Căn cứ vào quỹ tích của lựu đạn bay đến, tên địch này có thể đoán ra được vị trí của Trương Thanh Sơn. Tên địch này cũng biết lựu đạn của hắn ta ném ra phải mất một lúc nữa thì mới nổ. Mà chỉ cần đối phương muốn, thì đều có thể chọn lúc lựu đạn chưa nổ để đá lựu đạn văng ra ngoài.
Đương nhiên nếu như đối phương đá lựu đạn của hắn ta ra ngoài, thì không thể nào= tránh khỏi phạm vi ảnh hưởng của lựu đạn. Tên này không lo lắng về chuyện đó. Chuyện mà tên này lo lắng là chính là hắn ta cũng sẽ không thể nào tránh khỏi phạm vi của lựu đạn.
Lựu đạn của Trương Thanh Sơn nổ ngay khi nó còn cách mặt đất một mét, tên địch đứng dậy từ mặt đất mới chỉ chạy được có hai mét, nên lập tức bị nổ trọng thương. Còn tên địch ném lựu đạn, bởi vì trước khi lựu đạn nổ hắn ta đã chạy đến góc quẹom nên lúc này hắn ta đã cách vị trí nổ khoảng mười mét, vì thế tên này không bị ảnh hưởng. Ngay sau khi quả lựu đạn thứ nhất nổ, tên này lập tức đứng dậy khỏi mặt đất, chuẩn bị bước về phía trước.
Lúc nãy hắn ta nằm sấp nên đã nghe thấy tiếng bước chân chạy đi của Trương Thanh Sơn. Hắn ta đoán ra được đối phương không đá lựu đạn của hắn ta bay trở lại. Nên sau khi đợi cho quả lựu đạn của hắn ta nổ, hắn ta liền vội vàng cầm súng hướng góc bên kia khúc quẹo.
Tên địch này ở phía bên trái của vách núi, còn vị trí của Trương Thanh Sơn lại nằm ở bên phải. Cho nên nếu tên này muốn ngắm bắn Trương Thanh Sơn thì hắn ta phải lộ toàn bộ cơ thể ra khỏi góc tường. Ngay lúc tên địch này lao ra, Trương Thanh Sơn cũng vừa mới đứng dậy, còn chưa ổn định cơ thể, súng cũng đang cầm trên tay trái, chưa sẵn sàng để giao tranh.
Khi thấy tên địch lao ra, Trương Thanh Sơn vội vàng lăn một vòng dưới đất, trong khi lăn tay trái của hắn vẫn cầm súng, còn tay phải mò vào trong bao rút dao găm ra. Vừa lăn xong một vòng hắn liền ném dao găm hướng về phía tên địch, đồng thời tiếp tục lăn thêm một vòng để tránh đạn của địch bắn tới.
Tên địch lao ra khỏi vách tường, bộ dạng lúc này của hắn ta rất tự tin. Tên này nhanh chóng điều chỉnh nòng súng hướng về phía Triệu Tinh đang lăn lộn trên mặt đất. Tuy nhiên khi thấy động tác lăn lộn rất lưu loát của Trương Thanh Sơn, để cho chắc chắn hắn ta liền giương súng ngắm và chờ Trương Thanh Sơn dừng lại. Một khi hắn ta bắn trượt, súng của hắn ta sẽ phải lên đạn lần nữa. Khi đó đối phương sẽ có cơ hội dùng súng để phản kích, chắc chắn hắn ta sẽ rơi vào thế bị động.
Ban đầu hắn ta cũng không chú ý quá nhiều đối với hành động rút cái gì đó từ trong túi ra của Trương Thanh Sơn, mà chỉ chuyên tâm ngắm bắn. Nhưng tố chất một người lính của tên này vẫn rất chuyên nghiệp, hắn ta biết trong trạng thái hiện tại của đối phương, đối phương sẽ không thể nào rút ra một quả lựu đạn được. Bởi vì đối phương sẽ không có cơ hội rút chốt an toàn, hơn nữa hắn ta cũng đã liếc qua, hình dạng thứ rút ra không hề giống với lựu đạn.
Đến khi tên địch chú ý đến chiếc dao găm đang bay về phía bản thân thì đã muộn. Lúc này tên kia có muốn tránh cũng không kịp nữa rồi. Dao găm phi trúng vào bụng của hắn ta. Sau khi trúng chiêu, tên địch không thể nào ngắm bắn chuẩn xác, dưới tình thế cấp bách, hắn ta làm liều bắn một phát, viên đạn bay sượt qua thân thể của Trương Thanh Sơn.
Sau khi nổ súng, hắn ta vừa cố gắng lên đạn, vừa lảo đảo chạy về phía vách tường để núp. Nhưng động tác lúc này của hắn ta không thể nào nhanh nhẹn được như trước.
Ngay sau tiếng súng của tên địch, Trương Thanh Sơn cũng vừa hoàn thành xong động tác lăn người lần thứ hai. Hắn thuận thế xoay người thực hiện động tác quỳ một chân trên mặt đất. Sau đó nhanh chóng giơ súng ngắm về phía tên địch. Khi nhìn thấy tên địch sắp sửa chạy vào phía bên kia vách tường, hắn lập tức nổ súng.
Trương Thanh Sơn có thể nhìn thấy đạn đã bắn trúng vai trái của tên kia, nhưng nhiêu đó không đủ để khiến hắn ta bị gục.
Trương Thanh Sơn tiếp tục lên đạn, không đuổi theo, mà gỡ quả lựu đạn thứ hai xuống. Sau đó đi lại gần góc tường, khi chỉ còn cách góc tường khoảng sáu mét, hắn lập tức nhổ chốt an toàn của lựu đạn, chờ một lát, kế đó hắn định ném nó vào góc.
Trương Thanh Sơn đoán sau khi bị trúng hai phát thì sức chiến đấu của tên kia chắc chắn sẽ giảm mạnh. Nếu hắn không có lựu đạn, thì lúc này hắn nên cầm súng lao vào góc tường và liều mạng với tên kia. Nhưng hiện tại hắn có lựu đạn, thì biện pháp an toàn hơn sẽ là ném nó vào. Dù sao, nếu hắn mà lao vào góc để công thì cũng sẽ có nguy cơ bị tên kia bắn trúng.
Ngay khi Trương Thanh Sơn chuẩn bị ném lựu đạn vào góc, thì nghe thấy hai tiếng súng lục vang lên. Hắn lập tức đoán được có thể là do cô gái bị thương lúc nãy bắn, vì thế hắn cuống quýt ném quả lựu đạn ra hướng khác.
Hắn không dám ném nó sang phía bên kia vách tường. Hắn đoán tên kia sẽ không thể nào đi xa, nên nếu hắn ném lựu đạn qua, nó sẽ nổ chết được tên kia, nhưng đồng thời quả lựu đạn này cũng ảnh hưởng đến cô gái kia.
Hắn có thể phản ứng nhanh như thế đều là dựa vào kinh nghiệm thực chiến của hắn. Nếu đổi lại là một người khác, chỉ cần có một chút do dự sẽ phải tiếp tục ném về phía trước nhưng cố để lựu đạn văng xa hơn, chứ không thể nào kịp thời gian để ném qua hướng khác như hắn được. Dù sao thời gian kể từ lúc kích hoạt đến lúc nổ của lựu đạn chỉ có năm giây, mà trước đó để điều chỉnh lực ném hắn cũng đã tiêu tốn mất một chút thời gian rồi.
Đột nhiên phải thay đổi phương hướng ném cũng khiến cho Trương Thanh Sơn đổ mồ hôi hột. Ngay khi lựu đạn bay ra khỏi tay, hắn lập tức nghe được tiếng súng trường của tên địch ở hướng bên kia, thế là hắn vội vàng chạy qua. Lúc này tên địch đang ngồi dựa lưng vào vách tường, giơ súng lên để ngắm về phía hắn một cách khó khăn. Trương Thanh Sơn vội vàng giương súng, nổ súng, cô gái bên kia cũng cầm súng bắn tên địch.
Mục tiêu một phát này của hắn là ngực tên địch, bị bắn trúng ngực, súng trên tay tên địch lập tức rơi ra. Cô gái kia không bắn tiếp nữa.
Trương Thanh Sơn bước nhanh đến gần tên địch, rút thanh phi đao từ trên bụng hắn ta ra, sau đó lại đâm thêm một dao để chắc chắn tên này đã chết.
Theo như mấy vết thương trên người của tên này, ngoại trừ hắn bắn trúng hai phát thì cô gái kia cũng bắn trúng một phát vào bụng trái của hắn ta.
Sau khi xử lý xong mấy tên địch còn lại, Trương Thanh Sơn lập tức chạy xuống thêm một đoạn nhìn xem có tên địch nào nữa hay không. Đến khi xác nhận là không có tên nào nữa, thì hắn mới đi đến chỗ cô gái bị thương, đỡ cô gái đứng dậy.
Lúc này cô gái cũng đã cất súng, đối với Trương Thanh Sơn cảm kích nói:
- Cảm ơn anh, em tên là Lâm Tĩnh.
Trương Thanh Sơn cười cười:
- Tôi tên là Trương Thanh Sơn.
Còn cô gái tên là Vương Thúy lúc này cũng đang chạy về phía này, còn cách hai người khoảng trăm mét.
Trương Thanh Sơn nhìn thấy vết thương trên đùi của Lâm Tĩnh, từ nãy đến giờ nó cũng chảy không ít máu, vì thế quan tâm hỏi:
- Viên đạn vẫn nằm bên trong phải không?
Đọc đầy đủ truyện chữ Truyền Thừa Cùng Tiến Hoá, truyện full Truyền Thừa Cùng Tiến Hoá thuộc thể loại Võng Du cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Truyền Thừa Cùng Tiến Hoá