Edit: Sún
Beta: Ami
Hai người đối mặt nhìn nhau lại không biết nên nói cái gì nên vẫn duy trì tư thế này đối diện nhau.
Thời gian trôi qua vài phút, cảm thấy mình cần nói cái gì đó, Trương Sư Lễ nuốt nuốt nước miếng, lắp bắp mà nói: “Em... Em... Đọc số tài khoản ngân hàng của em? Tôi lập tức chuyển khoản cho em....”
A phi! Anh đang nói cái gì vậy?!
Uy ——
Giang Tiểu Âm vốn định nhấc chân đá hướng Trương Sư Lễ, nhưng một chút lực độ để nâng chân cũng đều không có, cái loại cảm xúc cào nhẹ này ngược lại giống như cô dùng chân quyến rũ đàn ông. Cái mũi dần dần ngửi được một mùi hương có chút kì dị và cũng có chút quen thuộc, giống như cô đã ngửi qua ở đâu đó.
“Tiểu Âm?” Trương Sư Lễ đặt tay lên trán Giang Tiểu Âm bởi vì thấy ánh mắt cô có chút tan rã: “Có phải em có chỗ nào không thoải mái không?”
Bàn tay ấm áp của người đàn ông dán lên da thịt Giang Tiểu Âm mang theo vài tia điện lưu làm cô bật tiếng rên rỉ.
"Ưm——"
Tiếng rên rỉ này doạ tới Trương Sư Lễ, cũng doạ luôn chính Giang Tiểu Âm.
“Tiểu Âm, vừa rồi là tôi đang nổi nóng.” Trương Sư Lễ đỏ mặt nhanh chóng từ trên giường bò dậy: “ Thực xin lỗi... Tôi không nên đánh em, lại còn nói lời bậy bạ như vậy... Em muốn đánh tôi hay mắng tôi như thế nào cũng được!”
Ngàn vạn lần đừng phát ra âm thanh này, anh sẽ không nhịn được mà làm ra những chuyện đáng chê trách.
Thật lạnh... Còn cả nóng quá...
Giang Tiểu Âm được Trương Sư Lễ buông ra kiềm chế đang co ro ở trên giường, căn bản là không hề ngẩng đầu nhìn xem người đàn ông đang ngượng ngùng không biết phải làm sao kia. Thân thể của cô rét run, mang theo hơi lạnh của âm khí, nhưng trái tim lại vô cùng khô nóng.
Mùi hương kia rốt cục là đã ngửi qua ở đâu?
Đúng rồi, là cửa hàng đồ cổ của Dư Lạc! Là Hồng Sanh sao? Tại sao chứ?
“Tiểu Âm? Tiểu Âm, em làm sao vây?!” Trên người Giang Tiểu Âm phát ra âm khí làm Trương Sư Lễ hoảng sợ: “Vì sao âm khí lại nặng như vậy? Tiểu Âm, em rốt cục là bị cái gì?”
“Thật là khó chịu.....”
Cô cuộn mình thành một cục để có thêm chút độ ấm, nhưng làm như vậy cũng không có một chút tác dụng.
“Thiên phùng môn hạ, hàng ma đại tiên, tồi ma phạt ác, tay sai khi trước, nhị đem nghe triệu, lập đến đàn trước, y luật phụng mệnh, thần công đế tuyên, ma yêu vạn quỷ, tru chiến vô cái, quá thượng thánh lực, mênh mông cuồn cuộn vô biên, vội vàng phụng Bắc Đế pháp lệnh.”
Trương Sư Lễ niệm xong chú xua đuổi tà ám khỏi người, nhưng lại phát hiện khẩu quyết của mình không hề có một chút tác dụng nào cả. Vì để xua tan âm khí ở trên người Giang Tiểu Âm, anh chỉ có thể không ngừng nói lời xin lỗi rồi sau đó ôm lấy cô.
Trương Sư Lễ là người có mệnh cách thuần dương, hoàn toàn tương phản với người có mệnh cách thuần âm, anh khắc chế hết thảy những vật tà ma âm uế.
“Tiểu Âm ——”
“Cậu nhỏ... Thật là khó chịu....”
Thân thể người đàn ông tràn trề dương khí làm Giang Tiểu Âm ôm chặt anh, muốn thu lấy một ít độ ấm. Tuy rằng vừa rồi mới cãi nhau, nhưng Trương Sư Lễ trước sau cũng là người thân duy nhất của cô. Người thân càng gần gũi càng dễ dàng gây thương tổn cho nhau, nhưng thời khắc khó khăn cũng đáng để dựa vào.
“Không có việc gì không có việc gì, cậu nhỏ sẽ không làm em thấy khó chịu.” Trương Sư Lễ ôn nhu mà vuốt vuốt sống lưng Giang Tiểu Âm, đồng thời hai hàng lông mày gắt gao nhăn lại: “ Không nên a... Lúc nãy một chút vấn đề cũng không có, làm sao lại có thể đột nhiên...”
“Cậu nhỏ....”
Thân thể giảm bớt rét lạnh, trái tim vốn khô nóng bởi vì người đàn ông gần sát mà trở nên nghiêm trọng hơn.
Đọc đầy đủ truyện chữ Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư, truyện full Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Văn Phòng Tình Dục Thiên Sư