy nháy con mắt, vô tội đáp:
- Tại sao lại không thể là ta nha?
- Chơi rất vui sao?
- Ân, rất vui đấy!
Nhạc Đông Vân nội tâm vô lực nhả rãnh, liền ngươi sự tình này mới cảm thấy vui a. Bằng không, có ai rảnh rỗi đối với loại này cấp thấp tỷ võ, ngươi một cái đại lão còn chạy đi tham gia náo nhiệt!
Lạc Nguyên Dao gặp Nhạc Đông Vân vẻ mặt khổ bức loại biểu tình này, rất có ý tưởng chơi đùa, đối với hắn như vậy giả vờ khó hiểu hỏi lại:
- Ngươi chẳng lẽ cảm thấy ta là không nên tham dự
Nhạc Đông Vân dường như cảm thấy sự tình có chút chuyển biến, liều mạng gật đầu. Lạc Nguyên Dao thấy hắn như vậy, cười nghiền ngẫm:
- Còn nói ta đây, ngươi chẳng phải đồng dạng đều tham gia?
- Ta là ban đầu muốn nhìn một chút, sau lại lỡ nhận lời với một người, bởi vậy một mực đến giờ.
Hắn gãi đầu, cũng không thể thật đánh Nguyên Dao a, vậy coi như xong. Chỉ là nếu mỗi mình hắn, nhận thua liền không sao cả...dù gì cũng là tình tỷ tỷ nha. Bất quá, đây cũng không mang màu sắc cá nhân, mà là chuyện hắn đáp ứng Trương Minh đấy! Nếu hiện tại nhận thua mà nói.... đừng nói tất cả mọi người cảm thấy thế nào, chính hắn cũng cảm thấy không ổn
Trong lòng dường như đang tự hỏi:
"Này, tiết tháo đâu?"
Lạc Nguyên Dao với hắn lớn lên từ nhỏ, nhìn biểu lộ kia còn không biết trong lòng ai đó đang nghĩ gì, bèn đi đến sát bên tai hắn nói khẽ:
- Cảm thấy mất mặt?
- Là!
- Mất mặt vì ta vẫn là vì ngươi?
- Vì ta
- Vậy nếu cho chọn này...
Giọng Lạc Nguyên Dao nhu nhu mềm mại:
- Vẫn là chọn cái nào?
- Tất nhiên là mất mặt vì ta
Nhạc Đông Vân ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt nàng, không chút do dự nói. Một câu này để cho tâm tình Lạc Nguyên Dao mềm nhũn. Nàng thích hắn là không thể phủ nhận đấy, nghe như vậy còn có thể không thế nào sao? Chẳng qua đứng trước nhiều con mắt, lại vẫn muốn hưởng thụ thêm chút ngon ngọt từ hắn, bởi vậy cố nén xung động, hỏi một câu vô cùng quen thuộc mà lại ngốc nghếch của nữ nhân:
- Vì sao?
- Bởi vì nếu vì tỷ mà cảm thấy mất mặt trước thiên hạ, như vậy nội tâm ta sẽ nghi hoặc, cũng rất khổ sở. Tỷ tỷ xinh đẹp của ta, chẳng lẽ không còn là người quan trọng mà ta yêu thương nữa rồi ư?
Giọng nữ nhân ở bên tai Nhạc Đông Vân thoáng ngừng lại giống như cố lấy bình tĩnh, lại không khắc chế được run rẩy:
- Ai, ai là tỷ tỷ xinh đẹp của ngươi rồi?
- Ngươi a!
Nhạc Đông Vân bĩu môi ôm lấy nàng, cũng không cố kị nơi đông người, tại trên môi đỏ mọng kia loạn gặm một lúc.
- Đừng...chỗ này nhiều người...đừng làm gì
LẠc Nguyên Dao thở dốc cố né tránh hắn hôn, lại vô lực phát hiện bản thân cố gắng dưới nhiệt tình của hắn đều là uổng phí, chỉ có thể một mực bị hôn xuống, cổ họng ê a không rõ. Nhạc Đông Vân nghe thấy, hoàn toàn không để lọt vào tai. Hắn thỏa thích gặm một hồi, tận hưởng nàng mát rượi mà ngòn ngọt bờ môi, của nàng tinh xảo đầu lưỡi, cuối cùng mới không nỡ mà buông ra, ghé vào nữ nhân đang thở dốc trong lồng ngực, nói khẽ:
- Nghe lời ngươi...mới là lạ!
Êm đẹp đứng sát ta, bày ra một bộ mê người hấp dẫn mời quân đến hái, thái độ muốn cự còn nghênh. Ta nếu như không làm gì đó, có phải là cảm thấy khi dễ ta giống lúc còn bé là vô cùng đơn giản không?
Nhạc Đông Vân nhìn nàng, khóe miệng nhếch lên nghiền ngẫm:
- Lại nói, chỗ này nhiều người đừng làm gì, vậy chẳng lẽ không người liền làm gì cũng được rồi?
Đọc đầy đủ truyện chữ Truyền Kì Đông Vân, truyện full Truyền Kì Đông Vân thuộc thể loại Tiên Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Truyền Kì Đông Vân