Mấy tháng sau.
“Dực Hạo, em anh gần đến chưa?” Anh Húc Kì hỏi.
“Ừm, hẳn là phải đến rồi mới đúng.”
Bọn họ ở trong cửa tiệm chờ khách tới, vị khách kia chính là em trai Trình Dực Hạo, Trình Tường Vũ.
Vừa nhắc đã tới, tiếng chương leng keng trên cửa chính vang lên, cửa bị mở ra, có người đi vào.
Anh Húc Kì lập tức từ chỗ ngồi đứng lên, lòng tràn đầy hớn hở đi tới đón khách, Trình Dực Hạo thì lại đi theo sau cậu.
“Em tới rồi.” Trình Dực Hạo ngoại trừ nhìn thấy thằng em ra, bên cạnh còn có một bé trai xa lạ.
“Ừm, anh.” Trình Tường Vũ nhàn nhạt đáp lại, gật gật đầu với hắn.
“Mau vào đi, chờ đã lâu.” Anh Húc Kì cười.
Phải biết, em trai Trình Dực Hạo muốn tới đã làm hắn hưng phấn cả ngày!
“Là tôi tới muộn?” Nghe Anh Húc Kì nói chờ rất lâu, trong giây lát Trình Tường Vũ còn tưởng rằng mình nhớ lầm thời gian.
“Không có, em rất đúng giờ, là Kì Kì muốn nhìn thấy cậu sớm một chút.” Trình Dực Hạo nói.
Anh Húc Kì dẫn bọn họ vào chỗ, buổi tối quán cũng đã đóng cửa, nên trừ bọn họ ra sẽ không có khách đi vào.
“Đúng rồi, cậu là...?” Anh Húc Kì đã từng gặp qua Trình Tường Vũ, còn có ấn tượng ít nhiều với hắn, còn bé trai này thì cậu thật sự không quen biết.
“Tôi... Tôi sao?” Bé trai đột nhiên bị cậu hỏi có hơi kinh hãi, cậu nhìn Trình Tường Vũ, giống như đang hỏi hắn nên nói cẩn thận thế mào?
“Là bạn trai của tôi.” Trình Tường Vũ nói, cũng vỗ vỗ tay muốn cậu đừng căng thẳng.
“Ồ? Xem ra cậu thật nhỏ, cậu bao nhiêu tuổi a?” Anh Húc Kì hiếu kỳ hỏi.
Cậu một điểm cũng không phát hiện, có khi gương mặt cậu đem so với đối phương còn trẻ hơn...
“Tôi... Hai mươi mốt...” bé trai cúi đầu, hơi căng thẳng nói.
“Thật sự rất nhỏ đây.” Trình Dực Hạo cũng tiếp lời.
“Anh có ý kiến gì sao?” Trình Tường Vũ nói, nhưng sắc mặt có cần đáng sợ thế không?
“Nào có ý kiến gì, chỉ là không ngờ em sẽ thích đàn ông mà thôi.” Hắn thật sự không biết xu hướng tính dục của thằng em này, nên khi nó nói đó là bạn trai, hắn đã ngẩn người một chút.
Trong đầu đột nhiên hiện lên mấy lời ba hắn nói mấy tháng trước, nguyên lai lúc đó là ý này a?
Cũng phải thôi, hai thằng con trai duy nhất đều là đồng tính luyến ái, chẳng trách ông lại phát hỏa như thế...
“Anh ó thể thích đàn ông còn tôi không thể sao?” Trình Tường Vũ nói tiếp.
“Cậu sao lại xuyên tạc ý của tôi thế a...” Là muốn tìm chỗ cãi nhau sao?!
“Nghe ra chính là ý này.”
“Này! Em cũng thật quá đáng rồi chứ?”
“Vậy thì... Tôi nói chen vào một tý, tôi có thể dẫn cậu ấy đi ra phía sau một chút không?” Anh Húc Kì chen vào làm gãy lời bọn họ.
“Muốn làm cái gì?” Trình Tường Vũ nghiêng đầu hỏi cậu, muốn mang người của hắn đi làm cái gì?
“Cho tôi mượn một hồi, sẽ trả cho cậu.” Anh Húc Kì cười híp mắt lôi kéo bé trai kia rời khỏi, còn trừng mắt với Trình Dực Hạo.
“Cậu ta muốn làm gì thế?” Trình Tường Vũ không rõ quay đầu hỏi anh hắn.
“Yên tâm đi, Kì Kì sẽ không làm gì cậu ta đâu. Chắc là... Là muốn cho anh em ta một chỗ một chút đi?” Trình Dực Hạo suy đoán.
Anh Húc Kì là người luôn bày ra vẻ thân thiết khiến người ta không tưởng tượng nổi, hơn nữa, là do cậu hi vọng quan hệ với người nhà hắn có thể thân mật hơn.
Dùng lời Anh Húc Kì giải thích chính là, hiếm thấy khi có duyên phận trở thành người nhà, cho dù không gặp nhau, cũng không muốn vừa thấy mặt đã thành kẻ thù.
“Tại sao muốn cho hai ta một chỗ?”
“Không phải cậu chỉ đơn thuần tới đây chứ, có phải là có chuyện gì muốn nói?”
Ở mấy ngày trươc Trình Dực Hạo nhận được điện thoại của thằng em, nói muốn tới tham quan tiệm của hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy cực kỳ buồn bực, hắn đoán chắc là Trình Tường Vũ có việc muốn tìm hắn nói đi?
“Anh nghĩ quá nhiều, là Tiểu Khả muốn tới xem nên tôi mới dẫn em ấy đến.”
“Ừm, em ấy nói muốn tới thăm dáng vẻ kinh doanh của một ông như là thế nào.” Nói chuyện đến bé trai, vẻ mặt Trình Tường Vũ trở nên nhu hòa hơn.
“Sao cậu ấy lại thấy hiếu kỳ với tiệm này?”
“Chắc là anh là anh tôi đi, lúc nhắc tới anh với em ấy xong, nên vẫn rất muốn thấy anh.” Đến tiệm chỉ là lý do, thật ra là bé trai kia muốn gặp Trình Dực Hạo, hắn mới dẫn tới nhìn.
“Ừm... Nhìn em rất thấy cậu ấy?” Trình Dực Hạo hỏi cái này, là vì hắn nhìn thấy ánh mắt Trình Tường Vũ khi nhắc tới bé trai kia thì trở nên ôn nhu rất nhiều.
“Không sai, là rất thích.” Trình Tường Vũ không kiêng kị nói.
“Nhìn thì rất đơn thuần, sao hai em nhận thức?” Trình Dực Hạo không khỏi hiếu kỳ, rất bất ngờ, bọn nó xem ra hoàn toàn là người của hai thế giới chứ nhỉ?
“Tìm hiểu việc riêng tư nhân gia là hứng thú của anh?”
“Em thật sự rất khó ở chung, chỉ là chuyện giữa anh em hỏi han ân cần chẳng lẽ em không thể thoải mái một chút sao?” Trình Dực Hạo thật sự sắp bị thằng em này đánh bại, cái gì cũng có thể bị nó vặn vẹo thành đen.
Đọc đầy đủ truyện chữ Tuyệt Đối Chung Tâm, truyện full Tuyệt Đối Chung Tâm thuộc thể loại Sắc cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Tuyệt Đối Chung Tâm