Khách sạn lớn Hoàng Đình, cửa thang máy!
“Yên nhi, sao đột nhiên mình cảm thấy tim đập nhanh quá, nhanh đến nỗi không thể hít thở!” Chúc Vô Song mặc một bộ váy quây màu hồng bó sát người, bộ váy vốn là mượn của Thư Yên, hơi nhỏ, lại siết hơi chặt, hay là do cô quá khẩn trương, tim đập nhanh, tạo thành hơi thở không thoải mái, hơi thiếu dưỡng khí.
“Này, bình thường!” Ngay lập tức từ con gái biến thành phụ nữ, có thể không khẩn trương sao. Thư Yên nắm hai cánh tay trắng mịn của cô ấy, cẩn thận nhìn trang phục trên người cô ấy, màu sắc chiếc váy cùng đồ trang sức trang nhã tương xứng với khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, cái vây siết chặt lộ ra rãnh thanh xuân như ẩn như hiện giữa hai vú, tuyệt đối khiến đàn ông thấy thì xuân tình nhộn nhạo. Nhìn xuống chút nữa, cặp chân Chúc Vô Song cân đối, trắng trơn mềm, cô ấy có phần không được tự nhiên mà vặn vẹo uốn éo, có vẻ càng thêm quyến rũ động lòng người.
“Vô Song, đừng uốn éo nữa, mình sắp phun máu mũi rồi!” Thư Yên biết không phải là nói khoa trương, bởi vì hôm nay Chúc Vô Song, thật sự rất đẹp. Cô đang nắm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy, không nhịn được cười khen ngợi
“Vô Song, làm bạn bè với cậu nhiều năm như vậy, hôm nay mình thật sự mới thấy rõ cậu, ông trời, cậu đó nha giống như tiên nữ...... Vô Song, đột nhiên mình cảm thấy, anh Lệ Vũ có phần không xứng với cậu!”
“Shit!” Chúc Vô Song kéo tay của cô ấy xuống, nhăn mũi không đồng ý, Kiều Lệ Vũ, là đàn anh hơn họ hai cấp, chàng trai học vấn ưu tú, là Bạch Mã Vương Tử vô số con gái điên cuồng mê luyến, mà cô đây? Tuy có vài phần xinh đẹp, nhưng gia thế và thành tích, đều là kém nhất lớp, sao lại so Kiều Lệ Vũ không xứng với cô. Cho nên rất nhiều lần Chúc Vô Song nhìn trời thở dài, cảm tạ ông trời thương yêu, đem vạn người mê hoàn hảo như vậy, tặng cho cô, vì Lệ Vũ, bị nhiều cô gái xem thường, đố kỵ, lập kế đều là đáng giá! Hai người lui tới đã hơn năm, nhưng chưa bao giờ làm chuyện vượt giới hạn, chuyện điên cuồng nhất cũng chính là lần đầu tiên ở dưới ánh trăng lãng mạn, Kiều Lệ Vũ không khắc chế được mình khẽ hôn môi Vô Song, cũng chỉ có lần đó, hôm nay là buổi lễ tốt nghiệp của Kiều Lệ Vũ, anh phát ra yêu cầu với Vô Song, tình yêu cuồng nhiệt giữa nam nữ vốn là không có lý trí gì có thể nói, Chúc Vô Song lại thuộc về kiểu con gái không bình tĩnh, cô cũng không phải là cợt nhả tùy tiện, mà là cô cảm thấy Kiều Lệ Vũ này chính là người đàn ông kiếp này cô không thể không gả, giao mình cho anh chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi, nghĩ đến vài năm sẽ không gặp mặt nhau, cô quyết định bất cứ giá nào.
“Được rồi, Vô Song, đã đến lúc rồi, cậu lên nhanh đi, đây là thẻ mở cửa phòng!” Thư Yên nhìn thời gian, lấy thẻ mở cửa phòng ở trong túi xách cô đưa cho Vô Song.
“Yên nhi, mình hơi sợ!” Thời khắc quan trọng, Chúc Vô Song có phần muốn bỏ cuộc, nắm tay Thư Yên, không cho cô ấy đi.
“Khụ khụ......” Thư Yên ho khan hai cái
“Loại chuyện như vậy muốn mình ở bên cạnh nhìn, hai người cũng không xấu hổ phải không, Vô Song, lấy dũng khí ngày thường không sợ trời không sợ đất của cậu, cố gắng lên!” Nắm quả đấm, cô động viên Vô Song.
Đọc đầy đủ truyện chữ Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết, truyện full Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết