Châu Tuyết Minh dẫn quần hùng đi tìm Thiên Thủ Vô Nhãn, vẫn nghe giang hồ đồn đại tin dữ như vậy.
Tuyết Minh nói với quần hùng.
- Đó là tin của kẻ dữ bày ra. Trong thời gian cấp bách, Vô Nhãn làm gì gặp được kỳ duyên? Hắn thấy bóng dáng một nhân vật giang hồ nào là hắn đã co giò chạy rồi. Tài sức đâu mà dám đấu với Lã Tuyết Cừu?
Nàng đưa đoàn người đi tới một con ngòi, ngòi đó có chiếc cầu vừa bắc ngang và một vị thiền sư đứng trêи dò.
Mọi người nhìn ra đó là Sầm Sâm lão sư.
Lão sư chắp tay chào Cung chủ và quần hùng rồi nói :
- Cung chủ đưa quần hùng đi tìm Thiên Thủ Vô Nhãn phải không?
Nàng đáp :
- Quả vậy! Đại sư lâu nay vẫn an khang chứ?
Lão sư nói :
- Đa tạ! Bần tăng đã gần chín chục rồi đó. À! Vô Nhãn nhờ bần tăng thí phát, bần tăng nhờ Giải Ngữ đưa người ấy ra gặp Ngũ Hoa. Cả hai đến đây đang gặp Tuyết Cừu bắc cầu này. Tuyết Cừu rủ hai người xuống làm chung. Làm xong rồi, hai bên mừng nhau và chia tay. Ngũ Hoa không thí phát cho hắn mà lại cưới cho hắn một lần hai vị tiểu thư, đó là Vương Giải Ngữ và Tô Túy Lan!
Đoàn người nghe nói lấy làm chưng hửng.
Thiền y sư Sầm Sâm chào mọi người rồi quay vào rừng.
Đến đây công việc tạm xong, ai muốn theo Bí Tàng cung chủ thì theo, số còn lại họ chia tay trở về.
Trêи đường đi gần đến Linh Nham họ nghe một tin sốt dẻo :
- Toàn thể võ lâm Trung Nguyên đã góp công, góp của xây dựng điện Võ lâm Minh chủ trêи núi Linh Nham. Điện đã hoàn thành.
Có người hỏi :
- Ai là Minh chủ?
Vô số người trả lời :
- Bí Tàng cung chủ Châu Tuyết Minh!
Tuyết Minh nghe qua mỉm cười không nói.
Mãi đến chiều đoàn người mới đến Linh Nham.
Có một lão say xuất hiện.
Tuyết Minh vội vàng quỳ xuống nói :
- Tiểu nữ đã làm xong phận sự xin phép Lã tiền bối cho tiểu nữ lui chân!
Lão say, tức Vô Tận Tàng cao thủ, tức là Huyết Thủ Lã Đạo Nghi! Con người uyên bác đã mấy mươi năm sống bí mật, nay trở lại sự chính thức của mình.
Quần hùng có mặt ở đây nghe lão là Huyết Thủ Lã Đạo Nghi đều kinh sợ.
Vô Tận Tàng cao thủ đỡ Tuyết Minh dậy nói :
- Cung chủ một đời vất vả. Còn Tuyết Cừu sống không cha không mẹ, nên nền giáo ɖu͙ƈ sâu dày trong người nó có nhiều thiệt thòi. Bởi vậy chức Võ lâm Minh chủ không ai xứng đáng hơn là Cung chủ.
Châu Tuyết Minh mặt mày biến sắc, nàng chắp tay nghiêm trang nói :
- Tiểu nữ dứt khoát không bao giờ nhận việc này.
Huyết Thủ đưa đoàn người tiến về Linh Nham, cách Mê Hồn cung ba chục dặm về hướng Nam, tại chân núi nơi đây giáp Động Đình hồ.
Mọi người thấy điện Minh chủ nguy nga lộng lẫy và quần hùng cả mấy ngàn người hội tụ về đó tự bao giờ.
Vô Tận Tàng cao thủ đưa Cung chủ Châu Tuyết Minh vào bên trong.
Lã Tuyết Cừu đang ngồi buồn xo bên cạnh một lão tăng và một lão cố sở bên Đại Tần giáo. Hai vị có tướng mạo rất trang nghiêm...
Lã Tuyết Cừu thấy Vô Tận Tàng cao thủ xuất hiện thì mất hồn... Nửa tin thân phụ, nửa ngờ là ai.
Vô Tận Tàng thấy A Tì lão tăng vội vàng quỳ xuống đảnh lễ và Châu Tuyết Minh quỳ theo.
A Tì lão tăng phất tay đỡ Vô Tận Tàng dậy, ông cất giọng như chuông thong thả nói :
- Lã Đạo Nghi! Hôm nay trước mặt Tuyết Cừu thí chủ nên cũng cố lại niềm tin cho tiểu thí chủ.
Lã Đạo Nghi thuật lại một cách tận tường nguyên nhân vì đâu vợ chồng ông bị giang hồ truy sát. Những việc mà Từ nhũ mẫu và nhiều người khác phát giác, trong đó có Băng Kiên đã phát giác về Thần quân là hoàn toàn đúng sự thật.
Ông còn thuật đến việc A Tì lão tăng đã cứu ông làm sao... làm sao...
Tuyết Cừu ôm ông khóc như trẻ thơ.
Ông còn nói thêm :
- Đông Hải Thần Quân lúc đó vẫn còn trẻ, nhân vật nửa tà nửa chánh vừa muốn thủ lợi cho mình và cũng vừa muốn giúp người. Những Vô Nhãn, Trường Thủ, Huyết Trì chẳng qua giai đoạn về sau... Người tối nguy hiểm là người đôn đốc Thần quân ra mặt chính là Vệ Cửu Linh, quê ở Thượng Châu - Phúc Kiến.
Nhiều người không biết Vệ Cửu Linh là ai nên hỏi :
- Vệ Cửu Linh là nhân vật thế nào, hiện nay ông ta còn trêи giang hồ không?
Lã Đạo Nghi nói :
- Lão hiện ở chỗ cũ, võ công vượt xa ta. Lão không ra mặt, bởi vì lão còn sợ lão tăng A Tì. Nếu hôm nay không có mặt lão tăng A Tì, thì Vệ Cửu Linh chắc chắn đã xuất hiện.
Có người hỏi :
- Chưa nghe ai nói Vệ Cửu Linh làm điều gì gian ác, xin Vô Tận Tàng hãy nêu ra bằng chứng.
A Tì lão tăng nói :
- Hai mươi lăm năm trước đây, người ám toán bảy đại chưởng môn trong vòng hăm mốt ngày là Vệ Cửu Linh. Người cuối cùng được bần tăng cứu. Tức là Vô Ngạn đại sư ở Không Động.
Một lão sư gìa trêи thất tuần, mặc hồng y tướng mạo nghiêm trang tiến vào nói :
- Bần tăng là Vô Ngạn. Việc Vệ Cửu Linh không ngoa. Những bang phái lúc đó bị Vệ thí chủ khống chế. Chính vì có sự mờ ám trong đó nên khi Thần quân, Thần nữ đưa tín vật của họ Vệ ra, các bang phái kia đều phải nghe lệnh. Nhưng bây giờ, sự việc đã qua rồi, họ Vệ tiềm tu mặc ẩn, đã luyện thành Vô hình công, lão hoàn toàn khác hẳn ngày trước. Dường như lão tự cảm thấy mình không có đối thủ nên lão không buồn làm gì. Mới đây, trong một chuyến vân du, bần tăng vô tình gặp lão, lão nói : Rồi đây có ngày Lã Đạo Nghi hoặc Lã Tuyết Cừu đến tìm Vệ mỗ. Và đây là sự thật!
Vị Đại Tần giáo nói :
- Bản sở là người ngoài Trung Nguyên nhưng có tình rất gần gũi. Hơn sáu mươi năm trước đây cũng từng qua lại nơi này nhiều lần và có quen biết với vị đại chưởng môn. Bản sở chính là Phá Lộ Đại Tần Sư...
Ông chỉ nói tới đó, có nhiều người lên tiếng ca ngợi hoặc vỗ tay, không khí thật thân thiện.
Ông nói tiếp :
- Võ lâm Trung Nguyên đã đến hồi hợp nhất. Ngài A Tì đã lập Minh chủ điện ở Linh Nham này. Xin chư vị tiến cử một người có công...
Một chức sắc của Võ Đang nói :
- Như vậy là A Tì đại lão tăng đã nhắm rồi. Xin lão tăng công bố luôn.
Và mọi người đều đồng ý.
Nhìn ánh mắt mọi người như có sự nức lòng, lão tăng đứng lên nói :
- A Di Đà Phật! Võ lâm Trung Nguyên hôm nay được an định phần lớn nhờ hai vị thí chủ trẻ tuổi, đó là Bí Tàng cung chủ Châu Tuyết Minh, kế đến là Tiểu Sát Tinh Lã Tuyết Cừu. Còn Vô Tận Tàng cao thủ, tức là Huyết Thủ Lã Đạo Nghi chỉ là kẻ trợ duyên như bần tăng mà thôi.
Lão tăng nghỉ ngơi một chút để cho quần hùng bàn tán, lão tăng nói tiếp :
- Chức Minh chủ võ lâm sẽ giao lại cho cặp Lã Tuyết Cừu và Châu Tuyết Minh, bên cạnh đó có Thần nữ Vệ Thạch phụ tá.
Lời lão nói đi suốt trong không gian. Bên ngoài có pháo nổ từng hồi, không biết do ai đốt, tiếng nổ rền vang một góc rừng. Bên trong cũng có nhiều tràng pháo tay. Lã Tuyết Cừu buồn xo nhìn Tuyết Minh.
Tuyết Minh nói nhỏ :
- Không khí này, chúng ta không nhận cũng không được.
Bảy vị đại lão của bảy đại môn phái cũng đứng lên. Nói :
- Mời nhị vị Minh chủ thượng đài!
Tuyết Minh nắm tay Tuyết Cừu bước lên đài. Hai người quay mình chào quần hùng mấy lượt rồi nói :
- Vãn bối là kẻ hậu sinh đức mỏng nghiệp dày, có chút tài mọn nhưng ân và đức chưa có. Xin chư vị xét lại cho!
Dưới kia mọi người đều mỉm cười. Vì sự từ chối đó chỉ là một cổ lệ, cho đến vị lên ngôi thiên tử cũng vậy thôi.
Hai vị lão sư, ngài A Tì và ngài Phá Lộ bước lên giao ấn Minh chủ và hai bộ hồng y.
Ngài A Tì nói :
- Tuổi trẻ thì cần ở nhiệt tình và sáng tạo. Nhưng cái cần thiết trêи nhất vẫn là tình người. Ta, A Tì lão tăng đại diện cho võ lâm hiện nay chúc nhị vị Minh chủ có nhiều thiện duyên.
Hai vị Võ lâm Minh chủ trẻ tuổi nói vài lời cảm tạ và an ủi những người bị mất mát thiệt thòi.
Sau đó họ lui vào nội sảnh để nghị sự...
Bên ngoài từng bang, từng phái, từng nhóm, tự động mở tiệc ăn mừng...
* * * * *
Tuyết Cừu và Tuyết Minh vào nội sảnh, có người đưa phong thư cho Tuyết Cừu, nói :
- Vô Tận Tàng cao thủ đã đi rồi, ngài có gởi lại thư này cho Minh chủ.
Tuyết Cừu nhận thư nhưng chưa mở ra xem vội. Trong đại sảnh, ngoài các cao thủ chàng thường gặp, chỉ còn Phá Lộ lão nhân, lão tăng A Tì đã đi rồi.
Phá Lộ lão nhân nói :
- Vô Tận Tàng cao thủ đi Tuyết Sơn có việc cần. Ngài A Tì đi Cửu Long đảo. Ngài dặn, việc Vệ Cửu Linh không cần thiết phải đi tìm ông ta.
Tuyết Cừu ngần ngừ, Tuyết Minh hỏi :
- Tiểu muội có nghe Hoa Như Tuyết và Vệ Thạch cùng đi một lượt với đại ca, hai cô ấy đâu rồi?
Phá Lộ lão nhân nói :
- Kiết Ba, Như Tuyết và Vệ Thạch nắm tay nhau đi về Đông, còn Đạc Đà, Tu Liệp Tây thì đi về Tây. Khi một Minh chủ có đức lớn thì suốt cả nhiệm thời của người ấy, giang hồ không đổ máu. Nay hai vị mới lên ngai cửu ngũ, phải noi theo cái đức của các bậc tiền hiền.
Tuyết Minh chắp tay nói :
- Vãn bối cũng nghĩ như vậy. Còn sự đun đẩy không tránh được là việc khác.
Phá Lộ lão nhân đứng lên từ giã mọi người, ông nói :
- Bản Sở đã mãn duyên, xin cáo biệt!
Vị Đại Tần giáo ra đi. Một trăm tuổi với con đường tơ lụa, ngài ngược xuôi không biết bao nhiêu lần.
Tuyết Cừu nói lẩm nhẩm :
- Tướng mạo xấu xí, nhưng tấm lòng rất Phật.
* * * * *
Sau ba ngày ở Linh Nham, Tuyết Cừu và Tuyết Minh chung vui hoa đăng với mọi người, sau đó họ giải tán.
Một số người tình nguyện ở lại giúp việc cho Minh chủ.
Tuyết Minh nói :
- Tiểu muội phải đi tìm Vệ Thạch và Như Tuyết.
Tuyết Cừu nói :
- Cảm ơn hiền muội rất hiểu cho tiểu huynh. Nhưng việc này cả hai phải cùng đi. Tiểu huynh không hiểu Vệ Cửu Linh là ai, nhưng linh tính cho tiểu huynh biết người này có liên quan đến Vệ Thạch.
Tuyết Minh hỏi :
- Nếu có liên quan thì sao?
Tuyết Cừu đau đớn thở dài.
Hai người sắp đặt công việc xong, giao Vũ Minh điện cho thuộc hạ coi ngó, Tuyết Cừu và Tuyết Minh đi Phúc Kiến.
Nơi nơi, ai cũng ca ngợi cái đức của hai vị Minh chủ trẻ tuổi.
Họ đến Thương Châu...
Thương Châu là một thị trấn lớn nằm sát biển. Đôi uyên ương khiêm tốn trong bộ y phục dân quê, bách bộ trêи bãi cát dài trắng mịn. Xa tít chân trời những chiếc buồm nhấp nhô.
Tuyết Cừu cảm khái điều gì đó mà khe khẽ thở dài.
Tuyết Minh cười nhẹ :
- Có người từng làm khách thương nên thấy những chiếc thuyền xa mù kia mà nhớ...
Tuyết Cừu nói :
- Không phải vậy đâu. Tiểu huynh nghĩ mà thương Minh muội, vì tiểu huynh mà khổ mãi. Lý ra chúng ta đã làm lễ thành hôn rồi, nhưng vì đâu mà cứ kéo dài... kéo dài...
Tuyết Minh an ủi :
- Không muộn! Tiểu muội định đi tu đó, nhưng Vệ Thạch cản. Cô ấy nói, chừng nào Lã công tử thù tiếp không nổi thì đi tu cũng không muộn.
Họ đi dọc theo bờ sông. Những con sóng mùa cuối hè êm dịu đập vào bờ miên viễn và bất tuyệt. Có một người đi ngược chiều, dáng đi hơi khác. Người đó đến trước mặt hai người dừng lại nói :
- Hai vị là khách ở xa?
Tuyết Minh nói :
- Phải đó! Nhưng có liên quan gì đến các hạ?
Hắn cười rất tự nhiên, nói :
- Hai vị hãy trả tiền công cho tại hạ...
Biết là có chuyện, cặp uyên ương dè dặt, dĩ nhiên là phải dè dặt, nay họ là Minh chủ rồi.
Tuyết Minh hỏi :
- Chúng ta đâu có mướn các hạ làm điều gì mà bảo trả tiền công?
Hắn nói :
- Mướn thì trả là chuyện đã đành. Còn trả mà không mướn và mướn mà không trả lại là chuyện khác. Hai vị hãy trả tiền xe ngựa từ Linh Nham tới đây hết ba chục quan, sáu ngày tiền công, mỗi ngày ba quan, vị chỉ là năm chục quan.
Nghe kẻ lạ nói hai người ngẫm nghĩ có cái gì đó khác thường.
Tuyết Cừu nhìn hắn có vẻ quen quen, sau cùng chàng nhìn ra được.
Tuyết Cừu cười :
- Thì ra các hạ là... Tiểu Thần Thông. Chúng ta gặp nhau ở Tần Hoài. Hôm nay gặp nhau đây, các hạ có gì để nói?
Tiểu Thần Thông cười :
- Minh chủ nhớ dai quá! Tại hạ đã tìm giúp cho hai vị nơi ở của Vệ Cửu Linh. Mời theo tại hạ!
Tuyết Cừu ngẫm nghĩ :
- “Gã này là người của Thần nữ. Hắn đã có lần lừa ta, bây giờ làm sao tin hắn?”
Tuyết Minh hỏi :
- Các hạ không lấy tiền công sao? Con đường từ đây đến nhà Vệ Cửu Linh còn bao xa nữa?
Hắn nói :
- Hai khắc! Đưa đến nơi rồi mới lấy tiền công.
Cả hai cùng nói :
- Được!
Tiểu Thần Thông đưa hai người đến nơi.
Từ ngoài nhìn vào thấy một ngôi nhà tranh lụp xụp tọa lạc trêи một khu đất rộng. Chung quanh nhà cây cối sum sê, không thấy tà khí.
Tuyết Minh nói :
- Tiểu Thần Thông! Các hạ có quyết, đây là nhà của Vệ Cửu Linh không?
Hắn đáp :
- Dĩ nhiên là đúng. Tại hạ sẽ đưa hai vị vào.
Tuyết Cừu và Tuyết Minh theo chân hắn vào tới nơi.
Họ đứng trước bậc thềm nhìn vào, thấy một lão y vận nâu sồng, nhưng không là nhà tu. Lão nhìn ra thấy ba người liền mỉm cười, nói :
- Ta đợi hai vị lâu lắm! Lã Huyết Thủ và A Tì tăng vẫn mạnh giỏi chứ?
Câu đó đã xác định lão là ai rồi.
Tuyết Minh thì gật đầu chào lão. Tuyết Cừu móc ra một đĩnh bạc, không cần biết bao nhiêu, đưa cho Tiểu Thần Thông.
Tiểu Thần Thông cầm xem một hồi rồi trả lại, nói :
Đọc đầy đủ truyện chữ Vô Ảnh Thần Chiêu, truyện full Vô Ảnh Thần Chiêu thuộc thể loại Kiếm Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Vô Ảnh Thần Chiêu