Lạc Vân Thường vỗ bàn một cái, nhất thời một luồng kình phong tứ tán, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng uy thế bá đạo lâm không mà đến, nhất thời ngơ ngác, hoàn toàn biến sắc. Một ít học sinh ở gần bục giảng sắc mặt càng tái nhợt như tờ giấy, hầu như muốn chảy ra máu.
Lý Vân Tiêu cảm thụ được luồng kình phong trước mặt này, nội tâm cười nhạt.
– Nhị tinh Tứ Tượng cảnh, cô nàng này thiên phú không tệ. Hơn nữa thật giống như hồn lực rất mạnh, chí ít cũng là Thuật luyện học đồ cao cấp a.
Trong lòng hắn hơi kinh ngạc, trước đây chỉ biết Lạc Vân Thường phi thường lợi hại, nhưng không nghĩ nàng ta lại đạt tới Tứ Tượng cảnh giới.
Võ giả có chín tầng cảnh giới: Nhất Nguyên cảnh (Võ sĩ), Nhị Phân cảnh (Võ sư), Tam Tài cảnh (Đại vũ sư), Tứ Tượng cảnh (Vũ Quân), Ngũ Hành cảnh (Vũ Vương), Lục Hợp cảnh (Vũ Hoàng), Thất Túc cảnh (Vũ Tông), Bát Hoang cảnh (Vũ Tôn), Cửu Thiên cảnh (Vũ Đế). Cửu Thiên cảnh đỉnh cao, có thể được Thánh Thành ban tặng phong hào, là phong hào Vũ Đế.
Mỗi một tầng cảnh giới lại hóa thành nhất tinh đến cửu tinh, chín tiểu cấp độ.
Lạc Vân Thường lạnh lùng nhìn Lý Vân Tiêu, trong lòng lướt qua một tia kinh ngạc, nhìn quét mọi người một chút, chậm rãi giải thích lên.
– Thủ pháp luyện chế cơ sở vẫn là ba mươi sáu loại, sáu mươi năm trước Cổ Phi Dương đại nhân dựa vào Thuật luyện chi đạo không người nào có thể so sánh, một mình sáng tác mười hai thức luyện pháp cơ sở, đồng thời được Công Hội Thuật Luyện Sư tán thành. Chỉ có điều mười hai thức luyện chế này, người bình thường căn bản là không có cách nào nắm giữ, vì lẽ đó lúc Dương Địch đại nhân biên chế bản Thuật Luyện cơ sở này, đã không có lưu lại giới thiệu.
Hết thảy học sinh đều giật nảy cả mình, lộ ra vẻ khó mà tin nổi, quái dị nhìn Lý Vân Tiêu bình tĩnh. Thật giống như học sinh đệ nhất đếm ngược, đột nhiên giải đáp ra vấn đề khó mà ngay cả học sinh giỏi cũng không làm được.
Lạc Vân Thường cũng vô cùng kinh ngạc, cách luyện chế cơ sở có bốn mươi tám loại, đối với Thuật luyện sư mà nói cũng không phải bí mật gì. Nhưng thân là một Vũ luyện học đồ, có thể biết cũng coi như là vô cùng đáng quý.
Trong lòng nàng đột nhiên hơi động.
– Mọi người nói Lý Vân Tiêu này là phế vật, chẳng lẽ hắn có thiên phú thuật luyện, vì lẽ đó tự mình tìm không ít tư liệu học tập?
Ý nghĩ này làm tim nàng đập thình thịch, nếu như có thể bồi dưỡng được một Thuật luyện sư, giá trị sẽ vượt xa Vũ luyện!
Thử hắn xem!
Lạc Vân Thường ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy mục quang của Lý Vân Tiêu đang mỉm cười nhìn nàng, loại cảm giác đó thật giống như lão sư nhìn đệ tử của mình vậy, nhất thời trong lòng hơi sinh ra lửa giận, cười lạnh nói:
– Đừng tưởng rằng học chút ít đồ vật là có thể không nghe giảng bài, hỏi lại ngươi một vấn đề. Nếu đáp đúng, sau đó khóa của ta ngươi có thể không cần lên, miễn phí để ngươi thông qua. Nếu đáp không được, hừ! Hãy đến phòng trọng lực gấp mười lần ở lại ba canh giờ cho ta! Ta hỏi ngươi, thời điểm luyện chế Huyền Binh, tại sao phải gia nhập Thiên Tinh sa?
Chi!
– Ba canh giờ, phòng trọng lực gấp mười lần, quá độc ác!
– Ha ha, các ngươi không phát hiện ngày hôm nay tâm tình của Lạc lão sư vốn rất tệ sao, tiểu tử này đụng phải tấm sắt rồi.
Đọc đầy đủ truyện chữ Vạn Cổ Chí Tôn, truyện full Vạn Cổ Chí Tôn thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Vạn Cổ Chí Tôn