“Vợ, con cho chú sờ sờ nè...” Eugene ở trong chăn bắt lấy tay Ngu Hối, sau đó trực tiếp đặt lên bụng mình, ngày càng có chiều hướng di chuyển xuống dưới.
“Không được!” Ngu Hối vội vàng rút tay mình ra khỏi hạ thân của Eugene, rồi nói: “Đã nói với con nhiều lần rồi, con còn nhỏ, không thể sờ sờ thường xuyên, không tốt cho thân thể, hôm qua mới sờ rồi, hôm nay không thể sờ tiếp.” Dù Ngu Hối dung túng Eugene để cho nó và mình an ủi lẫn nhau, nhưng cậu vẫn lo lắng cho thân thể của nó, cho nên ở phương diện này vẫn kiên trì kiềm chế.
“Vợ là lớn nhất, để con sờ sờ chú vậy ~” Eugene vô cùng thuần thục lợi dụng ưu thế của mình mà bán manh, cuối cùng của cuối cùng, liền khiến cho Ngu Hối thỏa hiệp.
“Vậy... Vậy nhanh một chút, sờ xong rồi đi ngủ đó...” Ngu Hối có chút chờ mong, cũng có chút áy náy trong lòng, cậu cảm thấy chỉ có một mình mình hưởng thụ như thế thì có chút ích kỷ, có nên có chút ngoại lệ mà giúp Eugene sờ sờ không nhỉ?
Nhưng lúc Eugene hứng thú dâng trào mà quỳ gối ở chân cậu, sau đó nâng hai chân cậu lên, Ngu Hối mới hoàn hồn lại.
“Rốt cuộc hôm nay con đã học được cái gì?! A! A... Ưm ưm ~” Ngu Hối nhịn không được liền cắn chặt môi dưới, ngăn chặn tiếng rên rỉ của mình phát ra quá lớn, Eugene thế nhưng lại ngậm lấy phân thân của cậu, dùng miệng của mình khẩu giao cho cậu.
“Mau... Mau buông ra! Tiểu... Tiểu Tân... Không... A ~ Không nên như vậy ~” Ngu Hối nôn nóng muốn Eugene dừng lại, nhưng khí lực của Eugene rất lớn, nó giữ chặt lấy chân cậu, khiến cậu giãy giụa cũng vô ích. Cậu cũng luyến tiếc khi nó làm như thế, liền dùng tay kéo tóc Eugene, đẩy đầu Eugene ra.
“Vợ, đừng làm rộn!” Eugene phun thứ gì đó trong miệng ra, môi của nó bị nước bọt của chính mình làm ẩm ướt mà sáng bóng, nó nói: “Cha nói bị răng nanh cắn trúng sẽ rất đau, cho nên vợ phải ngoan, bằng không sẽ bị đau đau!”
Eugene nói xong, thừa dịp Ngu Hối còn ngây người, lại một ngụm ngậm lấy tiểu Ngu Hối.
“...” Krakentos!!! Rốt cuộc ngươi đã dạy con mình cái gì!!!
Ngu Hối rất nhanh liền biết Kraken đã dạy những gì cho Eugene. Eugene có chút trúc trắc liếm mút nam căn của cậu, nước bọt theo miệng của nó chảy ra, thấm ướt cả hạ thân của cậu, kể cả hai túi nhỏ và rãnh sâu ở háng. Eugene dùng ngón tay quệt nước bọt thấm ướt xung quanh, sau đó liền dùng ngón tay đó cắm vào bên trong tiểu huyệt.
“Tiểu... Tiểu... Tiểu Tân!” Ngu Hối kêu thành tiếng, cậu cũng từng nghĩ qua việc dụ hoặc Eugene, nhưng chưa từng nghĩ sẽ phát triển đến trình độ này nha!
“Vợ ngoan ~ nếu không sẽ bị thương đó...” Eugene đối với loại chuyện như thế này cũng chưa hiểu rõ hết, nhưng nghe cha nói phải dịu dàng một chút, phải giúp vợ khuếch trương tiểu huyệt mới không bị thương, ngón tay thấm đầy nước bọt của nó chỉ trừu động ở gần miệng tiểu huyệt, khiến cho chỗ đó của Ngu Hối ngứa ngấy vô cùng.
“Ưm... A...” Ngu Hối cố gắng nhịn xuống cảm giác ngứa ngấy kia, vì thế liền khiến cho ngón tay của Eugene vòng qua vòng lại ở chỗ đó hơn mười phút. Nếu không phải biết trước đứa nhỏ này không có chút kinh nghiệm nào, Ngu Hối tuyệt đối sẽ cho rằng nó đang nổi tính xấu, muốn trêu đùa cậu đến khi cậu cầu xin mới thôi. Nhưng hiện tại, cậu cũng không thể không cầu xin nó rồi.
“Ô... Ô ô, Tiểu Tân! Tiểu Tân mang tiến vào...” Ngu Hối cực kỳ xấu hổ khi phải mở miệng cầu xin như thế, từng chữ đều mang theo âm thanh nức nở, không khỏi càng làm cho người ta muốn ức hiếp cậu hơn nữa.
Đọc đầy đủ truyện chữ Xúc Thủ Sinh Xuân, truyện full Xúc Thủ Sinh Xuân thuộc thể loại Huyền Huyễn cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xúc Thủ Sinh Xuân