Khúc 1: Cha và con gái
An là đứa trẻ tự lập, không cần mẹ sai việc, có thể bố trí tốt những gì cần làm trong một ngày. Vẻ ngoài thì sôi nổi bộp chộp, nhưng thực chất là một đứa bé vô cùng dễ thẹn.
Vĩnh Gia về nhà một tháng, con bé vẫn hay lỉnh đi, rất ít khi chịu ở nhà, tạo cơ hội để cho hai cha con hiểu nhau.
Một hôm, đã buộc trâu vào chuồng xong, An tò mò nép tại vách, liếc vào gian phòng của cha mẹ, thì thấy Vĩnh Gia đang đứng bên bàn nhỏ, bàn tay rất đẹp đang đĩnh đạc đưa bút trên nền giấy. Con bé quên hẳn sự ngượng ngùng, công nhiên ngó vào xem cha viết gì.
- An, vào đây con – Vĩnh Gia vẫy tay gọi con gái, không quên hé ra một góc để con thỏ tự chui vào bẫy.
An nhìn cha, lại nhìn tờ giấy, sự hiếu kỳ chiến thắng áp đảo, nhanh chân bước vào. Trên tờ giấy là ba chữ nét phong nhã, cứng cáp, rất đẹp.
- Là tên con – An khẳng định.
- Con biết chữ ư? – Vĩnh Gia giật mình nhìn con gái, cũng chưa bao giờ thấy con bé đi học.
- Là mẹ dạy con, mẹ biết rất nhiều, khi rảnh sẽ dùng chạc cây dạy con viết chữ - Con bé nhìn thẳng vào Vĩnh Gia – cha rất giàu phải không ạ?
- Sao con lại nghĩ thế?
- Vì cha mua được giấy, bút. Ở thôn ta, chỉ có mấy đứa nhà giàu được lên huyện học là có, bọn chúng khoe rằng giấy, bút của chúng giá ngàn vàng…Nói xong, con bé còn làm biểu tình bĩu môi, chắc đã từng bị đả kích không nhỏ.
- Vậy, con có muốn thử không?
- Được ạ?
- Được chứ, đây con cầm như thế này – Vĩnh Gia nắm bàn tay nhỏ bé của con gái, chỉ con cách cầm bút, trong lòng dậy lên một cảm giác chộn rộn kỳ lạ.
- Được không ạ? - An ngước đôi mắt đầy mong đợi về phía cha, dưới bàn tay hơi run vì cố cầm bút là mấy chữ xiêu vẹo.
- Cũng ổn, mẹ dạy con rất tốt – Vĩnh Gia nuốt xuống lời khó nghe, thật ra một đứa trẻ chưa từng được cầm bút lông, sẽ không dễ dàng để viết đẹp.
- Vâng – Con bé cười tít mắt - mẹ dạy con rất nhiều...
Dứt lời, con bé trở lại trầm tư, tay mân mê cây bút lông, mắt nhìn ra ngoài cửa
– Khi vắng cha, mẹ vừa là cha, vừa là mẹ, nay cha về rồi, mẹ chỉ là mẹ thôi, con trả lại vợ cho cha, cha phải hứa sẽ đối xử thật tốt với mẹ, không làm mẹ buồn, có được không cha?
- Được! – Vĩnh Gia nhìn vào đôi mắt tràn đầy vẻ nghiêm túc của con gái trân trọng gật đầu. Thật sự là, Tấm đã dạy con rất tốt.
Khúc 2: Vĩnh Gia làm nghề gì để sống
Lúc thoát khỏi kinh thành, tuy trên người Vĩnh Gia không mang nhiều đồ, kỳ thực phần lớn đều là tiền vàng mà Nguyễn Toàn đã cố nhét vào tay nải.
Về với Tấm một thời gian, đã ổn định về mặt cảm xúc ít nhiều, Vĩnh Gia bắt đầu quay sang lo chuyện khác. Thôn nhỏ, cuộc sống giản đơn, không cần dùng đến nhiều tiền, nhưng ông vẫn thấy không ổn.
Miệng ăn núi lở, vả lại đã từng trăm công ngàn việc, ngồi rỗi thế này với ông thật không quen.
Buổi trưa, Tấm đi làm ruộng về, ra lu múc gáo nước uống, lại nhìn thấy Vĩnh Gia đang trầm lặng ngồi ngắm vườn rau, bên cạnh là cây cuốc. Tấm cười thầm trong bụng, khẽ khàng lại gần, ngồi bên chồng.
- Chàng làm gì vậy?
Vĩnh Gia biết vợ đã về từ lâu, xong còn mải chìm đắm trong tâm sự riêng, liếc sang thấy Tấm nhễ nhại mồ hôi, mảng áo trước ngực ướt đẫm, lộ rõ bầu ngực căng tròn, lại ngạc nhiên khi thế mà mình không nổi lên cảm giác nhộn nhạo quen thuộc.
- Em bảo, ta phải làm gì đây! – Vĩnh Gia xòe đôi tay lấm đất, đỏ ửng, chắc do gắng sức cầm cuốc – Không nói đến khổ, khổ ta có thể chịu, nhưng ta không thấy được cái cần tìm…
Vĩnh Gia diễn đạt mông lung, nhưng Tấm rất hiểu. Cả đời ông làm Vua, nay bảo là buông bỏ, hẳn lòng vẫn còn khó chịu, lại không tìm được công việc thay thế thích hợp, trong lòng sẽ cảm thấy mình vô dụng. Mà đối với một người đàn ông cao ngạo, điểm này thật chết người.
- Chàng không phải vội! - Tấm nắm lấy tay ông trìu mến - Rồi sẽ có việc thích hợp với chàng, dục tốc bất đạt, chàng cần có thời gian để cân nhắc thêm xem, mình hợp làm gì?
Vĩnh Gia không ừ hữ, lật đi lật lại đôi tay của Tấm. Qua năm tháng làm lụng vất vả, các ngón tay Tấm đã ít nhiều biến dạng, trở nên thô ráp hơn khi xưa, lòng bàn tay còn đầy những vết chai dầy. Ông đột ngột đưa tay vợ áp lên mắt mình, cúi đầu hồi lâu.
Đọc đầy đủ truyện chữ Xuyên Về Làm Tấm, truyện full Xuyên Về Làm Tấm thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xuyên Về Làm Tấm