Năm năm sau "Tương viên"
"Khúc Dĩnh, con gái của chị sau khi lớn lên gả cho con trai em có được hay không?" Nhìn tại con trai của Tân Tránh và Đường Khúc Dĩnh - Tân Thiệu Kỳ, Hà Lạc thật muốn chảy nước miếng, tiểu tử này so với ba nó còn đẹp trai, xinh đẹp hơn, thật làm người đố kị chết!
Đường Khúc Dĩnh còn chưa lên tiếng, Lôi Hạnh Nhi đã cướp lời nói: "Không được, con gái chị lớn tuổi hơn con trai chị ấy, sao có thể gả cho nó? Người duy nhất có thể lấy gả cho Tân Thiệu Kỳ chỉ có con gái của em. . . . . ."
"Em quá ghê tởm rồi, lớn một chút thì thế nào? Bộ dáng như vậy mới hiểu phải chăm sóc lão công a!" Mới kém hai tháng mà thôi, cứ như vậy tính toán chi li, có lầm hay không, con trai cũng không phải là của cô ấy!
"Thôi đi! Chị xem một chút con gái chị, hoạt bát , thoáng cái ngã nhào, thoáng cái lại cụng đầu, nó sau khi lớn lên chính xác là một phiền toái nhỏ, một quả trứng tròn, nó nghĩ muốn chăm sóc Tân Thiệu Kỳ, tỉnh lại đi!" Đây là một chuyện cười Lôi Hạnh Nhi nghe được hay nhất trên đời này!
"Chị. . . . . . Vậy thì thế nào? Em có thấy hay không, Tân Thiệu Kỳ ưa thích con gái chị, em xem hai người bọn họ nhiều ân ái a!"
"Ân ái?" Hừ lạnh một tiếng, Lôi Hạnh Nhi xì mũi coi thường, "Buồn cười! Đó là bởi vì con gái chị lại đụng vào cầu thang, tay lại bị một vết thương, nó tốt bụng giúp con bé dán băng thôi."
"Lôi Hạnh Nhi. . . . . ."
"Tiểu Lạc, " chịu không nổi hai người phụ nữ đã lên cấp làm mẹ rồi mà cứ giống như đang giành món đồ chơi chị một câu, tôi một câu, Phương Điệp Y vội vàng xen vào làm giảng hòa, "Con gái em gả cho con chị tốt lắm, con chị rất biết chăm sóc con gái a!"
Hai mắt nhìn chằm chằm, Hà Lạc liều mạng lắc đầu, "Không cần, con trai chị bá đạo như vậy, con gái em nếu là gả cho nó, không bị nó khi dễ mới là lạ!"
"Không thể nào!" Mặc dù Lôi Dục Kiệt di truyền hầu hết cá tính của Lôi Hạo Tuyệt, nhưng là con trai cô cũng rất săn sóc.
"Con trai là của chị, chị có mà sẽ nói không."
"Hà Lạc, chị cũng quá kén chọn đi!" Lôi Hạnh Nhi xem thường giúp cháu mình nói chuyện, "Lôi Dục Kiệt là có chút bá đạo, vậy thì thế nào? Nó rất nghĩa khí, hiểu được bảo vệ người, lại nói cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, chị dâu em chịu để cho con trai chị ấy lấy con gái chị, chị nên cười thầm rồi, còn chê bai!"
Tần Ngữ Nghê gật đầu phụ họa nói: "Chị đồng ý Tiểu Lạc, Dục Kiệt đứa bé trai này không tệ a!"
"Vậy con gái chị đi gả con trai chị ấy tốt lắm." Hà Lạc bỉu môi mà nói.
Lắc đầu một cái, Tần Ngữ Nghê rất là nghiêm túc nói: "Con gái của chị nói nó muốn gả cho con trai của White."
"Con gái chị nói?" Hà Lạc kinh ngạc trợn to hai mắt, má ơi, nhỏ như vậy đã vì chuyện lớn cả đời của mình tính toán, quá thái quá đi!
Ngại ngùng gật đầu một cái, Tần Ngữ Nghê rất bất đắc dĩ nói: "Nó nói nó đã cùng Tập Chấn Dương nói tốt lắm, lớn lên muốn làm cô dâu của nhóc đó."
"Thật hay giả?" Rất được đả kích, Hà Lạc một bộ dáng nghĩ muốn té xỉu.
"Cái này chị có thể chứng minh, " Lâm Thần cười vui nói, "Con chị nói cho chị biết, Mạnh Dao đã cùng nó đánh ngoắc ngoắc lập ước định, sau khi lớn lên muốn làm cô dâu của nó."
Đang ôm ngực, Hà Lạc chịu không được nói: "Ôi trời ơi!!! Đây là cái thế giới gì!"
"Tiểu Lạc, " Đường Khúc Dĩnh rốt cuộc tìm được cơ hội nói một câu, "Con em cũng nói với em, nó thích con gái của Red."
Đọc đầy đủ truyện chữ Xứ Nữ Đoạt Tình, truyện full Xứ Nữ Đoạt Tình thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xứ Nữ Đoạt Tình