“Ah!”
Tôi hét lên, miếng trứng rán rơi ra khỏi đầu đũa.
Dù tôi biết việc cứ há miệng như này thì hơi vô duyên nhưng biết sao được.
Nó là một thói quen xấu của tôi luôn rồi.
Cái miệng xấu này thế mà vẫn no đủ ba bữa một ngày đấy ?
…Bình tĩnh lại nào…
Không nhanh bình tĩnh lại thì có khi mắc sai lầm nữa thì dở.
À mà mình mắc sai lầm rồi còn đâu.
“Sao thế Nanami-chan ?”
Bạn cùng lớp Aoi nhìn tôi lo lắng.
“Không có gì đâu"
“Nhưng cậu vừa kêu ‘Ah!’” đấy ?”
“Eh, ừ thì…”
Tôi không thể giải thích được, đầu tôi giờ toàn cái sai lầm mà tôi tạo ra luôn rồi.
Ah…Làm gì giờ…
“Nanami mà, cậu lại quên làm gì rồi à ?”
Thô lỗ quá đấy.
Shiratara Misaki hất cuộn tóc mũi khoan của mình lên đầy từ hào. Một cô bạn khác của tôi.
“Tớ cứ nghĩ hôm nay không có bài tập về nhà chứ…”
Asou Rin rên rỉ.
Tôi và ba người họ là một nhóm bạn thân và cả bọn đang kê sát bàn vào nhau trong giờ ăn trưa. Làm mấy thứ như trao đổi bánh trái, thử ăn đồ của nhau ấy.
“Mà tớ khá hứng thú với miếng xúc xích bạch tuộc của cậu đấy"
Rin lẩm bẩm trong khi nhìn chằm chằm vào hộp bento của tôi.
“À, ổn mà, cứ lấy một miếng đi"
Rin ngay lập tức vươn nĩa chọc thẳng vào chú bạch tuộc rồi nuốt trọn nó trong cái miệng nhỏ nhắn ấy.
“Fufufu…hàng trao đổi nè”
“C..cảm ơn"
Tôi nhận lấy quả cà chua bi của cậu ấy. Cơ mà cà chua bi lại nằm trong ba món Rin ghét nhất…trao đổi lỗ rồi…
“Thế, nãy cậu bất ngờ cái gì vậy ?”
Misaki có mắt nhìn khá nhạy bén. Mà trong trường hợp này thì tai cậu ấy nhạy bén nhỉ ?
“Không có gì đâu mà”
“Điêu. Nếu không có gì thì cậu đã chả hét toáng lên thế"
“Uu…”
Hình như tất cả mọi người trong lớp đều nhìn về phía tôi thì phải.
Ở ngôi trường nữ sinh St. Micheal này có bán sẵn các loại bento vừa ngon vừa rẻ nên khá ít người mang bento riêng đến trường.
Thế nên đám bốn đứa bọn tôi hoàn toàn tách biệt với phần còn lại của lớp.
Thêm nữa là đám tôi cũng thu hút kha khá sự chú ý
Chúng ta có Misaki-sâu-sắc, Rin-xuất-sắc, và cả linh vật của lớp, Aoi.
Mà gần đây nhóm tôi còn càng nhận được nhiều sự chú ý hơn nữa.
Không, không phải do tôi đâu, mà là vì “người đó"...
“Ngưng kháng cự đê, cứ nói xem nào"
Phiền ghê, giải thích thế quái nào giờ ?
Giải thích lỗi sai ngu ngốc của mình tốn năng lượng lắm.
“Cậu đang lo lắng về điều gì à ?”
“Không phải đâu"
Aoi trông rất là lo lắng cho tôi luôn rồi, thế càng khó giải thích hơn nữa.
“Mà nãy chúng ta đang nói về Giáng Sinh đấy"
“Vậy là vấn đề liên quan đến Giáng Sinh nhỉ ?”
Như một thám tử thực thụ, cả hai người họ cứ thế phán đoán câu trả lời như thật.
Mà cũng giống đấy chứ. Họ nói y như mấy tay thám tử đại tài luôn, họ đoán trúng luôn rồi.
“...Hình như đúng là vậy rồi nhỉ ?"
Đệch, câu trả lời được viết lên mặt tôi luôn rồi à ?
Rin nhìn tôi với biểu cảm bối rối.
“Oh hohoho. Nhìn biểu cảm của cậu thì không sai vào đâu được”
“Thôi nào, khai đi"
“Uu…”
Đọc đầy đủ truyện chữ A Kiss for the Petals - Extra LN, truyện full A Kiss for the Petals - Extra LN thuộc thể loại Sắc cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: A Kiss for the Petals - Extra LN