Nàng hỏi ta thứ gì ta yêu nhất

Ta trả lời khí chất của hoàng gia

Khi kền kền vỗ cánh nổi phong ba

Chính là lúc ta đăng ba chương mới

MC tuổi !!!

Enjoy!

------------------------------------------

Khóa học thư giãn đặc biệt

Đây là lần thứ hai Watanuki-senpai đến nhà tôi, nhưng lại là lần đầu tiên tôi dẫn chị ấy vào phòng mình.

Tôi chỉ nhận ra điều đó khi đang dẫn chị ấy đi dọc hành lang. Giờ thì không còn thời gian để lo lắng nữa rồi.

“Mời chị vào. Đây là phòng của em, và cũng là nơi tổ chức "Khóa thư giãn đặc biệt" hôm nay.”

“Cảm ơn em. Chị xin phép vào nhé.”

Tôi mở cửa và để lộ ra bên trong, thì Watanuki-senpai liền nhanh chóng bước vào, quỳ ngay ngắn trước bàn ở giữa phòng với một tốc độ đáng kinh ngạc. Bập! Soạt! Cứ như đang xem video tua nhanh gấp đôi ở ngoài đời thực vậy.

Rồi chị ấy nhìn tôi chằm chằm, vẫn giữ nguyên nụ cười nhẹ nhàng, đồng thời khẽ vỗ tay lên tấm đệm đối diện mình.

“Hôm nay nhờ cả vào em đấy, Amemoto-kun. Nào, ngồi xuống đây đi”.

“Từ bao giờ chị lại thành giám khảo phỏng vấn phòng em vậy?”

Tôi nhanh chóng điều chỉnh điện thoại, rồi chiếu lên bức tường trắng một cảnh quay cố định của một con suối đâu đó tại Nhật Bản. Đoạn video yêu thích của tôi, dài tận ba tiếng.

“Em sẽ bật nhạc thư giãn từ loa ngoài nữa. Nếu chị không thích thì em có sẵn mấy danh sách nhạc khác để đổi. Ngoài ra, em cũng sẽ xông tinh dầu. Chị thích mùi ngọt chứ ạ? Kiểu như hương vani ấy?”

“Chị không ngại đâu, nhưng mà… em dừng lại chút được không!? Cứ như em đang cố kích thích toàn bộ năm giác quan ấy!”

“À, tiện thể, em cũng muốn mát-xa vai cho chị nữa. Với cả, em có mua sẵn bánh quy mà chị thích, dù là loại rẻ tiền thôi. Để em pha trà rồi mang ra luôn nhé.”

“Em định hoàn thành nốt cả xúc giác lẫn vị giác nữa sao…!?”

Vâng, đây chính là "Khóa thư giãn đặc biệt" mà tôi đã dày công tạo nên. Tôi đã dành toàn bộ tiền lì xì tích góp để hoàn thiện không gian này.

“Vậy em đi chuẩn bị đây. Khi quay lại, chúng ta sẽ chính thức bắt đầu.”

“…X-Xin em nhẹ nhàng với chị nhé…”

Ủa? Sao lại dùng kính ngữ vậy?

-------------------------------------------------

Vai của Watanuki-senpai căng cứng hơn tôi tưởng. Nhắc mới nhớ, Mei cũng từng than thở rằng: "Người cao thì vai dễ bị mỏi lắm đóoo~".

…Thôi, tạm gác chuyện đó qua một bên. Trước tiên, cứ hỏi cảm nhận của chị ấy đã.

“Watanuki-senpai ơi, lực như vậy ổn không chị? Có dễ chịu không?”

“Bây giờ… đừng có hỏi chị…! Chị, đang phải kìm giọng lại đấy…!”

Tốt rồi, có vẻ như "Căn phòng thư giãn toàn diện + Massage vai" đã phát huy tác dụng. Kỹ thuật được mài giũa qua những lần xoa bóp vai cho gia đình cuối cùng cũng có dịp tỏa sáng.

“Nhà không có ai đâu, chị cứ thoải mái đi ạ. Giữ lại cảm xúc cũng không tốt cho tinh thần đâu đó.”

“Haa… kh-khoan… uhh… A-Amemoto-kun… ugh… giỏi quá điii♡… não chị đang sung sướng quá mức rồi, aaa… không được, cái này không ổn đâu, hiệu quả quá sức chịu đựng rồiii♡… Aaaahhhhhh♡♡”