Edit: Yann
Beta: Kim Hằng
---
Dự báo thời tiết của Tư Tư rất chính xác, bọn họ chưa kịp về nhà thì mưa đã bắt đầu rơi.
Hơi nước mơ hồ bốc lên từ cửa kính xe, cảm giác vừa lạnh vừa ẩm ướt.
Cố Nguyễn ngồi ở ghế phụ, quấn chiếc khăn dày do Tư Cẩn quàng cho, ngồi xem cách làm bánh, hình như cũng không khó lắm.
Tư Cẩn cứ rảnh là lại làm đồ ăn cho cô nên mấy công cụ gì đó trong nhà đều có.
Cố Nguyễn gật đầu, cảm thấy cô có thể thực hiện được.
Trời mưa đường trơn ướt, hơn nữa Cố Nguyễn đang ở trên xe nên Tư Cẩn lái xe rất thận trọng, thỉnh thoảng lại nhìn hai bên kính chiếu hậu, gương mặt nghiêm túc thật đẹp trai.
Cố Nguyễn nói: "Bảo bảo, buổi tối anh muốn ăn gì? Chúng ta có đi siêu thị mua đồ không?"
Tư Cẩn bật xi nhan trái, rồi nói: "Không, buổi tối chúng ta gọi đồ ăn ngoài được không? Lần trước không phải em nói muốn ăn đồ Chiết Giang sao. Có một nhà hàng Chiết Giang không tệ, mà họ cũng giao hàng bên ngoài."
Cố Nguyễn "Ồ" một tiếng, cẩn thận xem xét ngữ khí của anh, hình như không tức giận.
Chợt cô cảm thấy có gì đó không đúng: "Bảo bảo, hôm nay là sinh nhật anh, anh muốn ăn gì, không cần nghe theo em đâu."
Lông mày Tư Cẩn nhíu lại, anh nói: "Anh cũng muốn ăn đồ Chiết Giang."
Cố Nguyễn gật đầu, không nói chuyện.
Xe chạy thẳng vào bãi đậu xe dưới tầng hầm, bọn họ từ tầng một đi vào thang máy.
Tư Cẩn lúc đi không tắt điều hòa, vừa mở cửa ra, một luồng hơi nóng xộc thẳng vào mặt, Cố Nguyễn cởi áo khoác ngoài, bên trong chỉ còn mỗi bộ váy len bó sát.
Vòng eo thật thon gọn, tinh tế.
Tư Tư là một người máy không thành thật, có lẽ đã tự chơi đến hết pin, bây giờ đang sạc ở trong góc phòng khách.
Tư Cẩn xoa đầu nó, người máy nhỏ kêu lên: "Chào buổi tối ba mẹ!"
Nó thực sự giống như đứa con của cả hai.
Tư Cẩn mở di động, ngồi trên ghế sô pha gọi giao hàng của nhà hàng Chiết Giang.
Anh cảm thấy Cố Nguyễn có thể làm nổ tung nhà bếp vì âm thanh linh đinh, leng keng vang lên đều đặn truyền từ trong bếp ra.
Anh vừa bước vào, thấy Cố Nguyễn đang nhào bột, cô thực sự không thể nấu ăn. Vừa rồi trên người cô còn sạch sẽ, bây giờ cả thân phủ đầy bột.
Tư Cẩn hỏi: "Em muốn làm gì? Anh gọi đồ ăn rồi."
Cố Nguyễn đang cố gắng khuấy bột, cảm thấy hình như hơi khô, cô lại đổ thêm nước vào.
Sau đó, cô lại thấy nhão mất rồi, đành phải đổ thêm bột.
"Làm bánh kem cho anh, sinh nhật sao có thể thiếu bánh kem được."
Tư Cẩn không nói gì, đứng lẳng lặng trong bếp nhìn cô.
Anh không nhúng tay vào, để chính cô chậm rãi nếm thử.
Cô nướng được ba cái bánh ngọt, đến cái thứ tư thì hơi quá sức, nhưng miễn cưỡng có thể sử dụng được.
Lúc nướng bánh, cô bôi một lớp bơ lên vỏ ngoài, vì không biết dùng máy đánh trứng nên cô dùng đũa khuấy nửa ngày cũng không thành công.
Tư Cẩn lấy máy đánh trứng trong tủ ra làm mẫu cho cô một lần.
Cuối cùng cũng xong một chiếc bánh kem, tuy gập ghềnh nhưng dù sao cũng thành hình, cô trang trí cho nó một bông hoa rất dị dạng.
Cuối cùng phát hiện quá xấu, dứt khoát đổi thành trái cây.
Hương vị bánh kem không ngon lắm, cô cho quá nhiều đường, ngọt đến phát ngấy, cô ăn không hết một đĩa nhỏ.
Tư Cẩn đưa cho cô chiếc bánh nhỏ vừa mua: "Em ăn cái này đi."
Còn anh đi ăn bánh kem cô làm, cô nhìn có chút áy náy, đang định ném đi.
Tư Cẩn không cho, anh đem nó bỏ vào tủ lạnh rồi nói: "Ngày mai buổi sáng anh sẽ ăn."
"Đây là em làm cho anh, anh định đoạt."
Một khúc nhạc đệm này cũng không ảnh hưởng lớn, thậm chí lúc Cố Nguyễn đi ngủ, đại não của cô vẫn đang lên kế hoạch để bồi thường những gì cô chưa hoàn thành được.
---
Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Nguyễn bị Tư Cẩn đánh thức, tối qua cô không ngủ ngon cứ ăn vạ trên người anh như người không xương: "Lạnh quá, em không đến công ty với anh đâu."
Tư Cẩn hôn lên trán cô: "Không đi công ty, chúng ta đi đăng kí kết hôn."
Cơn buồn ngủ của Cố Nguyễn đột nhiên bay đi, cô một lăn một vòng rồi bật dậy: "Đăng... Đăng kí kết hôn?"
Tuy rằng đã chờ mong rất lâu, anh cũng đã cầu hôn, nhưng ngày hôm qua anh không hề nhắc tới, không lên kế hoạch liệu có đột ngột quá không.
Ngày hôm qua vừa mới là sinh nhật của anh, mới sáng sớm đã đi đăng kí kết hôn làm cô thật sự bất ngờ.
Tư Cẩn "Ừ" một tiếng: "Em không muốn sao?"
Con ngươi của anh hơi rũ xuống, bộ dáng thoạt nhìn rất mất mát: "Ngày hôm qua, em còn quên cả sinh nhật anh..."
Cố Nguyễn vốn chột dạ, nghe anh nhắc tới cái này, cô như bị giẫm phải đuôi mèo: "Đâu phải em không muốn, chỉ là đang suy nghĩ xem hôm nay nên mặc gì thôi."
Tư Cẩn mở tủ quần áo lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng, anh chỉ vào trên người mình: "Bên trong mặc cái này, sau đó khoác áo lông vũ bên ngoài như vậy sẽ không lạnh."
Cố Nguyễn "Dạ" một tiếng, nhận lấy rồi chạy đến nhà tắm thay áo.
Tư Cẩn nhìn bóng dáng của cô, khóe môi cong lên, rốt cuộc anh cũng chờ đến sinh nhật, nhiều thêm một ngày cũng không được.
Cố Nguyễn rửa mặt rồi ngồi vào bàn trang điểm, sau đó tự nhiên phát hiện ra một vấn đề lớn ——
"Hình như chúng ta chưa nói cho ba em và chú đâu!" Cố Nguyễn nói.
Tư Cẩn lấy ra hai quyển sổ hộ khẩu, nói: "Anh đã nói với ba Cố rồi, sổ hộ khẩu là ông ấy gửi sang đây, ba em đã đồng ý rồi, còn ba anh thì em không cần để ý."
Cố Nguyễn: "Ồ."
Một lát sau, cô lại nói: "Nhưng mà chúng ta chưa hẹn trước."
"Anh đã hẹn lúc 11 giờ rồi."
"Ồ."
"Chúng ta cũng chưa chụp ảnh nữa."
"Ảnh chụp hôm tốt nghiệp anh đã đem đi chỉnh rồi."
"Ồ."
......
Đọc đầy đủ truyện chữ Xuyên Về Thời Niên Thiếu Của Bạn Trai, truyện full Xuyên Về Thời Niên Thiếu Của Bạn Trai thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Xuyên Về Thời Niên Thiếu Của Bạn Trai