Thành Trì thoải mái giơ tay ra, thấy Khuynh Thành vẫn ngây người đứng đó, bất giác mỉm cười: “Em đang nghĩ gì thế?”
Ánh mắt Khuynh Thành lấp lánh, cuối cùng vẫn bước tới.
Chỉ là cô cảm thấy người đàn ông này vừa rồi gọi cô, sai bảo cô quá tự nhiên mà thôi.
Sau khi lại gần Thành Trì lập tức có thể ngửi thấy được mùi hương dễ chịu trên người anh, rất trong lành, giống như trên người tỏa ra vậy.
Khuynh Thành ngoan ngoãn giúp Thành Trí xắn tay áo lên, để lộ ra cánh tay với được nét đẹp đẽ, cơ bắp trên cánh tay rất vừa mắt, rất hấp dẫn.
Trong lòng cô không ngừng lầm rầm, người đàn ông này nhất định phải dành rất nhiều thời gian đi tập thể hình, nếu không sao có thể có vóc dáng đẹp tới vậy được?
Khi Khuynh Thành mất tập trung, Thành Trì liền co tay trái về, chuyển sang tay phải, ý định là gì không cần nói cũng hiểu.
Khuynh Thành liền ngước mắt nhìn anh sau đó cúi đầu tiếp tục xắn tay áo.
Ở góc độ của Thành Trì có thể nhìn thấy hàng lông my đang cúi xông của cô giống như cánh bướm mềm mại nhẹ nhàng mấp máy. Cũng có thể nhìn thấy bờ môi hồng đào, mịn màng căng mọng của cô hơi chu ra, như thể mở gọi anh hôn lên đó.
Nếu như tầm nhìn tiếp tục đi xuống, Khuynh Thành mặc một chiếc áo dệt kim cổ chữ V, để lộ ra xương quai xanh tinh tế, làn da trắng ngần mịn màng, khiến Thành Trì rất muốn lưu lại vết tích đỏ rực rỡ của riêng mình trên đó.
Thành Trì khẽ nheo mắt, vội vàng thu lại ánh mắt, khoảnh khắc đó anh thậm chỉ cảm nhận được máu huyết toàn thân đang sục sôi, kêu gào trong huyết quản.
Và tội đồ gây ra toàn bộ những điều này lục này đã xắn xong tay áo của Thành Trì lên tới khuỷu tay, ngẩng đầu lên mỉm cười: “Được rồi!”
Khuynh Thành không nhìn thấy một tia sáng màu đỏ trong đáy mắt Thành Trì, cô lùi lại hai bước hỏi: “Còn cần tôi giúp gì nữa không?”
Mặc dù cô không thích nấu nướng nhưng cũng không phải không biết nấu, vẫn có thể giúp đỡ.
Thần sắc của Thành Trì khôi phục lại vẻ bình tĩnh, lắc đầu: “Em ngồi chơi đi, tôi làm!”
Chủ nhà đã nói vậy rồi, Khuynh Thành đành ngồi ở phòng khách, mặc dù đang xem tivi nhưng nội dung trong màn hình không hề khiến cô hứng thú, những âm thanh đó mơ hồ vây quanh tai cô, căn bản không thể lọt tai.
Sự chú ý của Khuynh Thành không kìm được cứ hướng về phía Thành Trì, đây không phải lần đầu tiên cô tận mắt nhìn thấy Thành Trì nấu ăn, anh bận rộn có trật tự trong bếp, mỗi bước làm đều không hề có sai sót.
Bóng lưng anh thẳng tắp, bờ vai rộng, đường nét hai bên cơ thể thu lại ở vùng eo, săn chắc khỏe mạnh, đường nét cánh tay lộ ra vô cùng bắt mắt, thấp thoáng sức mạnh tràn trề.
Ở góc độ của Khuynh Thành chỉ có thể nhìn thấy gáy của Thành Trì nhưng điều đó không ngăn cản việc cô ngắm nhìn người đàn ông này, cho dù có lúc không muốn thừa nhận, Thành Trì bất luân ở đâu cũng là người nổi bật nhất.
Chả trách nữ sinh của đại học A đều coi anh là nam thần, nếu không phải có những cấm kị ở trường học, những nữ sinh đó sớm đã tỏ tình với anh rồi.
Quan sát bóng lưng Thành Trì, Khuynh Thành bất giác nhớ tới thời gian hai người chưa li hôn, thi thoảng cũng cùng nhau về ăn cơm ở biệt thự nhà họ Thành, ông Thành với tác phong văn nhân, có nghiên cứu và yêu cầu cao đối với các món ăn, màu sắc món ăn khác nhau sử dụng bát đĩa khác nhau, thậm chỉ có thể nói ra được nguồn gốc và điển cố của từng món ăn.
Nhưng khi đó cô không có cơ hội nhìn thấy Thành Trì trổ tài, bây giờ nghĩ lại, Thành Trì chắc cũng là học được từ chỗ ông Thành.
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, Khuynh Thành vừa cảm thấy đói thì Thành Trì cũng tắt lửa trên bếp, bưng đồ ăn ra ngoài.
Khuynh Thành đi theo vào phòng ăn, ánh sáng đèn chùm chiều lên đĩa thức ăn phản xạ ánh sáng lóa mắt, tới những món ăn kia cũng như được bao phủ bởi một làn hào quang.
Ngoại trừ món xào dùng lạp xưởng để làm ra còn có canh cá tuyết màu trắng sữa, màu sắc hấp dẫn, đang tỏa là mùi hương quyến rũ.
Thành Trì kéo ghế, khẽ nói: “Ngồi xuống đi!”
Đọc đầy đủ truyện chữ Vợ Ơi Mình Tái Hôn Đi, truyện full Vợ Ơi Mình Tái Hôn Đi thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Vợ Ơi Mình Tái Hôn Đi