Ba năm sau.
Ăn xong bữa tối, Hoắc Tư Quy đỡ Đào Tâm Duyệt tản bộ, “Chuyện Lăng trang chủ cùng ba vị phu nhân nói trong thư, nàng tính thế nào?”
Đào Tâm Duyệt dừng bước, “Chàng chịu cho Úy Đình?”
“Tất nhiên là không nỡ, ” Hoắc Tư Quy cười bất đắc dĩ, “Nhưng tình trạng ở Ngự Kiếm sơn trang nàng cũng biết rõ, bọn họ cần Úy Đình còn hơn cả chúng ta.”
“Sao Úy Đình lại có người cha như chàng chứ!” Đào Tâm Duyệt muốn đạp hắn.
“Cẩn thận một chút!” Hoắc Tư Quy ôm lấy nàng, vuốt ve cái bụng hơi nhô lên, “Cẩn thận thương tổn tới con của chúng ta.”
Đào Tâm Duyệt hừ một tiếng.
Hoắc Tư Quy nói: “Nếu không nghe nói trong bụng nàng lại có một đứa nhỏ, thì Lăng trang chủ cũng không mở miệng. Chỉ muốn một trong đám con trai của ông nhận Úy Đình làm nghĩa tử, chứ có cướp luôn nó đi đâu.”
“Nhưng phải đổi họ tên đó, ” Đào Tâm Duyệt mếu máo, “Con trai sau này sẽ phải đổi sang họ Lăng.”
Hoắc Tư Quy ôm lấy nàng tiếp tục đi, “Nó cũng biết ai là cha đẻ mẹ ruột của nó.”
Đi được một đoạn, Đào Tâm Duyệt nói: “Để Úy Đình đến Lăng gia đi, sau này có khi không chỉ Ngự Kiếm sơn trang là của nó, mà ngay cả Phi Vũ lâu Quy Tuyết Môn gì đó, cũng của nó hết?”
“Đương nhiên rồi, ” Hoắc Tư Quy nói, “Còn học được võ nghệ, biết đâu tương lai còn kế thừa vị trí Minh chủ võ lâm từ Huyền Uyên.”
Đào Tâm Duyệt vui vẻ nói: “Để con trai của ta nhất thống giang hồ, cũng không tồi.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
“Nếu vậy một năm ít nhất phải cho ta đến thăm nó hai, ba lần, một lần hai, ba tháng.”
“Đều nghe lời nàng hết.”
“Vậy… Được rồi.”
Cứ thế một đứa nhỏ đô đô bụ bẫm bị đưa đến Ngự Kiếm sơn trang.
Ba vị phu nhân yêu thích vô cùng, tranh cướp giành giật dỗ dành.
Lăng Kha nắm tay Hoắc Tư Quy, nhìn Đào Tâm Duyệt, “Ta biết thỉnh cầu này rất quá đáng, vốn nghĩ các ngươi sẽ khó mà đáp ứng, ta… Thật sự rất cảm kích…”
“Lăng trang chủ đừng nói vậy, ” Hoắc Tư Quy nói, “Năm đó nếu như không có trang chủ cùng mấy vị thiếu gia, thì sao ta báo được đại thù, ” rồi hắn nhìn về phía Đào Tâm Duyệt, “Còn cưới được thê tử tốt như Tâm Duyệt.”
Lăng Kha lắc đầu một cái, “Sau này đều là người một nhà, đừng nói chuyện khách khí như vậy.”
Lăng Huyền Sương chọt chọt khuôn mặt nhỏ của đứa bé, “Đứa nhỏ này mấy tuổi rồi?”
“Cũng gần hai tuổi.” Hoắc Tư Quy nói.
Lăng Huyền Sương ra vẻ thất vọng nhìn hắn, “Tính từ lúc ngươi thành thân với Tâm Duyệt, ít ra cũng phải hơn hai tuổi, sao ngươi lại không hăng hái thế hả?”
Hoắc Tư Quy: “…”
Hai gò má Đào Tâm Duyệt ửng đỏ, thay đổi đề tài: “Không biết muốn Úy Đình chúng ta làm nghĩa tử cho vị thiếu gia nào?”
Lăng Huyền Sương mong đợi nhìn Thiệu Dục Tân, “Dục Tân…”
“Ngoan, ” Thiệu Dục Tân ôm lấy hắn, “Có một người mẹ coi đứa nhỏ là hàng đầu, chúng ta không nên dính vào.”
Lăng Huyền Sương: “…”
“Vậy thì Huyền Uyên đi.” Lăng Kha đưa ra quyết định, trong đám con trai ông phải chọn ra một đứa bình thường, cũng chỉ có đứa này.
“Hi vọng sau khi lớn lên đứa nhỏ này sẽ không vào nhà người ta cướp của.” Lăng Huyền Sương chua xót nói.
Bối Cẩn Du: “…”
“Muốn đứa nhỏ đổi tên họ là gì?” Đào Tâm Duyệt hỏi.
Đọc đầy đủ truyện chữ Về Việc Tại Sao Lăng Gia Tuyệt Tự, truyện full Về Việc Tại Sao Lăng Gia Tuyệt Tự thuộc thể loại Kiếm Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Về Việc Tại Sao Lăng Gia Tuyệt Tự