Sau khi tình cảm tưởng chừng đã đóng bụi được thông suốt, Trương Kính thật sự rất vui vẻ. Lão cha cũng đã xuất viện, cũng không có gì đáng ngại, hắn còn mang Ninh Hòa về nhà cùng ăn một bữa cơm.Tuy ngoài miệng cũng chưa ai nói gì, mà lão cha mặt cũng đủ đen, bất quá đây đã là kết quả tốt nhất.
Trong nhà song thân đều là lão sư, cho nên khuôn mặt vẫn rất là nghiêm túc. Trương Kính cảm thấy, hắn giống như tiểu hài tử nghe lời, nói không chừng chính là bởi vì khuôn mặt kia của lão cha — muốn làm chuyện xấu trước nghĩ đến khuôn mặt của lão cha, nên cái gì hùng tâm báo tử đảm bảo đều không có.(Nguyệt: hóa ra là thầy giáo nên anh công mới có khổ khó nói như vậy, chứ nếu là thương nhân thì khỏe rồi)
Cho nên, lão cha chính là mặt đen yên lặng ăn cơm, mà lão mẹ nhà mình cái gì cũng không nói với lão cha, giống như hắn mới trước đây đái dầm nước tiểu ra vài cái tỉnh bản đồ đến loại sự tình này……phi phi phi.
Hôm nay như cũ trở về nhà thượng trò chơi, không có gì bất ngờ xảy ra, nhìn đến bang nhân là một trận một trận kêu rên, kéo Quân Lâm lại đây hỏi: “Các ngươi lại làm sao vậy?”
Quân Lâm lúc này liền bay đến hắn, ngay cả tư tín cũng không dùng, trực tiếp dắt cổ họng hô to: “Ngươi cũng biết…lại…lại còn… Ta khẩn thiết cầu xin, có thể hay không kêu lão bà của ngươi đừng có tiếp tục náo loạn.”
“Nha hắc, ta náo một chút thì làm sao.” Ninh Hòa không biết khi nào thì tiến đội ngũ, chạy tới chợt nghe đến Quân Lâm hô to gọi nhỏ, sau đó Quân Lâm liền ngượng ngùng đánh trước cái mặt ha ha liền tháo chạy, độc lưu lại Ninh Hòa cùng Trương Kính hai người nên làm gì thì làm đi.
Kỳ thật không cần hỏi Trương Kính cũng biết đã xảy ra cái gì, đơn giản chính là trước đó vài ngày chuyện tình bọn họ cho ra kết quả rõ ràng, Quân Lâm mang theo người bên bang hội ồn ào chạy vào lúc động phòng, chủ yếu muốn xem màn uống chén rượu giao bôi, tuy rằng cuối cùng sự tình không thành, bất quá cũng là bị Ninh Hòa ghi hận.
Cái gì gọi là thù hận kéo dài, Quân Lâm đã muốn hiểu, sau đêm hôn lễ, Thiên Thu Nguyệt Đệ Nhị mỗi ngày đều tìm bang họ để bang chiến. Tuy Không Đảo có thể không ứng chiến nhưng Ninh Hòa nắm trong tay tài khoản của Bán Thanh Minh, liền đổ bộ 2 bên, thu phục toàn bộ.
Trương Kính cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng lại cảm thấy như vậy kỳ thật rất tốt, cho nên, hắn vẫn là dung túng cho Ninh Hòa, cũng không nghĩ tới sửa mật mã, cho dù bang hội cùng hắn khóc kể, hắn cũng chỉ có một cái trả lời: Nên. Là bọn họ đi theo Quân Lâm làm ầm ĩ.
Dọa chạy Quân Lâm, thời gian bang chiến cũng không còn nhiều lắm, Ninh Hòa mới tạm tha, lên bang hội phân phó một tiếng để mọi người tự do hoạt động. Mà Trương Kính vừa mới chuẩn bị đem người đi thi đấu, chợt nghe đến Ninh Hòa nói: “Thanh Minh, theo ta đi gặp ba ba của ta đi.”
“Hảo, khi nào thì đi.” Trương Kính hỏi.
“……thanh minh.”
“Ân. Ta nghe đây.”
“Ta là nói tiết thanh minh đồ ngốc.”
“……”
Bất quá……Trương Kính chưa bao giờ nghe Ninh Hòa nhắc tới phụ thân hắn, đây là lần đầu tiên. Hắn chỉ biết là cha mẹ Ninh Hòa ly dị, nhưng thật mới gặp qua mẫu thân, còn phụ thân, cũng là chưa từng thấy mặt.
Đây là……muốn gặp nhạc phụ đại nhân a! Trương Kính cảm thấy có một chút kích động, nhưng là tiết thanh minh đi gặp, ai cũng nghĩ thành là muốn cùng đi tảo mộ? Trương Kính phi thường thật cẩn thận hỏi: “Là ở thị nội vẫn là……”
“Dựa vào! Đương nhiên là thị nội! Cha ta còn sống!”
“Hộc……” Trương Kính phóng tâm mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.
********
Ninh Hòa chọn thời điểm vào tiết thanh minh, bởi vì Trương Kính có 2 ngày nghỉ, trước đến W thị làm một chút chuẩn bị tâm lý, giống vậy:
Ninh Hòa: “Biết ba mẹ ta vì cái gì ly hôn không?”
Trương Kính: “……Cảm tình bất hòa?”
Ninh Hòa: “Không, do ba ta có khuynh hướng bạo lực.” (O_O)
Trương Kính: “……” Kỳ thật hồi đầu bị Ninh Hòa đấm cho một phát, hắn nên biếtcha nào con nấy.
Lại hoặc là:
Ninh Hòa: “Ngươi thể dục thành tích được không?”
Trương Kính: “Cũng không tệ.”
Ninh Hòa: “Ta là muốn nói thành tích 100m cùng 1500m.”
Trương Kính: “Xuất sắc. Bất quá chuyện này có cái gì quan hệ.”
Ninh Hòa: “Ngươi có biết, vì ba ta có khuynh hướng bạo lực, ta chỉ là tự hỏi ngươi có thể hay không chạy thoát.”
Trương Kính: “……” Không cần nói chuyện giật gân như vậyđược không!
Nhìn đến Trương Kính sắc mặt càng ngày càng không đúng, Ninh Hòa nhịn không được phá lên cười, chụp bờ vai của hắn nói: “Không có việc gì, ngươi nếu như bị đánh cho tàn phế, ta sẽ chiếu cố nửa đời sau của ngươi.”
“……” Kháo, càng ngày càng đáng sợ.
***********
Ninh phụ hiện tại trú ở một địa phương, là nhà cũ của Ninh Hòa lão gia đã trùng kiến.
Lúc hai người đến địa phương, Ninh Hòa đứng ở dưới nhìn trong chốc lát, cũng là chưa có nhớ lại.Điều này làm cho hắn thực thất bại, vẻ mặt chán nản, Trương Kính hỏi hắn: “Ngươi sẽ không là quên chỗ cha ngươi trú đi.”
Ninh Hòa căm giận giơ lên di động: “Ai nói! Cha ta có phát qua tin nhắn!”
Đọc đầy đủ truyện chữ Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo), truyện full Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo) thuộc thể loại Võng Du cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)