Edit: Nagi Maria
“Ta đã nói rồi, hắn chắc chắn là thương ngươi muốn chết luôn, ngươi còn sợ cái gì nữa” Tử Quỷ phụ thân, người vào lúc nào?
“Tử Quỷ, ngươi, ngươi dám mang tên hỗn đãn đó nghe lén hai ta nói chuyện a!” Ta cùng cha ngẩng đầu lên nhìn liền thấy gương mặt của hai người bọn họ. Éc, vậy là những lời vừa rồi bị nghe hết rồi sao, aiz, Tử Quỷ phụ thân, người thật quá đáng.
“Này này, sao còn ôm cha ngươi nữa hả? Mau buông ra cho ta!” Hừ, Tử Quỷ phụ thân làm hỏng đại sự của ta rồi, ta không buông cha ra đó, người làm gì ta, mà ta cũng chẳng dám ngẩng đầu lên nhìn Thương Vũ nữa…….
Cha thấy ta ôm cha chặt hơn, liền biết ta đã giận rồi, mà cha thấy vậy cũng tức giận theo ta “Hừ, Lão Tử ta thích ôm bao lâu là quyền của Lão Tử, hai người các ngươi tránh xa một chút, hôm nay Lão Tử sẽ ngủ với Nhiễm Trần ở Lam Điện!”
Cha nắm lấy tay ta, Tử Quỷ không biết làm sao, đành cầu xin tha thứ “Aiz, Văn à, đừng như vậy chứ, ta, ta và hắn nghe thấy Nhiễm Trần khóc, mới chạy vào mà”
Hừ, cha mà tin Tử Quỷ phụ thân mới là lạ, ta nghe xong liền khóc to hơn, cha xoa đầu ta, đỡ ta đi vào trong buồng ngủ, không thèm để ý đến hai người kia.
“Văn, đừng làm thế mà, ta là muốn tốt cho cả hai bên thôi mà! Này, giận thiệt rồi sao? Văn, Văn! Văn ơi! Hừ, cái tên Thương Vũ chết tiệt này, đều tại ngươi hại ta đó, con mẹ nó……” Ha ha, Tử Quỷ học mắng người từ khi nào vậy.
Éc, Thương Vũ hắn cũng nghe ta thổ lộ rồi đúng không, thôi xong rồi, sau này làm sao mà làm mặt lạnh với hắn được nữa đây. Ta thở dài, nằm trên giường lăn qua lăn lại, cha thấy thế liền vỗ đầu ta “Ngươi không chóng mặt sao? Lăn cái gì mà lăn, lăn tới lăn lui, làm cha ngươi cũng chóng hết cả mặt. Trên tay ôm cái gì kia? A, lần trước ta có thấy, đưa đây, cho cha ngươi nhìn kĩ một chút nào”
Cha muốn cướp thỏ của ta, không thể cho được, cha một khi đã nhìn thỏ, nhất định sẽ chê nó xấu. Không được, đây là con thỏ mà Thương Vũ phải vất vả lắm mới làm được.
“Không, không cho, con, con muốn đi ngủ rồi, không có thỏ để ôm, con không ngủ được” Ta xoay người lại, lấy thân mình che thỏ đi, hắc hắc, làm thế này cha sẽ không lấy được nữa.
Nhưng ta không ngờ cha lại mạnh mẽ quay người ta lại, giựt lấy của ta, ta không cho cha xem đâu, có chết cũng không buông tay đâu “Cha, cha, đừng giựt nữa, nó sẽ hư đó, đừng, đừng, khônggggg, aa!”
Con thỏ rách làm đôi, những thứ trong bụng thỏ đều rơi hết ra ngoài, ta ôm con thỏ đã bị rách, nhưng ngoài bông ra còn có cả tóc rớt ra nữa, hai nhúm tóc đan vào nhau.
“Oa, Nhiễm Trần, ai đưa cho con cái này vậy? Còn có tóc nữa, kẻ nào chán sống thế, dám yểm bùa nguyền rủa con của ta?” Cha cố ý đánh trống lảng, nhưng cha không ngờ vừa nói xong, từng giọt nước mắt đã bắt đầu rơi trên má.
“Chết, nhi tử của cha, đừng khóc mà, đâu phải lỗi của ta, là ngươi giựt mạnh quá mà!” A, rõ ràng là cha giật mạnh con thỏ của con mà, cha đúng là lão già không biết xấu hổ mà, ta cứ khóc cho cha xem.
Oa oa, thỏ của ta, ở bên cạnh ta lâu như vậy không ngờ cũng bị hư được, tức chết ta rồi, cha chơi xấu ta, ta cứ khóc đó, cứ khóc đó.
“Ách…… con trai à, đừng khóc, đừng khóc nữa mà, Lão tử cho ngươi con khác, sao ngươi càng khóc càng lớn vậy chứ.” Cha vò đầu, biết bản thân đã làm ra chuyện xấu rồi, nên xoay người chuồn mất tiêu. “A, đúng rồi… Lão Tử nhớ ra còn có việc phải bàn với Tử Quỷ phụ thân, ngươi, ngươi ngủ trước đi… Lão Tử, Lão Tử mai sẽ đến thăm ngươi…”
Có người cha nào như vậy không, phá hư đồ của con mình xong liền bỏ trốn, đúng là xấu xa mà, oa oa oa, hôm nay không còn thỏ để ôm ngủ nữa rồi. Ta sụt sịt cái mũi, cầm lên chùm tóc nhìn nhìn, nhất định là của Thương Vũ luôn, ta nhẹ nhàng cầm lấy xoa xoa, ngửi ngửi, không có mùi gì cả, ta le lưỡi, nhét lại vào bụng thỏ.
“Tiểu Quai…” Thương Vũ bước vào, ta liền nhanh chóng đem thỏ và tóc giấu ra sau lưng, không thèm nhìn hắn “Đừng dấu nữa, ta thấy hết rồi”
Đọc đầy đủ truyện chữ Úc Nhiễm Trần, truyện full Úc Nhiễm Trần thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Úc Nhiễm Trần