Chương 71 :

Nhờ vả tiền bối

"Tuyệt thật đấy."

Dù đây cũng là suy nghĩ của cậu khi tới đây lần đầu tiên nhưng phải công nhận là nó tuyệt thật. Một lâu đài cổ vẫn đứng sừng sững đến tận bây giờ và cũng là cứ điểm của Phái Thực Lực.

Nhìn từ bên ngoài có thể thấy được đây là một tòa nhà lớn được xây nên bằng cách xếp chồng đá lên, dù khá khiêm tốn nếu so sánh với một tòa lâu đài bình thường nhưng nó không mất đi dáng vẻ uy nghi của mình. Không xa hoa, không hào nhoáng, hệt như một pháo đài cuối cùng nằm ở biên giới trong thời chiến vậy.

Lần trước do được mười vị tiên nữ (phẫn nộ) tháp tùng và bị nhìn chằm chằm nên cậu đã không có thời gian để ngắm cảnh.

Cậu dù từng có một dịp hiếm hoi lên hoàng cung nhưng vì lúc đó chưa học được *Kính Nhãn nên chẳng thấy được gì.

[Lâu đài đúng là một thứ tráng lệ.]

"Mấy đứa con trai hay thích lâu đài nhỉ?"

"Ý chị là theo thống kê là vậy ạ? Mà dù sao thì em cũng không nhìn thấy được."

Kunon để ý tới tiếng bước chân đang ngày càng gần từ phía sau.

"Là Elia tiền bối đúng không ạ?"

"Ừ, chính là “con chuột ướt” Elia đã quyết đấu với em đây."

Ngoài ra thì đây cũng là cô gái đầu tiên đã mời cậu vào Phái Thực Lực.

"Elia “ướt sũng” tiền bối hôm nay trông dễ thương thật đấy."

"Em khen chị mặc dù không nhìn thấy gì à?"

"Đấy là thứ mà không cần nhìn cũng biết, dĩ nhiên là Elia tiền bối lúc không bị ướt cũng khá là dễ thương đấy, đến mức chỉ muốn cho bị ướt thêm một lần nữa."

Tiện thể thì *Cơn Mưa Đỏ khi giải trừ cũng sẽ biến mất theo, điều đó khiến cho việc kiểm tra ma thuật trở nên khó khăn hơn vì mọi dấu tích cũng biến mất theo.

"Ahaha, chị không đùa đâu, dừng lại được rồi đấy."

Với Kunon thì việc làm ướt hay sấy khô ai đó quá dễ dàng dù có là Elia đi nữa.

Do tình cờ gặp nhau nên Elia quyết định làm người chỉ đường cho Kunon đi vào bên trong tòa lâu đài cổ. Cô cũng nói với Kunon rằng: "Dù sao thì mọi người cũng công nhận em là người kiêm chức rồi nên cứ tự nhiên như ở nhà nhé."

Kunon đứng ngây người ở đó không phải vì ngại nhưng cũng phải trả lời "Vâng."

"Vậy sao tự nhiên hôm nay rồng lại đến nhà tôm thế? Có chuyện gì à?"

"Tất nhiên là em tới đây để gặp Elia tiền bối rồi, không thì là gì ạ? Chị đã ăn cơm chưa? Em ăn rồi, lát nữa em muốn cùng chị thưởng trà sau bữa ăn ạ.“

"Sẽ thật vinh dự nếu được em mời, vậy thì mục đích thật sự của em là gì?’’

"Em muốn gặp Bale tiền bối."

"A... sao đây ta, không biết có ở đây không nữa."

Giống như lần trước, cả hai đi đến khu nhà ăn rộng rãi. Khi ấy có rất nhiều người từ nhiều phe phái và dường như hôm nay cũng vậy, vài ma thuật sư thuộc phe phái khác đang ăn cơm và cười đùa với nhau.

"Á---!"

Cassis đang nói chuyện với ai đó rồi nhìn thấy cậu nên mới phát ra âm thanh đó.

"Chào Cassis tiền bối."

Cậu không nghĩ mình gặp được Cassis ở đây vì cô ấy rõ ràng thuộc Phái Hợp Lý, tuy làm “con gái người ta” khóc khiến cậu khó xử nhưng không thể cứ vậy mà bơ được.

Một đống tài liệu kẹp giữa trang sách, những dụng cụ cậu chưa bao giờ thấy qua đang nằm lăn lóc bên góc phòng với một lớp bụi phủ lên trên. Có vẻ như chủ nhân căn phòng còn nuôi dưỡng thực vật vì cậu thấy có rất nhiều chậu được đặt ở góc tường, trong đó có một đóa hoa với sắc đỏ rực rỡ, trông cực kỳ bắt mắt.

"Trời ơi anh lo mà dọn dẹp đi chứ!?"

"Haha... Xin lỗi"

Bale • Kirkunton đang đọc sách cũng phải cười khổ mà xin lỗi

người bắt đầu dọn dẹp giùm anh ta, Elia, sau đó Bale đứng dậy.

"Kunon, cảm ơn chú vì đã đến, bọn anh rất hoan nghênh chú đấy."

"Em cảm ơn nhiều ạ, xin lỗi vì đã đến mà không báo trước nhé. Quả nhiên là em nên thông báo trước một tiếng ạ?"

"Ừ, tuy anh không thích mấy thứ râu ria như thông báo trước nhưng sẽ có lúc anh không có ở đây nên tốt nhất là trước khi làm gì thì cứ báo trước đi, dù sao thì không ai muốn lãng phí thời gian vô ích đúng không?"

[Anh ấy nói đúng] - Kunon đồng ý.

"Thế, có chuyện gì à? Muốn bàn bạc chuyện gì với anh thế?"

"Vâng ạ, dù sao thì cũng gia nhập phe phái rồi nên em cũng nghĩ là nên nhanh chóng

nhờ vả tiền bối thì hơn."

"Vậy à, ngồi đi"

[Ngồi ở đâu mới được hả đại ca?]