Sau khi thay y phục mới do Tạp Nạp Tư cấp cho, Sở Thiên ôm chặt Tiểu Bạch vừa gấp rút đi vội dọc theo sơn lộ huyên thuyên đàm luận với Tạp Nạp Tư, vừa hưởng thụ phần lương khô của y vừa đưa cho. Gã cũng thừa cơ thăm hỏi tình thế hiện tại ở dị giới này.
Thế giới này được gọi là Huyễn Thú đại lục. Các khối đại lục phân bố rất giống với châu Âu và châu Á của địa cầu, ba mặt là biến, nhưng phương bắc không phải là địa cực băng tuyết, mà lại là một vùng thảo nguyên hoang vu rộng lớn. Nơi ấy chính là lãnh địa của thú tộc, những thú nhân khát máu và hung hăng thường tụ về Huyền Hà đại thảo nguyên, xông qua Hồng thổ xâm phạm mặt đông của Khải Tát đế quốc.
Đại lục phía tây và phía nam hai hai vùng đất màu mỡ phì nhiều, bị Lôi Tư đế quốc và Ma pháp Vương quốc Ai Nhĩ Sâm chiếm cứ. Giữa tam quốc, đại lục nằm ở giữa, phát triển thương nghiệp rất phát đạt đó là Tư KHoa Đặc vương quốc. Dựa trên bốn đại cường quốc này tạo thành phạm li thế lực cơ bản của đại lục. Trong bốn đại quốc còn có nhiều tiểu quốc tiếp giáp, không ngừng sảnh sanh ảnh hưởng đối với cục thế.
Ngoại trừ thú nhân, những chủng tộc có trí tuệ khác như người lùn, tinh linh, địa linh... đều phân tán ở giữa nhân loại, không có chỗ ở hay địa bàn nhất định nào.
Từ sau khi biết người đi phía trước là một vị đại nhân vật tiêu biểu của thế giới này, Sở Thiên liền hạ quyết tâm, nhất định phải đem nửa cuộc đời sau này gắn chặt với Tạp Nạp Tư. Thân có thể dựa vào cây đại thụ có nhiều lương, lại còn là một cây cổ thủ ngàn năm như thế này thì còn gì bằng! Chỉ cần y tùy tiện giơ ra một ngón tay, thì mọi vấn đề sinh hoạt của mình ở dị giới này đều được giải quyết. Hơn nữa, vị đại nhân vật này mới nhìn qua đã thấy không tệ, Sở Thiên nghĩ đến đó nên nhiệt tình hẳn lên, chẳng mấy chốc hai người đã xưng huynh gọi đệ.
"Đại ca, vì sao huynh lại đến nơi hoang sơn dã lĩnh này?"
"Ha ha, chỗ này không phải là hoang sơn dã lĩnh đâu," nghe Sở Thiên nói, trên gương mặt của Tạp Nạp Tư thoáng chút ưu tư, nhưng cuối cùng cũng mĩm cười giải đáp: "Lạc Nhật Sơn Mạch là thứ dùng để phân giới tuyến cho Khải Tát đế quốc và Ai Nhĩ Sâm vương quốc. Trên núi có vô số ma thú hung mãnh, người bình thường thì có gan dạ mấy cũng chỉ dám mon men đến rìa sơn mạnh là cùng.
"Bất quá trong chuyện này có điểm rất kỳ quái, bỡi vì từ khi tiến vào sơn mạch tới giờ, đệ chưa phát hiện được con ma thú nhóc ranh nào cả."
Tạp Nạp Tư nghi hoặc nhíu mày, bảo: "Điều đó cũg tốt, tuy nhiên, từ giờ trở đây, huynh đệ gặp phiền phức rồi, ha ha."
"Nhờ ông trời phù hộ!" Nghe lời Tạp Nạp Tư nói, xương sống của Sở Thiên chợt phát lãnh. Nửa ngày trước gã còn than van rằng khắp vùng này không có một hơi thở động vật nào, bây giờ xem ra cả tháng vừa rồi ăn chay vậy mà may, bằng không thì làm mồi cho ma thú rồi.
"Ta đến đây là vì phải bái kiến Quang Minh Thánh Tế Ty An Đông Ni điện hạ, người đang ẩn cơ ở trên Tiếp Thiên Phong, nơi cao nhất của vùng này." Lời nói và thái độ của Tạp Nạp Tư đều thể hiện vẻ sùng kính vô hạn. Hắn giơ tay chỉ một tòa sơn phong cao vút tận chân mây, nói: "Chính là chỗ đó!"
"Quang minh thánh tế ty? Y lợi hại vậy sao? So với huynh thế nào?" Trông dáng vẻ của Tạp Nạp Tư giống như một fan cuồng nhiệt sắp gặp được thần tượng của mình, Sở Thiên bắt đầu minh bạch: "Cái người tên An Đông Ni này còn hơn cả đại nhân vật của giới kỵ sĩ nữa, không biết y lại là con cá bự thứ hai nữa đây?" Sở Thiên thầm đánh giá. Truyện được copy tại Truyện FULL
"Ta sao lại có thể so bì với An Đông Ni điện hạ được chứ? Lão nhân gia người được xem là kẻ duy nhất được Sinh mệnh Nữ thần chiếu cố, là hình tượng đại biểu cho trí tuệ, là vị tế ty hàng đầu của đại lục, là đạo sư tối cao của Khải Tát đế quốc!" Biết Sở Thiên không hiểu nhiều về lịch sử của đại lục, Tạp Nạp Tư bèn nhẫn nại giải thích thêm.
"Ba mươi năm trước, Khải Tát đế quốc của chúng ta diễn ra cuộc chiến tranh với Lôi Tư đế quốc giáp biên giới phía nam. Cuộc chiến tối hậu diễn ra rất ác liệt ở Thái Thạch bảo. Trong chiến dịch này, quân ta chết gần hết hai mươi vạn tướng sĩ và cả ngàn ma pháp sư cao cấp, nguyên khí đại thương. Nhưng điều trí mệnh là ở chỗ Ma thú cấp cao chuyên chủ chiến của chúng ta chết hết, ngay cả vũ khí cuối cùng, đó là con ma thú cấp chính Khố Á Tháp cũng sắp trút hơi thở cuối cùng. Điều này khiến cho Khải Tát đế quốc của chúng có nguy cơ bị diệt quốc.
Trong lúc tình thế nguy cấp đến tuyệt vọng, An Đông Ni điện hạ một mình dấn thân vào chiến trường. Người ở giữa đại quân sắp bại trận thi triển một thứ cấm chú trong kỳ thuật, tên gọi là "Sinh mệnh nữ thần tác ca". Trong ánh sáng thần kỳ chói lọi chiếu xuống chiến trường, tuy không cải tử hoàn sanh hai mươi vạn tướng sĩ và ma pháp sư được, nhưng đã khiến cho đại bộ phân ma thú chủ chiến sống dậy, Ma thú cấp chính Khố Á Tháp cũng khôi phục chiến lực! Điều này đã xoay chuyển chiến cục, đánh bại quân đội của Lôi tư quốc vốn khuyết thiếu nhiều ma thú cấp cao, thoát được mối nguy vong quốc."
Tạp Nạp Tư say mê kể lại câu chuyện hào hùng xảy ra từ những năm trước, khiến cho Sở Thiên nghe mà máu huyết sôi trào. Một ngươi đơn độc đảo chuyển vòng xoáy cuồng, chỉ một cái nhấc tay mà có thể xoay chuyển càn khôn, khiến lòng gã cứ mong muốn gặp ngay vì anh hùng trong truyền thuyết! Đương nhiên, nếu như sau khi gặp mà y thương tình chiếu cố cho những ngày tháng sinh hoạt sau này của mình thì còn gì bằng.
"Ta đến đó chính là thỉnh cầu An Đông Ni điện hạ trị liệu dùm thú cưỡi và cũng là bằng hữu Xích diễm long của ta đấy." Nói đến đó, gương mặt Tạp Nạp Tư hiển lộ nổi sầu thương vô hạn.
"Thú cưỡi? Có phải là cự long không...!?" Sở Thiên vội hỏi gấp, đối với thứ sinh vật trong truyền thuyết này, lòng Sở Thiên đầy ấp sự hiếu kỳ.
"Đúng, một con cự long thuộc hỏa hệ."
"Thế vẫn có người có thể làm hại cự long à?" Sở Thiên thắc mắc không hiểu, dẫu sao thì nó cũng là linh vật ở trong truyền thuyết của địa cầu. Đụng đến Cự long, là đụng đến một sức mạnh cường đại không thể thách thức.
"Lần trước trong một trận chiến với thú tộc, nó vì yểm hộ ta bị bốn con Hoàng kim Bỉ mông cự thú vậy công, thụ trọng thương. Tuy các vị tế ti của đế quốc đã tiến hành hết cách trị liệu, nhưng không biết vì sao mà cho đến giờ Xích Diễm vẫn không có cách gì hoạt động được." Tạp Nạp Tư thở dài một tiếng, kết luận: "Bây giờ chỉ còn có An Đông Ni điện hạ là có thể cứu chửa cho nó được thôi."
"Ta tinh rằng nó sẽ khỏe hẳn thôi!" Thấy hình dáng ai oán của Tạp Nạp Tư, Sở Thiên luôn miệng an ủi hắn. "Gâu gâu! Ư ư!" Tiểu Bạch nằm trong lòng gã cũng bắt chước gật gật đầu, gừ gừ mấy tiếng, rồi lúc lắc cái đầu nhỏ nhắn qua qua lại lại.
"Nó nghe và hiểu được lời ta nói ư!" Động tác của Tiểu Bạch rõ ràng là đánh động được Tạp Nạp Tư.
"Đương nhiên, Tiểu Bạch của chúng ta thông minh vô cùng mà." Sở thiên chề chề miệng đáo, không hề có chút đắc ý nào.
"Ô ô, grư grư..." Tiểu Bạch cũng phối hợp ưỡn ngực ra, chồm người dậy, hai chân trước co vào ngực, hai con mắt to trường thì nhấp nháy nhìn lên trời, bộ dạng giống như trên đời này chỉ có mình ta là chó thông minh vậy.
"Đúng là chú nhóc vô cùng khả ái." Tạp Nạp Tư đưa tay định vỗ vỗ lên đầu Tiểu Bạch, không ngờ bị Tiểu Bạch lắc đầu tránh khỏi.
Đọc đầy đủ truyện chữ Dị Giới Thú Y, truyện full Dị Giới Thú Y thuộc thể loại Tiên Hiệp cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Dị Giới Thú Y