◇ Góc nhìn của Takeuchi Yuzuri ◇
Sau trò Love Jenga, lúc đó đã hơn 7 giờ tối. Không hiểu sao không khí trở nên sôi động hơn, và với kế hoạch kết thúc trước 9 giờ, chúng tôi tự nhiên chuyển sang chơi trò chơi điện tử.
"Tanaka-kun, tớ vào nhà vệ sinh một lát được không…?"
"À, được chứ! Ở cuối hành lang bên phải ấy!"
"Cảm ơn nhé, xin lỗi đã làm phiền cậu."
Trong lúc Rita cài đặt trò chơi điện tử, Yuzuri rời đi và ra khỏi cửa phòng khách, bước vào hành lang.
Ở đó, đối diện trực tiếp với nhà vệ sinh, có một căn phòng vẫn còn sáng đèn.
Thứ đầu tiên thu hút sự chú ý của cô là một giá sách lớn. Hàng loạt trang bìa đủ màu sắc – những tập truyện tranh và mấy quyển trông giống như tiểu thuyết bìa mềm – xếp đầy trên các kệ.
...Đây là phòng của Tanaka-kun sao?
Suy nghĩ đó vừa thoáng qua trong đầu cô thì—
Brừ, brừ, brừ.
Tiếng rung đột ngột khiến Yuzuri giật mình, đứng thẳng người. Có vẻ như âm thanh đó phát ra từ chiếc điện thoại thông minh để trên bàn – rất có thể là của Rita. Cậu hơi khác thường so với những người cùng thế hệ; không quá gắn bó với điện thoại của mình.
Vì nó cứ rung liên tục, có lẽ là một cuộc gọi. Nghĩ rằng mình nên báo cho cậu biết, Yuzuri bước vào phòng để lấy điện thoại. Nhưng đúng lúc đó, tiếng rung dừng lại.
Trên màn hình thông báo, hiện lên dòng chữ:
"Cuộc gọi nhỡ – Mẹ (LINE)"
Nhưng có một thứ khác thu hút sự chú ý của Yuzuri.
Dòng thông báo tin nhắn:
"Ai đó đã đánh giá tiểu thuyết của bạn, 'Lần đó tôi, một nhân vật phụ, bị cuốn vào câu chuyện hài lãng mạn của tuổi trẻ.'"