Năm ngày sau, thời điểm con tàu bắt đầu khởi hành.
Khác so với lo ngại ban đầu, cả hai lên tàu dễ dàng đến lạ mà không gặp phải bất cứ vấn đề gì.
Toàn bộ những kế hoạch như phương án dự phòng hanh cách trốn thoát đều đã không còn cần thiết nữa, cuối cùng họ cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Hành trình trên tàu diễn ra rất suôn sẻ.
Thường thì đây sẽ là khu vực có dòng hải lưu cực kỳ hỗn loạn và dữ dội.
Tuy nhiên nghe bảo cứ vào một số khoảng nhất định trong năm, thủy triều sẽ trở nên ổn định hơn.
Mặc dù vậy, việc di chuyển vẫn là quá khó với những con tàu thông thường và phải cần tới loại tàu đặc biệt.
Đó là toàn bộ thông tin tóm gọn mà họ thu thập được trên con tàu.
「Thế, còn về như thông tin thiết yếu liên quan tới châu lục khác… gần như chẳng có gì cả」
「Ế, ý anh là sao?」
____________________
Sau hai ngày kể từ lúc khởi hành.
Bên trong khoang tàu, cả hai tổng hợp lại thông tin và tạm thời vạch ra một kế hoạch mơ hồ cho tương lai.
Và rồi Sarsha nghiêng đầu trước câu chuyện nghe được.
「Chẳng phải đội tiền trạm đã tới nơi rồi ư? Nhưng tại sao vẫn chưa có thông tin nào cả……」
「Dường như chúng ta mất liên lạc với tàu đi trước rồi」
Theo như kế hoạch ban đầu, một số tàu tiền trạm sẽ tách khỏi lực lượng chính để cập bến và tìm vị trí dựng trại trước.
「Có khi nào bồ câu đưa thư bị thú ăn thịt bắt mất không」
Ở một nơi mà họ không thể biết được sẽ có chuyện gì chào đón mình, việc thu thập sớm thông tin trước khi cập bến là rất cần thiết.
「Nếu là những thứ chưa từng biết tới thì cũng chịu thôi. Quan trọng hơn là Jig-san, có điều này tôi muốn hỏi anh」
Nằm trên giường Sarsha hướng ánh mắt tò mò nhìn về phía Jig.
「Lần giao chiến trước, anh đã đọc vị được hết các phép của tôi phải không. Vậy thì nguyên lý ở đó là gì vậy?」
「Ch, chuyện đó à…」
「À, nếu anh không muốn trả lời thì tôi cũng không ép anh đâu. Chẳng có gì lạ khi một chiến binh không muốn để lộ quân bay trong tay mình cả」
Suy nghĩ một hồi, Jig quyết định cất lời.
「Đó không phải vấn đề, nhưng sự thật là đến chính tôi cũng không hiểu nữa… Nếu tôi bảo là do mùi thì cô có hiểu không?」
Liệu rằng nếu là một phù thủy như Sarsha thì có thể giải thích những điều mà bản thân Jig không thể hiểu không, vậy nên anh mới hỏi cô.
「Mùi, sao?」
「Và việc thứ hai sẽ là định hướng cho dòng ma lực đó」
「Định hướng ư?」
「Tùy thuộc vào mục đích sử dụng mà ma lực cần được cung cấp đặc tính nhất định. Rằng là để tấn công hay là để phòng thủ chẳng hạn… Và một khi đã định hình đặc tính thì không thể thay đổi nữa, đã mang đặc tính tấn công rồi thì không thể dùng cho phòng thủ được」
「Thứ ba sẽ là tạo hình cho khối ma lực mang đặc tính, có thể coi đây chính là phần hình thành nên ma thuật. Kết ấn hoặc niệm chú đều là những cách để thực hiện bước này」
Jig lắng nghe lời giải thích rồi suy ngẫm.
「Và đó là toàn bộ các bước để phát động ma thuật. Rất có thể Jig có khả năng cảm nhận ma lực trong quá trình định hướng」
「Vậy điều đó… có nghĩa là, cô」
「Phải, tôi cũng chẳng hiểu gì cả」
Sarsha vung vẩy đôi chân với vẻ thất vọng.
Jig vừa nhìn đôi chân trần trắng nõn đang đung đưa kia vừa hỏi.
「Tại sao?」
「Ma lực đối với tôi cũng giống như là lẽ thường vậy. Kể từ khi sinh ra đã có nên có lẽ cũng chẳng bao giờ để tâm tới chúng cả. Hơn nữa là điều đó dường như cũng hoàn toàn khác biệt so với khứu giác thông thường」