Thương thay tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, có người cha người mẹ nào không yêu con mình, nhưng mấy ai hiểu được khổ tâm của họ?
Trong lòng con gái, người mẹ này có lẽ không tốt, quá nghiêm khắc với nó, đặc biệt là sau khi nó có người yêu.
Biết, Dĩnh Dĩnh yêu cái cậu Tiểu Hùng kia nhưng thật sự không vừa mắt. Không vì gì khác, chỉ vì con nên có được người giỏi hơn mới đúng. Nó thích quân nhân, điểm này không phản đối, năm đó ba Dĩnh Dĩnh cũng là một người lính, nhưng muốn chọn thì phải chọn một người giỏi giang, có tiền đồ mới được.
Phương Thành, cứ thế xuất hiện trong tầm mắt. Thằng bé này hiểu chuyện lại có tiền đồ, quan trọng hơn là nó si mê Dĩnh Dĩnh.
Phương Thành từng nói “Cô, cháu sẽ đối tốt với Tiểu Dĩnh cả đời, tuyệt đối không phụ cô ấy.”
Biết nó có đủ điều kiện làm, cũng nhất định có thể thành con rể nhà họ Tu. Dĩnh Dĩnh là đứa bé hiếu thảo, tuy nó không tán thành một số việc cho lắm nhưng chỉ cần nói, hầu như nó sẽ đồng ý.
Nhưng lần này, không biết vì sao, nó lại phản đối. Mới đầu nó giấu diếm tình yêu của nó với Tiểu Hùng, cuối cùng biết rồi nó lại nói “Mẹ, mẹ có phản đối thế nào con và Tiểu Hùng cũng quen nhau rồi, gạo nấu thành cơm rồi, không đồng ý cũng không được.”
Trong cái nhà này, trước giờ không ai dám phản đối, cho dù là ba Dĩnh Dĩnh hay là nó nhưng con bé này, lại vì một người ngoài chống lại người mẹ này, cơn giận này làm sao mà dập tắt?
Nói thật, không ghét Tiểu Hùng đến thế, chỉ vì Dĩnh Dĩnh phản kháng, uy nghiêm bị hạ thấp, đây mới là nguyên nhân tức giận thật sự.
Ác độc, bất kể con gái van xin, cố tình chia rẽ, nhưng bọn họ làm sao mà biết, vì sao phải làm vậy? Có người mẹ nào không hi vọng cuộc sống của con mình tốt đẹp đâu? Phải, quả thật Tiểu Hùng rất tốt, có lẽ cũng giỏi giang, từ hạ sĩ quan bò lên tới sĩ quan, đổi lại là người khác, rất khó làm được, nhưng sĩ quan thì sao nào? Sớm đã nghe ngóng qua, gia đình Tiểu Hùng không phải nghèo khó bình thường. Đương nhiên không thể khinh người ta nghèo, cũng đã từng trải qua nghèo khó, chủ yếu là lo nhà ấy không có bà chủ, do bốn chị gái đảm đương. Chị cả như mẹ, sau này ăn hiếp con gái thì làm sao?
Nhưng sự tình phát triển dường như không theo tính toán bình thường, Dĩnh Dĩnh và Tiểu Hùng làm hòa, biết tất cả đã thành sự thật.
Dĩnh Dĩnh mang thai, chuyện ngoài dự đoán, Tiểu Hùng thăng hàm cũng nằm ngoài dự tính.
Nhìn bụng Dĩnh Dĩnh ngày một lớn, tâm tình cũng rối rắm phức tạp, không rõ thế nào.
Vừa thương, vừa giận!
Thằng Tiểu Hùng ấy, cướp đi con gái yêu.
“Mẹ, Tiểu Hùng rất giỏi, lên lon rồi, cũng đi bồi dưỡng ở trường quân sự, anh ấy không phải là Tiểu Hùng không có tương lai không có gì cả lúc trước nữa.” Dĩnh Dĩnh sờ bụng nói từng tiếng từng tiếng một.
Con gái à, cho rằng mẹ hám lợi thế sao? Mẹ chỉ không muốn con vất vả, chỉ muốn con có một cuộc sống hạnh phúc yên ổn mà thôi.
Làm cha mẹ, thời gian tươi trẻ dành cho con được bao nhiêu đâu, cùng con đi hết đời này là chồng con, vì thế nhất định phải chọn cho con một người chồng tốt.
“Bà xã, Dĩnh Dĩnh và Tiểu Hùng yêu nhau, dạ sắt gan vàng, đừng làm khó nữa.” Ông xã cũng khuyên.
Không nói chuyện, kỳ thật cũng mềm lòng.
Thật muốn ép con mình ư? Không có.
Còn nhớ hồi mới sinh Dĩnh Dĩnh xong, khi ấy ông xã mới đi chiến tranh Trung Việt không lâu. Vừa sợ vừa lo, đồng thời cũng cô đơn vì không có người bên cạnh. Ông xã đánh đấm nơi tiền tuyến, một mình lặng lẽ chăm sóc mình. Năm đó kết hôn với ông xã, mẹ cũng phản đối như thế, có thể nói là hai người bỏ nhà đi trốn. Ông xã nói hết lần này đến lần khác, muốn đem sự việc năm xưa áp lên người Dĩnh Dĩnh và Tiểu Hùng sao?
Nói thật, không muốn.
Nhưng đến khi làm mẹ rồi lại không muốn cũng sẽ hành động thực tế.
Năm đó vì sinh nở thiếu chút không giữ được đứa nhỏ. Vì cảm giác sợ hãi đó, đặc biệt yêu thương con, đứa con đánh đổi bằng cả mạng sống, sao nỡ nhẫn tâm để nó chịu khổ?
Gặp lại Tiểu Hùng lần nữa, Dĩnh Dĩnh đã có bầu năm tháng rồi.
Đọc đầy đủ truyện chữ Xin Chào, Vợ Đồng Chí, truyện full Xin Chào, Vợ Đồng Chí thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xin Chào, Vợ Đồng Chí