Cả hai cô gái đều lao về phía trước. Đối thủ của họ là một con sói khổng lồ cao khoảng 3 mét với bộ lông đen tuyền như màn đêm tăm tối nhất, nó dán đôi mắt xanh sắc lẻm vào con mồi đang chạy về phía mình.
Grừừ.
Cổ họng nó phát ra một tiếng gầm gừ đe doạ.
Người đầu tiên hành động là Seria. Hào quang thanh kiếm của em lập tức vẽ ra nhiều quỹ đạo: từ dưới bên trái sang trên cùng bên phải, từ trên xuống dưới và từ dưới lên bên phải đến trên cùng bên trái.
Nhiều vệt hào quang màu xanh lam tạo ra một vệt mờ giống như ảo ảnh xé toạc không khí, khiến việc phân biệt đâu là đòn tấn công thực sự trở nên rất khó khăn. Kiếm thuật đang phô diễn trước mắt họ có thể nói là cội nguồn của gia tộc Yurdina.
Chính là “Huyền Kiếm của Kim Sư” trong lời đồn.
Tên của nó bắt nguồn từ nhiều quỹ đạo được vẽ giống như móng vuốt của sư tử và là một kỹ thuật không được sử dụng trừ khi thực sự cần thiết để đòn tấn công thật sự ẩn giấu phía sau không bị phát hiện.
Việc Seria sử dụng kỹ thuật bí mật của gia đình là một dấu hiệu cho thấy tình hình đang rất nghiêm trọng.
Đó là một kỹ thuật đòi hỏi phải cân nhắc cẩn thận ngay cả trong tình huống sinh tử chứ không phải là thứ được dùng để mở màn cho đòn tấn công đầu tiên. Nhưng hiện tại đúng là em ấy đang dùng Huyền Kiếm.
Có vẻ em ấy đã quyết rằng đã không còn cơ hội nào khác. Đối thủ của cả bọn là một con quái vật khổng lồ có thể di chuyển theo nhiều cách thất thường, bất chấp mọi định luật vật lý. Ngay cả niềm hy vọng cuối cùng của là phép thuật lôi của tiền bối Elsie cũng gần như không còn hiệu quả nữa.
Hàng chữ “Thất bại” hiện lên trong tâm trí Seria và em nghiến chặt răng để củng cố quyết tâm của mình. Lúc này con thú mới mở miệng.
Hành động của nó nằm ngoài dự đoán. Tôi không biết tại sao nó lại mở miệng trước một thanh kiếm đang lao tới, nhưng dù sao đây cũng là thời điểm thích hợp để tấn công vào phần thịt dễ bị tổn thương của con thú.
Seria không bỏ lỡ cơ hội và thay đổi quỹ đạo thanh kiếm của mình theo bản năng. Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, con thú hú lên một tiếng.
À húúúúú~
Sừng của nó bắt đầu ra ánh sáng xanh rực rỡ.
Sấm sét nổ vang và quét qua khu vực một cách hỗn loạn, ngay khi đó những tia sáng nhợt nhạt làm nổ tung mặt đất hoà với những tiếng nổ ầm ầm.
Giật mình, Seria ngay lập tức rút kiếm và nhảy lùi lại, nhưng cơn bão điện đã lan rất xa.
Prừừừừ
Dòng điện chạy qua thanh kiếm và đi vào cơ thể em. Dòng điện khiến cơ của Seria co lại và truyền khắp cơ thể khiến chân chẳng còn lấy chút sức, buộc Seria phải khuỵu gối xuống.
Seria trông đôi mắt hoảng loạn về phía con thú. Trước đây nó chưa từng sử dụng điện, nhưng giờ đây rõ ràng là nó có thể làm được điều đó.
Không rõ liệu đó có phải là do phép thuật của tiền bối Elsie hay không, nhưng xét đến khả năng chống sét bẩm sinh của nó, có khả năng ngay từ đầu nó đã có thể điều khiển được điện.
Dù cho có là thế nào thì đó vẫn là tin xấu đối với chúng tôi.
Chúng tôi phải thận trọng hơn khi tiếp cận con quái vật vì lúc này còn phải tránh cơn bão điện từ nó. Ngoài ra, mặc dù Huyễn Kiếm của Seria được dùng tới để làm con át chủ bài chết người, nhưng nó lại vô dụng khi duy trì khoảng cách với mục tiêu.
Rất may, khi cơn bão đi qua, đôi mắt xanh của con sói đã trở lại màu đen ban đầu.
Có vẻ như đòn tấn công đó không thể sử dụng tuỳ ý nó được. Rất có thể nó phải thu thập một lượng lớn mana tương ứng với sức mạnh của nó. Tuy nhiên, đôi mắt của nó có thể sẽ chuyển sang màu xanh trở lại sau khi đã thu thập đủ mana.
Tôi chưa kịp phân tích xong thì con thú lập tức dậm chân xuống đất. Đó lại là một cú va đập cơ thể khác, và nó hướng về phía Seria vẫn đang quỳ trên mặt đất. Sự hoảng loạn ánh lên trong đôi mắt em khi chắc chắn rằng bản thân không thể né được cú đâm sầm đó.
Bùm!
“Kyaa!”
Một tiếng hét vang lên. Tuy nhiên, người bị đánh bay lên không phải là Seria mà là Celine. Em ấy đã ngăn chặn cú tấn công của con sói bằng cú rút kiếm cực tốc của mình nhưng không thể vô hiệu hóa toàn bộ sức mạnh của nó. Celine đâm xuyên qua một cái cây và lăn trên mặt đất.
Celine đã ra đòn mà không có lá chắn của tiền bối Elsie, và mặc dù em ấy sẽ không chết nhưng chắc chắn sẽ mất khả năng hoạt động trong một khoảng thời gian. Con sói tru lên đau đớn trước cú rút kiếm cực tốc của Celine. Trong lúc đó, tôi lao tới Seria và tóm lấy em ấy từ phía sau trước khi ném em ấy ra sau.
Dòng điện chạy qua mạnh đến mức Seria co giật và không thể cử động tự do. Em ấy vẫn đang nhăn nhó vì đau đớn, và theo như tôi nhận định thì không nên để em ấy tham gia vào cuộc chiến thì sẽ an toàn hơn.
Chẳng bao lâu sau, con sói lấy lại được sự tập trung. Nó lộ vẻ khó chịu rõ ràng vì đã để bản thân bị con mồi gây thương tích thêm lần nữa. Đôi mắt của con thú vốn đang nhìn chằm chằm vào Celine và Seria giờ quay về phía tôi vừa lúc rút kiếm ra.
Tôi cố tình mỉm cười khiêu khích đề phòng trường hợp con sói muốn nhắm vào hai cô gái đang vô lực. Tôi mím môi và nói với kẻ săn mồi đang đứng trước mặt mình-
“...Đánh tao đây này, con chó.”
Tôi không thể biết liệu nó có hiểu lời tôi nói hay không, nhưng sắc thái dường như đã được truyền tải một cách chính xác vì trông con sói bắt đầu gầm gừ dữ dội trước lời nói của tôi.
Quả là một cảnh tượng đáng sợ hơn bất cứ thứ gì trên đời – khi nó bắt chước biểu cảm của con người dù nó thậm chí còn không phải là con người. Nó ghét con người hơn bất cứ thứ gì nhưng nó vẫn bắt chước con người.
Tóc tôi dựng đứng vì một linh cảm khủng khiếp. Và đúng như thế, con sói quỷ duỗi cẳng tay ra và quất tới như một chiếc roi.
Quỹ đạo móng vuốt của nó hướng về phía eo tôi. Đúng như mong đợi từ một con thú, bản năng của nó biết tấn công vào một vị trí khiến kẻ địch khó có thể nhảy hay cúi xuống.
Đối mặt với những chiếc móng vuốt đang vùn vụt lao tới, tôi quyết định lao mình về phía nó.
Lúc tôi lao xuống đất, mùi đất bốc lên. Ngay sau đó, tôi nghe thấy một tiếng vút ngay khi móng vuốt của con sói xé toạc khoảng không ngay phía trên tôi. Không chần chừ thêm một giây nào nữa, tôi nhanh chóng bắt đầu cúi người lao đi.
Những hành động tuần tự của tôi đã được định trước. Tôi nhảy lên trong khi phủ thanh kiếm của mình trong ánh hào quang bạc.
Khi tôi vung kiếm, con sói duỗi thẳng cơ thể ra. Cổ của nó vặn vẹo một cách kỳ cục và hàm của nó mở rộng. Thanh kiếm của tôi suýt thì đã đánh trúng con sói, đường kiếm không ổn định mà lao qua một góc.
Tuy nhiên, điều mà con sói đã bỏ qua là tôi chỉ cầm kiếm bằng một tay. Tay còn lại của tôi vẫn còn đang vững vàng ở ngay eo.
Đôi mắt của con sói chợt mở ra, và ngay lúc đó, ánh mắt của chúng tôi chạm nhau. Tôi nở một nụ cười tự tin.
Vì con sói đã hành hạ hai đứa em yêu quý của tôi nên đã đến lúc nó cũng phải chịu đau khổ.
Thịch!
Chiếc rìu đập vào mũi con sói. Đó là lần thứ hai. Con sói co cơ thể lấy đầu làm tâm điểm và bay lên không trung.
Grừừ!
Con quái thú giơ hàm lên và phát ra một tiếng thét nghẹn bởi máu ra khỏi thanh quản. Tiếng hét đau khổ của nó khiến tôi ớn lạnh, nhưng cùng lúc đó, một âm thanh tanh tách chiếm lấy tai tôi.