Mái nhà mình vẫn ổn :)
********
Tôi cũng chẳng phải đứa đại ngốc hay gì.
Đương nhiên tôi vẫn nhớ hai tư tháng mười hai là Giáng Sinh. Và cũng chẳng quên Giáng Sinh sắp tới.
Chủ yếu là do đợt này tôi khá bận chuẩn bị cho bài kiểm tra cũng như mấy việc của Hội đồng nên tôi lỡ quên chút xíu thôi.
Thứ lỗi nhưng tôi cũng chỉ là người bình thường, bài kiểm tra cuối kì này quan trọng lắm đấy. Không hẳn là tôi muốn điểm cao nhưng ít nhất tôi không muốn làm bài kiểm tra bù hay học thêm gì đó. Thế nên lần nào tôi cũng phải cố gắng ‘rót' đống chữ trong vở vào lại đầu tôi.
Nếu chỉ có như thế thôi thì chẳng sao cả. Nhưng năm nay tôi còn có việc phải khác phải lo nữa.
“Hội đồng về cơ sở hạ tầng môi trường"
Đúng như tên gọi, những gì hội này làm khá nhiều.
Kiểu mấy thứ như làm trường học đẹp đẽ hơn, quản lý sự kiện trường, làm cầu nối giữa học sinh và giáo viên các thứ.
Những đợt kiểm tra thế này thì thường ít việc hơn…ít hơn thôi…
Đợt kiểm tra thì có nhiệm vụ kiểu đợt kiểm tra, và mấy thứ lặt vặt khác thì luôn sẵn có.
Với một đứa chẳng mấy giỏi giang hay có kĩ năng đặc biệt nào như tôi thì chỉ mấy công việc đó thông là quá đủ để khiến tôi bận rộn rồi…cũng cố lắm chứ…chỉ là không ăn thua thôi…
“Onee-sama!”
Sau cuộc họp của hội đồng, mọi người trong phòng đều đã rời đi hết trừ hai đứa tôi. [note63035]
Khi được ở riêng, bọn tôi thường gọi nhau bằng biệt danh.
“Sao vậy, Nanami ?”
“Người đó" đặt tập tài liệu xuống bàn, quay lại, bộ tóc mềm mại của chị ấy cũng uốn lượn theo đó.
Matsuhara Yuuna-sama.
Ai trong trường cũng biết cái tên này.
Nhưng tôi mới là người duy nhất có thể gọi chị ấy là “Onee-sama”!
Mặt trời ngả vàng óng cuối chiều làm mái tóc nâu xoăn tự nhiên của chị ấy óng ánh, trông như bước ra từ một bộ phim nào đó.
Chị ấy từng nói rằng tóc chị ấy cứ hay bị xoăn tít lên, rõ là xạo sự.
Dù có ngắm nhìn chị ấy bao nhiêu lần thì tôi cũng chẳng bao giờ chán đâu. Chị ấy thực sự đẹp đến mức mỗi khi nhìn chị ấy là tôi lại đờ cả ra, quên luôn cả những thứ mình định nói.
“Onee-sama, bốn ngày nữa là tới ngày hai tư rồi, chị có kế hoạch gì chưa ?”
“Ngày hai tư ?”
Chị ấy đặt ngón trỏ lên cằm, hơi nghiêng đầu nghĩ. Đây là thói quen của chị ấy mỗi khi nghĩ ngợi.
“Hôm Giáng Sinh nhà chị thường tổ chức tiệc tại nhà. Đồng nghiệp và họ hàng của cha chị đều sẽ tụ tập lại trong buổi hôm đó.”
“...Em hiểu rồi…”
Nản quá…
Ừ thì cũng dễ hiểu thôi. Gia đình chị ấy truyền thống theo ngành y và là chủ sỡ hữu vô số bệnh viện khắp Nhật Bản mà. Chẳng kể đến họ hàng thân thích, chỉ tính đồng nghiệp thôi đã là rất nhiều rồi.
Chị ấy cũng là con gái duy nhất trong gia đình nữa, có lẽ chị ấy sẽ làm đại diện cho chủ của bữa tiệc đó.
Hah…Thế mà mấy ngày nay cứ ngồi tưởng bở…
Với chị ấy thì Giáng Sinh chỉ là một cuộc họp công việc thôi.
“Cơ mà năm nay hình như không tổ chức tiệc tại nhà nữa thì phải"
“Eh!?”
Thế tức là…
“Năm nay tổ chức tại khách sạn hay sao ấy”
“Au…”
Lại tưởng bở nữa rồi, hi vọng vừa nhen nhóm đã lại dập tắt.
“Mỗi năm thì số người đến tham dự lại tăng lên, thế nên nhà chị có lẽ đã hơi chật rồi. Với cả việc chuẩn bị và dọn dẹp tốn công quá nên gia đình chị quyết định thuê chỗ tổ chức luôn.”
“Thế à…?”
“Mấy bữa tiệc càng lúc càng phình to ra, khá phiền phức”
Chị ấy nói mấy việc đó như không ấy, thế giới mà hai bọn tôi sống khác nhau hoàn toàn luôn.
“Với cả chị đang nghĩ có nên giới thiệu em với gia đình chị không…”
“Eh? Em á ?”
“Thì, Giáng Sinh mà ?”
Vui quá…vậy là chị ấy vẫn nhớ tới mình. Khác hẳn với cái đứa ngồi mơ giữa ban ngày như tôi. Nhưng mà nó hơi…
“Umm…”
“Ừm, có lẽ em sẽ thấy hơi chán, chị cũng phải đi chào hỏi mọi người mà"
“Không, không phải đâu…”
Tôi không thể ích kỉ bảo chị ấy đừng tham gia bữa tiệc đó được. Nhưng mấy khi có cơ hội ở cùng chị vào đêm Giáng Sinh đâu…
Đọc đầy đủ truyện chữ A Kiss for the Petals - Extra LN, truyện full A Kiss for the Petals - Extra LN thuộc thể loại Sắc cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: A Kiss for the Petals - Extra LN