Tiêu Ngưng không tin vào mắt mình.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, lúc cô đang bị Điệp Vũ trêu ghẹo như mọi ngày thì Nhược Trúc bước vào cho Điệp Vũ một chưởng ngay tim. Mặc dù việc ăn chưởng từ cô đối với hắn là bình thường, nhưng lần này lại khác. Nhược Trúc đã dùng toàn lực đánh vào cơ thể hắn ta, nhận một chưởng ấy hắn ta chắc chắn sẽ chết.
Nhược Trúc đứng đó nhìn vào thân xác của Điệp Vũ đang tắm trong vũng máu của chính mình, trong mắt cô thoáng qua cảm xúc phức tạp nhưng ngay lập tức gạt bỏ đi. Cô dịu dàng nhìn sang Tiêu Ngưng đang sửng sờ đứng đó. Bằng một giọng nói dịu dàng, cô an ủi:
“Tiêu Ngưng, tên đó có làm gì muội không? Ta xin lỗi vì đã mang hắn đến đây. Muội yên tâm ta sẽ không để chuyện này diễn ra lần nào nữa đâu.”
Nghe Nhược Trúc nói vậy, Tiêu Ngưng bừng tỉnh. Cô hỏi bằng giọng run run:
“Tại sao tỷ lại giết hắn?”
“Chẳng phải hắn ta định phi lễ với…”
Nói tới đây Nhược Trúc mới nhận ra có gì đó không đúng, Tiêu Ngưng là một tướng cấp còn Điệp Vũ chỉ mới là sư cấp mà thôi. Cho dù Điệp Vũ muốn, hắn cũng không thể làm gì Tiêu Ngưng được.
Tiêu Ngưng nghe vậy liền hiểu Nhược Trúc đã hiểu lầm, cô chỉ vào cái đầu của Hắc Cẩu trên sàn rồi giải thích:
“Hắn ta dùng cái đầu đó để dọa muội!”
Nhược Trúc hiểu ra mọi chuyện, gương mặt cô trở nên xanh xao. Nhìn vào thể xác bất động của Điệp Vũ tim cô trở nên đau nhói, cảm giác tội lỗi bao trùm tâm trí Nhược Trúc. Nhưng có hối hận thì cũng muộn rồi, đỡ một chưởng toàn lực của Vũ tướng cấp 7 thì với tu vi hiện nay của hắn sẽ chết là không thể nghi ngờ.
Nhược Trúc lảo đảo đi đến chỗ Điệp Vũ đang nằm. Cô nắm lấy cánh tay của hắn. Những kỷ niệm mấy ngày qua lần lượt hiện về. Mặc dù chỉ gặp nhau ít hôm nhưng hắn đã để lại trong nàng ấn tượng khó thể nào quên được.
Lần đầu gặp gỡ, hắn ta chỉ tình cờ thấy nàng ngất xỉu trước cửa nhà rồi mang nàng vào trong, đó là hành động hoàn toàn xuất phát từ lòng tốt của hắn. Mà nàng lại lợi dụng cơ hội đó để dùng bí kỹ của mình truyền độc vào người hắn. Lần đó nàng chỉ đơn giản nghĩ rằng ‘người trong giang hồ thân bất do kỷ’. Nên hy sinh một người qua đường để cứu lấy tính mạng mình không có gì là sai.
Nhưng sau đó, hắn ta không chết như nàng nghĩ. Mặc dù nàng vô tình nhưng cũng không đến mức giết người vừa giúp mình. Nàng định cho hắn ít tiền rồi thả hắn đi, nhưng vừa tỉnh dậy hắn làm nàng giận điên tiết nên Nhược Trúc dùng những cái đầu để dọa hắn nhằm trả thù.
Nhìn thấy biểu hiện sợ hãi của Điệp Vũ thì nàng vô cùng thỏa mãn. Nàng cũng không thực sự muốn hắn giúp nàng xử lí những cái đầu đó, kể cả nàng cũng thấy buồn nôn khi phải chặt hàng trăm cái đầu.
Nhược Trúc cố tình không khóa cửa phòng rồi giả vờ ngủ. Trong lòng thầm nghĩ khi Điệp Vũ thấy nàng không cảnh giác thì hắn sẽ trốn ra ngoài. Nhưng không, hắn ta không những không trốn mà còn thật sự làm những gì mà nàng bảo. Cứ thế, nàng thật sự chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh dậy, thấy hắn đã làm gần hết phần việc của mình. Thì nàng lại quyết định thật sự để hắn thay nàng làm công việc khủng khiếp này. Nàng lại lợi dụng hắn lần nữa.
Sau đó cả hai chia tay, trước khi đi hắn còn không quên chọc tức nàng.
Kể từ ngày đó, một người lạ như hắn đã chiếm một vị trí trong lòng nàng.
Lần thứ hai gặp lại là lúc hắn đi cùng Mộc Linh, hắn muốn thuê Mộc Linh làm dược sư cho mình, mặc dù Mộc Linh là người của nhóm nhưng Nhược Trúc cũng không có ý định ngăn cản cô rời đi. Nhưng nghĩ tới việc người thuê Mộc Linh là hắn ta thì trong lòng Nhược Trúc trở nên khó chịu.
Nên nàng thuyết phục hắn gia nhập Lãnh Huyết Công Hội thậm chí nàng còn đe dọa hắn, lúc đó nàng chỉ đơn giản nghĩ nếu gia nhập nhóm của nàng thì hắn chỉ có lợi chứ không có hại.
Nhưng bây giờ? Chỉ vì một hiểu lầm vô căn cứ mà nàng đã khiến hắn chỉ còn là một cái xác lạnh tanh, nào còn cái dáng vẻ náo động hằng ngày nữa.
Nàng ôm cơ thể của Điệp Vũ vào lòng. Máu của hắn làm ướt chiếc áo bào trên người nàng nhưng nàng không quan tâm. mắt nàng rưng rưng rồi òa lên khóc như một đứa trẻ.
Từ lúc trở thành sát thủ, nàng đã giết vô số người, nàng đã sớm quen với việc đó rồi nhưng lần đầu tiên việc giết người làm nàng đau đớn đến vậy. Nàng hối hận, miệng nàng đắng chát, nước mắt không ngừng trào ra nào còn dáng vẻ chững chạc thường ngày.
Đọc đầy đủ truyện chữ Tu Luyện Với Hệ Thống Khốn Nạn Tại Dị Giới, truyện full Tu Luyện Với Hệ Thống Khốn Nạn Tại Dị Giới thuộc thể loại Tiên Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tu Luyện Với Hệ Thống Khốn Nạn Tại Dị Giới