Lúc Tô Cảnh Cảnh sinh Đồng Đình Khải, Đồng Hiên Tuấn canh ngoài cửa phòng sinh hơn nửa ngày.
Cố Trĩ Niên đứng một bên nói trộm: “Thật không có tiền đồ.”
Cảnh vệ đứng hai bên cũng thầm cười trộm.
Đồng Hiên Tuấn lườm họ: “Mẹ kiếp, cậu thì có tiền đồ lắm, còn không biết ai không cưới được vợ đến tìm tôi khóc.”
Cố Trĩ Niên đỏ bừng mặt, không dám ho he gì nữa.
Đồng Hiên Tuấn lầm bầm hai tiếng, ánh mắt nhìn phòng sinh đăm đăm. Mãi mà không có ai ra ngoài, bên trong cũng không có động tĩnh gì, làm anh gấp đến độ muốn chửi người.
Lại cách một lúc thì nghe thấy tiếng khóc trời gọi đất của Tô Cảnh Cảnh. Trong lòng Đồng Hiên Tuấn căng thẳng, thiếu điều tại chỗ xô cửa vọt vào.
“Mẹ kiếp, bệnh viện chó má gì vậy. Sinh có đứa bé cũng phiền phức!” Trong lòng Đồng Hiên Tuấn oán muốn chết, muốn xông vào ngay lập tức.
Dầu gì ở nhà cũng có anh trông chừng.
Cố Trĩ Niên ở một bên cười khoái trá, Đồng Hiên Tuấn lườm anh một cái, anh liền ngậm miệng.
Đọc đầy đủ truyện chữ Chuyện Cũ Ở Thành Cù An, truyện full Chuyện Cũ Ở Thành Cù An thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Chuyện Cũ Ở Thành Cù An