Đi được một đoạn đường khá dài, cũng may mắn cho bọn họ vì khu này ít người sinh sống nên tang thi rất ít. Thỉnh thoảng vài con xông tới đều bị Phong Thần xử lí.
Không khí nóng nắng gắt tới bức gân, phía trước là một khu rừng nổi tiếng có thú dữ, Phong Dật lái xe tới rồi dựng ngay bìa rừng, anh thì có thể chịu được cái nóng như thế này nhưng bảo bối của anh thì không thể nga~ anh không muốn để cô khó chịu dù chỉ một chút.
"" Xuống xe nào bảo bối, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi ở đây, đợi không khí bớt nóng chúng ta sẽ tiếp tục lên đường""
"" Nga~ Thần! Anh không cần vì em mà dừng xe đâu, e chịu được nha, do trời hơi nóng nên e hơi khó chịu thôi ""
Tiểu Thỏ ngại ngùng nói, trước đây cô cũng không yếu ớt đến vậy a~ do là mấy ngày gần đây được Dật và Thần cưng chìu đến hỏng rồi.
Haiz! Chỉ cần chỗ nào có hai người đàn ông này là cô lại mềm yếu như vậy....
"" Anh thấy Dật nói đúng đấy, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi lại đây đi, trời nóng như này cứ đi mãi không phải biện pháp, bảo bối! em xem em khó chịu đến vậy rồi mà còn cãi lời sao""
Phong Thần vừa đau lòng vừa trách mắng Tiểu Thỏ. Từ lâu anh và anh hai đã biết cô sợ nhất là trời nóng, nhìn cô khó chịu như vậy anh thật sự đau lòng.
"" Ân, thế thì nghỉ ngơi vậy, ừm! Giờ cũng tới giờ cơm chiều rồi để em nấu cho hai anh vài món lót bụng""
Nghe Tiểu Thỏ muốn nấu ăn cho bọn họ, hai người vui mừng vì lại sắp được ăn mỹ vị do bảo bối làm. Phong Thần vẫy đuôi làm culi lấy khăn thường dùng cho picnic trải xuống đất. Phong Dật đang thu xe vào không gian thấy vậy thì mỉm cười, thằng em của anh đúng xứng với chức danh cuồng si Tiểu Thỏ mà ( tg: chắc anh không cuồng Tiểu Thỏ har-.-)
Đọc đầy đủ truyện chữ Xuyên Qua Mạt Thế Tung Hoành, truyện full Xuyên Qua Mạt Thế Tung Hoành thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xuyên Qua Mạt Thế Tung Hoành